21 Mạc Hướng Vãn và Trâu Nam cùng nhau đi xuống trạm tàu điện ngầm. Dọc đường đi, cô mơ màng, ủ dột, nghĩ hết điều này đến điều khác mà lại giống như chẳng nghĩ gì hết, tưởng chừng đã nghĩ thông rất nhiều thứ, nhưng lại như chưa hiểu thấu được gì.
22 Gần đây, Mạc Bắc để quá nửa tâm sức, thời gian vào việc đưa đón và giáo dục Mạc Phi. Công việc ở phòng luật sư không phải là nhàn nhã, thời thế thay đổi, cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu khiến cho nhiều công ty chao đảo, nghĩ ra mọi cách để giảm bớt nhân viên, các ràng buộc hợp đồng lao động cũng nhiều lên.
23 Bên cạnh quán bar More Beautiful của Quản Huyền là một quán cà phê theo phong cách phương Tây, không khí tĩnh lặng mà nho nhã. Mạc Hướng Vãn cũng rất ít khi vào đây.
24 Có lẽ phải trằn trọc đến quá nửa đêm, hai người lại hết sức mệt mỏi sau một ngày giải quyết công việc nên nhanh chóng chìm vào giấc ngủ ngon lành. Sáng sớm hôm sau, Mạc Bắc thức dậy trước.
25 Mạc Hướng Vãn hít một hơi thật sâu, kiên cường bước tiếp, muốn đi về một nơi nhưng lại chẳng biết phải đi về đâu. Chiếc di động bọc ngoài bằng lớp kim loại lạnh như băng, vào tiết trời tháng Mười hai càng lạnh đến mức như muốn đóng băng bàn tay cô lại.
26 Buổi sáng hôm sau, Mạc Hướng Vãn đến công ty và chuẩn bị đơn xin từ chức. Lúc biết chuyện, Trâu Nam vô cùng tán thành, nhưng vẫn hỏi lại: “Lão đại, chị thật sự không muốn làm trong ngành này nữa sao?”Mạc Hướng Vãn nhấp một ngụm cà phê rồi cười nói: “Ngành nào mà chẳng có anh tài? Chị chuyển sang làm một ngành khác, nói không chừng sẽ đạt được thành tích nổi trội ở đấy.
27 Mạc Hướng Vãn vô cùng hoảng sợ hỏi ngay: “Ở bệnh viện nào?”Mạc Bắc nhanh chóng nói tên bệnh viện ra, cô không suy nghĩ gì thêm, liền cầm lấy túi rồi tạm biệt các đồng nghiệp, vội vã rời đi.
28 Vào ngày Mạc Bắc nhận được thiệp cưới của Phương Trúc, Mạc Phi đang nằm trên chiếc giường của bố mẹ đọc truyện tranh. Anh liền hỏi Mạc Phi: “Con có muốn đi uống rượu hỷ với bố không?”Mạc Phi liền hỏi: “Vậy mẹ có đi cùng không ạ?”“Mẹ con còn phải đi làm.