21 Nghe Lạc Khuynh Hoàng trả lời, Lưu Cảnh công tử thần sắc khẽ biến, tựa hồ muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng cũng không nói gì. Lắc mình một cái liền biến mất trước mặt Lạc Khuynh Hoàng.
22 Cơm trưa thật không thoải mái, cơm chiều lại nói đề tài nhàm chán. Lạc Khuynh Hoàng nhìn trời thấy không còn sớm, liền lấy cớ thân thể còn chưa bình phục bèn quay trở lại trong viện của mình.
23 Lạc Khuynh Hoàng còn chưa kịp phản ứng, bản thân đã bị Lưu Cảnh công tử ôm lấy ngang người, hơi thở của Lưu Cảnh công tử vây xung quanh nàng, tràn ngập cảm giác kỳ lạ phía eo nhỏ, “Đừng la, coi chừng trong phủ có người biết.
24 Sau hai ngày liên tục rốt cục tuyết cũng ngừng rơi. Sáng sớm, Lạc KhuynhHoàng lên kiệu tiến cung bái kiến Quân Vũ Thần. Đêm qua do tuyết rơi dày đặc. Bốn phía tràn ngập màu trắng mênh mang , giống như đem vạn vật câu đều nhét vào bên trong màu trắng mênh mông bát ngát này.
25 * tra nam : nam nhân cặn bã“Thất đệ, đứng ở chỗ này làm cái gì?” Tiếng nói ôn nhuận khiêm nhã ,mang theo ba phần lạnh lùng bảy phần ôn nhu, vừa có khí thế đế vương lại có vẻ khiếm tôn của công tử ôn hòa.
26 Quân Vũ Thần nghe được, lại càng thêm tức giận. Ngay cả khi Lạc Khuynh Hoàng không có nói rõ, hắn cũng có thể biết loại đồ ăn Lạc Khuynh Hoàng được cấp là cái gì, nếu không thì một Lạc Khuynh Hoàng tính tình dịu dàng như vậy, lại không thể chịu được, chạy ra ngoài đi ăn cơm ? !Còn không biết Vương U Nhược xưa nay đã ngược đãi Lạc Khuynh Hoàng như thế nào nữa , đáng tiếc Lạc Khuynh Hoàng đứa nhỏ này tính tình quá mức ôn hòa thiện lương, bị người khi dễ thành như vậy rồi mà còn thay nàng ta nói chuyện!Không được.
27 Trương ma ma đang ở ngoài điện chờ đợi thì không hiểu sao lại bị thị vệ túm đi vào. Vẻ mặt kinh sợ, lại nghe nói muốn nàng động thủ đánh Vương U Nhược, hai mắt khẽ đảo, thiếu chút nữa đã trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
28 Lạc Khuynh Hoàng khoác áo lông cừu tuyết trắng đi trong băng tuyết ngập trời, cả người đều tản mát ra một cỗ thanh khí lạnh lẽo tinh khôi. Nàng ở trên mặt đất đầy tuyết tiêu sái mà đi, không có vì tuyết đọng mà chuyển hướng, mà lại bướng bỉnh từng bước từng bước một đi tới.
29 “Khuynh Vũ, ngươi xưa nay không đem ta để vào trong mắt, ta niệm tình ngươi tuổi còn nhỏ mà đã phải để tang mẫu thân nên không cùng ngươi so đo , nhưng hôm nay ngươi cũng hơi quá đáng, ngươi lại đá chết tiểu khuyển phụ vương ngươi tặng cho ta !” Sắc mặt Thủy Lan Hinh có thể nói là thay đổi bất thường, lập tức nước mắt rưng rưng, ủy khuất vô cùng nhìn Quân Khuynh Vũ.
