121
"Tử Hành. . . "_ Tô Dư bỗng kinh hoảng ngồi dậy, lúc mở mắt, hết thảy cảnh tượng trước mắt liền lập tức biến mất.
Cơn ác mộng này, lại là cơn ác mộng này.
122 Suốt lộ trình, Tô Dư đều cầm bảo ấn suy tư. Giấc mộng này, nàng không nói chính xác có bao nhiêu phần ứng nghiệm, tất nhiên vẫn hi vọng sẽ không thể xảy ra.
123
Đuổi tới hành cung, quả nhiên hoàng đế không còn ở đó, tối qua đã đi đến bãi săn.
Chậm mất một bước.
Tô Dư nhíu chặt mày, an ủi mình không cần vội vàng, Tô Triệt cùng Thẩm Diệp đã đuổi theo.
124
"Sợ. . . " _Tô Dư lúng túng nói một chữ, dẫn tới tiếng cười trêu của hoàng đế _" Vào trong trướng nghỉ ngơi một chút đi. "
"Ân. "_ Tô Dư gật đầu, dời bước đi vào trướng.
125
Hận sao, Tô Dư nhất thời bị hắn hỏi có chút ngây ngốc.
Thật lâu không nói gì, Hạ Lan Tử Hành trong lòng càng thêm sợ hãi, nhất thời hơi hối hận, chính mình không nên nói với nàng rõ ràng như vậy.
126 Trong thành Cẩm Đô, đầu đường khắp phố đều mang một hồi khẩn trương. Từ quan lại quyền quý đến dân chúng bình dị đều bí mật nghị luận, không biết chuyện gì đã xảy ra, không biết thiên hạ có hay không sắp đổi chủ.
127
Đậu Oản không thể nói gì hơn, đến tận khi hoàng đế sai người mang nàng đi, nàng cũng không nói thêm một chữ.
Mấy phong thơ vẫn lưu trên mặt đất, Tầm mắt Tô Dư dừng lại trên phong thư đã có chút cũ, quay đầu lại:" Bệ hạ, thần thiếp muốn làm 1 chuyện.
128
"Có. . . "_ Tô Dư cúi đầu đáp, trên mặt đỏ ửng, giống như đang nói một chuyện rất thẹn thùng.
_______________________________________
Đêm đó, hai đạo ý chỉ đồng thời truyền xuống Lễ bộ.
129 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đầu tháng chín, trời đã sơ lạnh, trong trận trận gió thu, toàn thành Cẩm đô không khí sôi trào.
130
Ta là con cá. . . không đúng, ta là con chồn.
Bất quá ta gọi Cá Bột.
Như thế nào đến được hoàng cung ta cũng không rõ, trí nhớ thuở ấu thơ vốn hữu hạn mọi người tất hiểu.
131
【 Giờ Dần canh ba 】
Phía giường truyền đến động tĩnh, ắt hẳn bệ hạ sắp thượng triều. Hắn quản một quốc gia, cũng không biết rốt cuộc có bao nhiêu chuyện, tóm lại ngày ngày đến giờ này đều phải vào triều -- a không đúng, vốn là Giờ Dần canh tư mới phải rời giường, nhưng vì uy ta ăn nên mới dậy sớm như thế.
132
Đầu thu năm thứ mười lăm Dụ Khải, Cẩm Đô thành.
Nguyễn Nguyệt Lê đã ở trong chợ đi dạo cả ngày, thứ gì muốn xem cũng đã xem qua, thế nhưng vẫn không có ý muốn về nhà.
133
". . . "_ Thẩm Diệp một hồi trầm mặc, chốc lát nói câu _"Xin lỗi. "
Trở lại Nguyễn phủ, Nguyệt Lê chỉ mong đời này sẽ không gặp được hắn nữa. Nàng sợ thấy hắn nhiều thêm một lần, sẽ không muốn gả cho thái tử làm thiếp nhiều thêm một lần.
134
Thời điểm đuổi tới trước Thành Thư điện, Nguyệt Lê nhìn thấy Tô Dư đã quỳ đến không dậy nổi, cùng hoàng đế vừa hạ triều về.
Tâm nhất thời treo lên.
135 " Ngươi biết rất rõ trẫm sẽ không trách A Dư, liền nghĩ đem chính mình gánh hết tất cả, bảo hộ trong sạch cho một người?"_ Hoàng đế cười nói, âm thanh nhưng lại đạm đạm mạc mạc, không ra chút tâm tình nào.
136
Tháng tư Kiến Dương năm thứ chín.
Hoàng trưởng tử Hạ Lan Khải Giác bốn tuổi, lại một năm tuyển tú đến -- trước đó, hoàng đế lấy lý do hoàng trưởng tử ra đời mà dời lại, lần này liền trực tiếp thuận lý thành chương không chọn.
137 "Ngươi không thể lấy hắn. Tô gia hắn không chuyện xấu nào không làm, nhất định sẽ có ngày bị giáng tội, ngươi lấy hắn, còn không phải chờ hắn liên lụy Nguyễn gia sao.
138 Mùng hai tháng giêng, Nguyệt Chi nghe nói Vân Mẫn Phi về thăm nhà. Tô Triệt có ý trước cùng Vân Mẫn Phi thông báo một tiếng -- dù sao cũng là trưởng tỷ của hắn.
139
Kỳ thật trong chuyện này, Nguyệt Chi không giúp đỡ được gì, nhưng lại rất tự biết không gây thêm náo loạn.
Đợi các nàng đến bãi săn, hết thảy đều đã kết thúc, nhìn mọi người hỗn loạn làm các nàng treo lên khẩn trương, Vân Mẫn Phi không quan tâm thứ gì xông thẳng vào lều lớn, Nguyệt Chi cùng Nhàn Phi lại chỉ biết đứng hình.
140 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tháng mười năm Kiến Dương thứ chín, Trường Thu cung.
Thể loại: Nữ Cường, Ngôn Tình, Dị Giới, Trọng Sinh
Số chương: 26