21 “Cảm ơn, cảm ơn Bạch thúc thúc…”
Ngày đó, sau khi được Hứa Hạo Nhiên dạy bảo cho một trận, Triệu Tịch dù có muốn làm con rùa rút đầu vào trong chăn ăn năn hối hận giống như mọi năm, cũng không khỏi vực dậy tinh thần chuẩn bị một chút gì đó cho con trai.
22 “Ánh đèn le lói hắt xuống từ đỉnh đầu, khiến cho gương mặt của hắn lúc ẩn lúc hiện trong bóng đêm……. . ”
capture-20150627-201917
Đây chính là ngày vui vẻ nhất của Triệu Đông Đông từ khi nhóc sinh ra đời đến nay.
23 Lão Tần gặp mặt Đông Đông
107-12091QK541363
Triệu Đông Đông đang hết sức hài lòng, hết sức hưng phấn, lần lượt thay phiên ôm từng món quà của các thúc thúc tặng đi vào giấc mộng.
24 Triệu Tịch bình thường sẽ tan tầm vào lúc năm giờ, bất đắc dĩ hôm nay phát sinh một tình huống ngoài ý muốn, bên gia đình của người nhân viên giao ca với cậu xảy ra một vài chuyện, nên đã nhờ cậu gíup đỡ cô làm thêm giờ.
25 “Ba ba, là Đông Đông mua cho ba đó!”
Kỳ thực không cần Triệu Đông Đông nói, Tần Mục Dương cũng đã biết nhà của bọn họ ở nơi nào.
Vào lần gặp gỡ mấy tháng trước, cũng không biết là xuất phát từ tâm tư gì mà hắn đã cho người điều tra nơi ở của Triệu Tịch.
26 “Lại chọc anh nữa! Còn chọc anh, anh sẽ lập tức ăn em ngay đó biết chưa!?”
Không thể nghi ngờ, đây chính là lần sinh nhật mà Triệu Đông Đông cảm thấy hài lòng nhất, cũng coi như là mấy ngày vui sướng nhất trong năm năm cuộc đời của bé.
27 “Người mà cậu yêu đã sớm quên hết những tình cảm về hai người từ lâu. . ”
Trong giấc mơ, Triệu Tịch đã vô số lần hồi ức lại khoảng thời gian mà hai người còn ở bên nhau.
28 Tần lão bản không thể hát?
Ngày hôm sau, Triệu Tịch tỉnh lại từ trong tiếng thét chói tai của con trai.
Cậu bị hù cho chấn động cả người, giày cũng chưa kịp mang đã chạy vội đến phòng của Đông Đông.
29 Nếu như có thể, có thể làm bạn bè bình thường thôi thì đã tốt lắm rồi.
Tần gia nhị thiếu vốn nổi danh là một soái ca vạn người mê, từ nhỏ đã ngang ngược ngông cuồng, điển hình cho kiểu công tử bột nhà giàu.
30 “Không được vỗ mông của ba!”
Dạo gần đây, Triệu Đông Đông phát hiện ba ba của bé thường hay vui vẻ ngâm nga một bài hát nào đó, với lại, hừ… giai điệu không có êm tai chút nào.
31 Người yêu cũ của bằng hữu, nên chiếu cố mà thôi!
Kể từ buổi tối bị Triệu Đông Đông nháo loạn hôm ấy, điểm cân bằng trong lòng Triệu Tịch đã có chút bị dao động.
32 “Đông Đông lên cơn sốt…”
Đến gần Tết Nguyên Đán, thời tiết cũng càng ngày càng lạnh hơn. Triệu Tịch từ nhỏ đã lớn lên ở phía nam lại mới cùng với con trai đến thành phố này gần đây, nên chưa thể thích nghi hoàn toàn với khí hậu nơi này.
33 “Tim của đứa bé này…. không khỏe sao?”
Triệu Tịch đang ôm con trai ngồi ở phía sau xe, nét mặt hoàn toàn bình lặng, nhưng không biết là do bị rét cóng hay là vì quá sợ hãi, mà cả khuôn mặt đều không có một chút huyết sắc.
34 “Chỉ là trong giấc mơ đó, người kia vẫn thủy chung nhạt nhòa như mây khói…”
capture-20150704-000615
Khi Triệu Đông Đông tỉnh lại sau một giấc ngủ dài, mọi thứ trước mắt bé đều đã biến thành một màu trắng toát.
35 “Hai ngày tới con ở lại nhà Bạch thúc thúc có được không?”
Vì thời gian làm việc vào ban ngày là cố định nên Triệu Tịch không có cách nào về sớm hơn để đón con trai.
36 “Lần đầu tiên trong cuộc đời y lại có loại kích động muốn nôn ra máu tại chổ…”
Hứa Hạo Nhiên đã về nhà từ sớm, đang lau mái tóc ướt nhẹp chậm rãi bước ra khỏi phòng tắm.
37 Mẹ kế?
Hiện tại, ba người đang trên đường cùng đi ăn cơm tối, Bạch Vũ Hàng đang chở theo Triệu Đông Đông chạy ở phía trước, Tần Mục Dương lái xe theo sau.
38 Xem mắt
Dù Triệu Tịch đã nhiều lần trốn tránh, Bạch Vũ Hàng vẫn tiếp tục xem xét những ứng cử viên phù hợp, thậm chí còn định sẵn ngày tới nhà bắt người.
39 Người cha cặn bả vs Người tri kỷ
Khoảng hơn sáu giờ, Triệu Đông Đông bị Hứa Hạo Nhiên đào ra khỏi ổ chăn, ôm đi ăn cơm.
Triệu Tịch vẫn còn bận đi xem mắt chưa thấy có tin tức gì trong khi Bạch Vũ Hàng thì đang làm việc tại trường học, hiện tại chỉ có hai chú cháu bọn họ ở nhà ăn cơm
Sau khi gọi điện đặt món từ bên ngoài, Hứa Hạo Nhiên lại cùng nhóc con mắt lớn trừng mắt bé chờ đợi.
40 “Làm biếng quá đi! Nếu ngã bệnh sẽ đau đau đó!”
Một khi cánh cổng ký ức đã mở ra, thì những hồi ức trong đó sẽ tựa như một dòng nước lũ vỡ đê tranh nhau chen lấn cuộn trào.