121 "Ngươi có thể đi theo. " Gia Cát Minh Nguyệt có chút vô lực nói. Một câu uy hiếp nàng cũng không nói nên lời. Bởi vì, người nam nhân trước mắt này quá mạnh mẽ.
122 Nam Cung Cẩn đương nhiên thề thốt phủ nhận quan hệ với sứ giả Thần Miếu, hắn giục Gia Cát Minh Nguyệt đi tửu lâu Kỳ Lân ăn cơm. "Còn chưa tới buổi trưa, ngươi cuống lên làm gì?" Gia Cát Minh Nguyệt không vui nói, điểm tâm mới ăn một lồng bánh bao nước lèo, hiện tại đã muốn ăn cơm trưa? Cách buổi trưa còn ít nhất hai giờ nữa cơ.
123 "Tiểu Đinh, lần này ngươi biết sai chứ?" Phía trên đại sảnh, trong mắt Hạng Đỉnh Thiên lấp lóe hàn mang. "Thuộc hạ, thuộc hạ biết sai, cam nguyện tiếp nhận xử phạt.
124 Nhìn thấy thân thể cứng ngắc của Vệ Tư Minh, trên yết hầu còn có một vết thương hết sức chói mắt, thậm chí chết rồi mà mắt vẫn không nhắm lại được, nước mắt Vệ Hồng Quân tuôn ra đầy mặt, hắn tới trung niên mới có con trai, Vệ Tư Minh lại là con trai duy nhất, cho nên luôn luôn sủng ái đứa con này rất nhiều.
125 Trong đêm tối vang lên những tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng, không người nào có thể chịu đựng được cực hình như vậy, cho dù là người Huyết Phong, cũng không thể.
126 Edit : Trà Ft ChanhBeta : CaninaGia Cát Minh Nguyệt trở lại hậu viện, hạ nhân đã an bài xong ngựa cùng lương khô nước uống cần thiết trên đường. Mấy người một đường chạy liên tiếp, ngựa không dừng vó người không rời yên, ai nấy đều bất an, lòng nóng như lửa đốt chạy tới thành Thương Phong.
127 Edit: thienbao95Beta: Trà Ft ChanhMặc Sĩ Thần và Mặc Sĩ Kính Đức thực lưu luyến , Mặc Sĩ Thần vừa mới trở về đã phải đi ngay, nhưng hoàng thượng có lệnh, ai dám cãi lời.
128 Edit: Trà Ft ChanhTrong mắt Gia Cát Minh Nguyệt đầy lo lắng, đạo sấm sét thứ nhất đã ầm ầm đánh tới. Lăng Phi Dương còn chưa kịp phản ứng đã bị đạo sấm sét kia đánh trúng, thân thể hắn cứng đờ, tóc dài bị điện giật có phần cháy sém.
129 Thanh Vân Châu vừa đến, trong nháy mắt hết thảy mọi chuyện đều thay đổi. Thích khách kia vừa phục hồi tinh thần liền muốn bỏ trốn. Không phải hắn sợ chết, mà muốn tranh thủ cơ hội ám sát một lần nữa, mặc dù biết cơ hội này rất mong manh.
130 Edit : thienbao85Beta : Canina“Đại Dụ thành, Tần gia?” Nghe Liễu Hoài Khanh nói xong, Gia Cát Minh Nguyệt âm thầm cười lạnh, nếu hắn đã có mặt tại đây, vì sao không sớm đi ra, mà lại đợi đến khi hai gã hộ vệ sắp động thủ mới đi ra, rõ ràng là trốn ở một nơi bí mật gần đó hòng xem xét thực lực của Gia Cát Minh Nguyệt rồi mới quyết định.
131 Edit: thienbao95Beta: Canina“Hoài khanh! Trước không cần nói, để ta nhìn xem vết thương của ngươi. ” Tần Định Phương đang bàng hoàng bổng chốc phục hồi lại tinh thần, mặc kệ Huyền Hồn Thạch trọng yếu cỡ nào, bị hủy chính là bị hủy, đã không thể thay đổi, mà người bạn cùng nhau lớn lên , sau đó đồng sinh cộng tử thân như huynh đệ Liễu Hoài Khanh đang bị trọng thương nằm ở trước mắt.
132 Nam Cung Cẩn nhìn một màn này nhếch miệng cười xấu xa, “ Có trò hay để xem nha. ”Mặc Sĩ Thần vừa vào phòng khách, nhìn Nam Cung Cẩn một chút, lại liếc mắt nhìn Ấn Phi Đào, ừm, không quen.
133 Gia Cát Minh Nguyệt không ngờ tới, sau khi Mạn Tuyết Oánh xúi giục Thái tử thất bại, Ấn Phi Đào đã lập tức ra tay. Hơn nữa, còn tự mình ám sát. Nếu như không có Quân Khuynh Diệu ở đấy, có lẽ, hắn đã thành công.
134 Một cỗ lực lượng hủy diệt trời đất phát ra từ trên người Gia Cát Minh Nguyệt, mũi chủy thủ ngưng tụ quang mang màu đen kỳ lạ, giống như một cái động màu đen không đáy.
135 Lúc này, Gia Cát Minh Nguyệt khóc không ra nước mắt, chẳng lẽ hôm nay mình thực sự sẽ bị sét đánh thành gà nướng? Chủy thủ, chủy thủ đâu? Gia Cát Minh Nguyệt vội vàng đứng dậy đi tìm, một đạo thiên lôi không hề báo trước cứ thế đánh xuống.
136 Mấy người Gia Cát Minh Nguyệt sững sờ tại chỗ, trước mắt vẫn còn hiện lên một màn vừa rồi, thoáng như một giấc mộng. Người vừa rồi trong nháy mắt xông lên đỡ thiên lôi, mấy người đều thấy rõ ràng trên mặt hắn nhàn nhạt tiếu ý tà mị.
137 “Như vậy cũng tốt. ” Nhạc lão gật đầu nói, nếu không tự mình kiểm chứng một chút, làm sao hắn có thể tin tưởng. “Hai người các ngươi ra ngoài trước đi.
138 “Này, tạo dáng đủ rồi, tạo dáng xong rồi thì nhanh đi xuống. ” Trong xe ngựa, vang lên âm thanh lười biếng của Mặc Sĩ Thần, vừa rồi chậm một chút, bị Tiết Tử Hạo đoạt nổi bật, Mặc Sĩ Thần không cơ hội khoe khoang, trong lòng cảm thấy mất mát, ê ẩm nói.
139 “Nói như vậy đâu có gì khách khí, nếu các ngươi là bằng hữu của Ngữ Hàn, vậy cũng là bằng hữu của Lâm gia ta, các ngươi từ xa mà đến, thế nào cũng phải ở đây vài ngày, để Lâm gia ta làm chủ nhà tiếp đón đi.
140 Edit: thienbao95Gia Cát Minh Nguyệt khẽ nhếch môi cười. Giúp! Đương nhiên giúp! Vì cái gì không giúp? Thiên Lôi luyện khí, khó gặp được cơ hội tốt như vậy.