Chương trước: Chương 18 : Phải Quen Đụng Chạm Với Anh!
1. Chương 1 : Dành Cho Cơ Hội Gặp Mặt "bí Mật"
2. Chương 2 : Phòng Pr Là Hộp Đêm Bán Mình Sao
3. Chương 3 : Chuyện Lớn Cả Đời Vô Cùng Gấp Rút
4. Chương 4 : Khách Sạn Phòng Số 1618
5. Chương 5 : Bị Nhốt Ở Khách Sạn
6. Chương 6 : Ngoan Ngoãn Nằm Ở Trên Giường Phục Vụ Tôi
7. Chương 7 : Đêm Cuồng Nhiệt
8. Chương 8 : Đau Quá, Cút Ngay
9. Chương 9 : Cho Cô Ấy Nghỉ Phép Ba Ngày, Cô Ấy Cần Được ‘nghỉ Ngơi’
10. Chương 10 : Tên "cầm Thú" Và "tổng Giám Đốc" Có Liên Hệ Với Nhau
11. Chương 11 : Chọn Báo Cảnh Sát Hay Là Tránh Thai
12. Chương 12 : Không Cho Cô Xin Thôi Việc
13. Chương 13 : Tổng Giám Đốc Có Hứng Thú Với Cô
14. Chương 14 : Chúng Ta Không ‘quen’ Sao?
15. Chương 15 : Anh Có Thể Vô Sỉ Hơn Nữa Được Không?
16. Chương 16 : Thiên Kim Họ X Quyến Rũ Tổng Giám Đốc Trẻ Tuổi
17. Chương 17 : Quyết Định Làm Người Phụ Nữ Của Anh
18. Chương 18 : Phải Quen Đụng Chạm Với Anh!
19. Chương 19 : Bí Mật Thân Thế Của Cô
20. Chương 20 : Ba Giờ Sáng, Anh Bảo Cô Đi Qua Chỗ Anh! !
21. Chương 21 : Cưỡng Đoạt
22. Chương 22 : Không Nên Mặc Anh Định Đoạt
23. Chương 23 : Hạ Thị Gặp Nguy Cơ!
24. Chương 24 : Tổng Giám Đốc Đã Không Còn Hứng Thú Với Cô!!
25. Chương 25 : Không Gặp Được Anh
26. Chương 26 : Nhắm Mắt, Ôm Lấy Anh Từ Đằng Sau!
27. Chương 27 : Học Cách Phụ Thuộc
28. Chương 28 : Bán Mình, Giao Dịch Thành Công
29. Chương 29 : Anh Nhắc Nhở Cô Là Tham Muốn Chiếm Hữu Của Anh. . . . . .
30. Chương 30 : Trời A, Ba Mẹ Nhắc Tới "đàm Dịch Khiêm"!!
31. Chương 31 : Chuyện Cô "quyến - Rũ" Đàm Dịch Khiêm Đã Bại Lộ!
32. Chương 32 : Nên Giải Quyết Lời Đồn Như Thế Nào?
33. Chương 33 : Xấu Hổ - Nhục Nhã?
34. Chương 34 : Anh Thật Sự Che Chở Cô Như Thế Sao?
35. Chương 35 : Mất Ngủ Vì Anh
36. Chương 36 : Chấn Động Trên Xe
37. Chương 37 : Đang Yêu Đương Với Tổng Giám Đốc Đàm
38. Chương 38 : Bại Lộ Ở Khách Sạn
39. Chương 39 : Tìm Người Giả "đàm Dịch Khiêm" Làm Bạn Trai
40. Chương 40 : Thảo Nào Chuyện Giữa Con Và Đàm Dịch Khiêm Không Thể Phơi Bày
41. Chương 41 : Đàm Dịch Khiêm Tuyên Bố Cô Chính Là Bạn Gái Của Anh
42. Chương 42 : Ôm Anh Thật Chặt
43. Chương 43 : Anh Đi Làm Cô Cảm Thấy Mất Mát
44. Chương 44 : Nôn Khan
45. Chương 45 : Anh Cũng Sắp Phải Làm Cha Rồi
46. Chương 46 : Ai Cho Phép Cô Mang Thai Con Tôi
47. Chương 47 : Chỉ Vì Biết Cô Mang Thai
48. Chương 48 : Cô Thật Sự Chỉ Là Một Người Phụ Nữ Để Anh Phát Tiết Sao
49. Chương 49 : Hóa Ra Anh Có Bạn Gái
50. Chương 50 : Quan Hệ Của Bọn Họ Có Lẽ Phải Kết Thúc
51. Chương 51 : Mời Cô Tham Dự Tiệc Đính Hôn Của Anh
52. Chương 52 : Sẽ Trang Điểm Thật Xinh Đẹp Đi Dự Tiệc Đính Hôn Của Anh
53. Chương 53 : Bước Vào Buổi Dạ Tiệc
54. Chương 54 : Hôm Nay Là Lễ Đính Hôn Của Chúng Ta