30 Lạc Khuynh Hoàng kinh ngạc nhìn Quân Khuynh Vũ. Giờ này khắc này hắn không phải là nam tử cao cao tại thượng kia, cũng không phải là nam tử tà mị bất cần đời mà chính là một nam tử vì mẫu thân qua đời mà trở nên bi thương, yếu ớt.
31 Ánh mặt trời loang lổ, rơi vào trên cung điện. Đình viện cây cối cũng đều nhuốm màu xanh biếc, vào đông sự tiêu điều cùng tái nhợt dĩ nhiên biến mất. Lạc Khuynh Hoàng nằm ở tháp hương trong đình viện, ánh mắt híp lại, ánh mặt trời rơi ở trên mặt, bao quanh mặt nàng giống như thiên tiên tuyệt mỹ.
32 Con ngươi u hắc của Lạc Khuynh Hoàng giống như một hồ nước sâu, lạnh nhạt tự nhiên nhìn Lạc Khuynh Thành, khóe môi còn lộ vẻ tươi cười ôn nhu. Lạc Khuynh Thành nhìn chằm chằm Lạc Khuynh Hoàng một hồi, cũng không nhìn ra chút manh mối nào , chỉ đành phải tươi cười, ôn nhu nói, “mải nói chuyện, tí nữa đã quên chính sự.
33 Màn đêm thâm trầm, hết thảy đều bị bao phủ ở bên trong một mảnh tối đen. Chỉ có ánh trăng mông mông lung lông chiếu vào gian cửa sổ , đem phía trước mặt cửa sổ phủ một tầng màu bạc thản nhiên.
34 “Tiểu thư thật đẹp! Hôm nay trên bách hoa thịnh yến, tiểu thư nhất định có thể được hoàng tử ưu ái!” Hương Lăng nhìn Lạc Khuynh Hoàng, trong mắt hiện lên một tia kinh diễm, chân thành tán thưởng nói.
35 Chúng nữ tử vây lại cùng một chỗ, mỗi người đều là thân phận lừng lẫy, trong khoảng thời gian ngắn, cũng là đưa tới không ít người đứng nhìn. Một nam tử mặc áo choàng màu hồng phấn , trong đôi mắt hẹp dài hiện lên một tia kinh diễm, lăng lăng nhìn Lạc Khuynh Hoàng, mâu trung hiện lên trắng trợn ái mộ cùng tình dục.
36 Khóe môi Quân Khuynh Vũ là ý cười nghiền ngẫm , từ trong đám người đi ra. Hắn không nhanh không chậm đi , tay áo màu hỏa diễm bay lên trong gió , mỗi bước đi của hắn đều tao nhã, khiến người khác không thể dời tầm mắt ra khỏi mặt hắn.
37 Rất nhiều tiểu thư công tử đều đến trung tâm nơi tổ chức bách hoa thịnh yến. Chính giữa nơi tổ chức thính yến là một khoảng sân lớn, nơi Bạch Mộ Sở đứng là nơi chủ trì bách hoa thịnh yến lần này.
38 Không đến một hồi, mọi người liền đem đề mục viết xong, để vào bên trong lẵng hoa đã chuẩn bị trước trước mặt Bạch Mộ. “Nhìn chữ viết xinh đẹp này, hẳn là do một vị tiểu thư viết ra.
39 Đến giờ bộ này mới đi được 1/3 chặng đường T^T tích cực tuyển editor cho bộ này vì ta đang muốn nhanh chóng hoàn thành , hoan nghênh các nàng yêu thích cùng tham gia ^^!Thanh âm Nạp Lan Lâm lay động hội trường.
40 Thân mình cao lớn chậm rãi đứng lên, đưa tay phủi phủi quần áo, một loạt động tác lưu loát sinh động giống như mây bay nước chảy, thanh nhã cao quý nói không nên lời, con ngươi đầy sương mù dần dần rõ ràng, khóe môi hắn gợi lên ý cười thản nhiên, có vẻ nhu hòa bình tĩnh.
Thể loại: Nữ Cường, Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 7