55. Chương 55 : Em Có Biết Tôi Đợi Ngày Này Bao Lâu Không
56. Chương 56 : Đính Hôn Thuận Lợi
57. Chương 57 : cô Thích Dịch Khiêm Sao?
58. Chương 58 : Cô Đang Ghen Với “mình”
59. Chương 59 : Tình Cảm Sâu Nặng Của Anh Với Đường Hân
60. Chương 60 : Mau Sắp Xếp Hôn Lễ
61. Chương 61 : Đừng Gọi Cô Đường Hân
62. Chương 62 : Mình Nên Lựa Chọn Cả Đời Được Anh Cưng Chiều Sao
63. Chương 63 : Tình Cảm Dịu Dàng Đối Với Đường Hân
64. Chương 64 : Lựa Chọn Trước Đêm Nay
65. Chương 65 : Cô Muốn Thẳng Thắn Nói Thật Tất Cả Với Anh
66. Chương 66 : Đường Hân Đã Chết
67. Chương 67 : Đột Nhiên Cô Không Muốn Nói Gì Cả
68. Chương 68 : Hôn Lễ Trước Kỳ Hạn
69. Chương 69 : Lần Đầu Tiên Đường Hân Xuất Hiện
70. Chương 70 : Đêm Nay, Cô Không Biết Mình Đã Đi Tới Đường Cùng
71. Chương 71 : Anh Che Giấu Sát Khí, Còn Cô Vô Cùng Hạnh Phúc
72. Chương 72 : Thử Váy Cưới
73. Chương 73 : Chúng Ta Sẽ Sinh Rất Nhiều Con, Phải Không?”
74. Chương 74 : Tàn Nhẫn Với Cô, Anh Không Hề Do Dự
75. Chương 75 : Cô Bị Dẫn Đi Vì Phạm Tội Thương Mại
76. Chương 76 : Hạ Tử Du Bị Giam Giữ, Đường Hân Trở Về Nhà Họ Hạ
77. Chương 77 : 3078, Hạ Tử Du, Có Người Đến Thăm
78. Chương 78 : Cô Muốn Gặp Anh, Cô Có Rất Nhiều Lời Muốn Nói Với Anh
79. Chương 79 : Mang Thai
80. Chương 80 : Bảo Bối Của Cô
81. Chương 81 : Biết Được Tin Anh Sắp Kết Hôn
82. Chương 82 : Gặp Anh, Bốn Mắt Nhìn Nhau
83. Chương 83 : Đến Chợ Lao Động Tìm Việc
84. Chương 84 : Biết Anh Hãm Hại Bỏ Tù Cô
85. Chương 85 : Cô Tìm Gặp Anh
86. Chương 86 : Rút Cục Cũng Nhận Được Đáp Án
87. Chương 87 : Khóc Đến Tan Nát Cõi Lòng
88. Chương 88 : Anh Biết Được Họ Có Con Gái!
89. Chương 89 : Anh Ta Thậm Chí Biết Con Đang Ở Trại Trẻ Mồ Côi
90. Chương 90 : Cô Sẽ Không Bao Giờ Rơi Một Giọt Lệ Trước Mặt Anh!
91. Chương 91 : Cô Muốn Mang Con Rời Khỏi Anh
92. Chương 92 : Vì Con Gái, Cô Không Quan Tâm Đến Bất Cứ Điều Gì Nữa…
93. Chương 93 : Cô Lạnh Lùng Xuất Hiện Trước Mặt Anh
94. Chương 94 : Thấy Anh Và Đường Hân Thân Mật
95. Chương 95 : Nhận Được Trợ Giúp Ngoài Mong Đợi
96. Chương 96 : Đã Đến Lúc Nên Nhắc Nhở Đường Tiểu Thư Chút Sự Thật
97. Chương 97 : Thì Ra Anh Biết Mọi Thứ…
98. Chương 98 : Anh Nói Dối
99. Chương 99 : Anh Và Cô Không Thể Nào…
100. Chương 100 : Người Âm Thầm Trợ Giúp Cô Xuất Hiện
101. Chương 101 : Gặp Người Giúp Đỡ Mình
102. Chương 102 : Ba Cô Còn Sống?
103. Chương 103 : Bước Vào Cuộc Sống Mới
104. Chương 104 : Cô Bị Anh Áp Vào Tường
105. Chương 105 : Muốn Hôn Nhưng Không Hôn…
106. Chương 106 : Dịch Khiêm
107. Chương 107 : Qua Mỹ Với Anh
108. Chương 108 : Nhìn Thấy Cô Khóc…
109. Chương 109 : Anh Quan Tâm Đến Cô
110. Chương 110 : Cô Trở Nên Chủ Động
111. Chương 111 : Cô Đùa Với Lửa
112. Chương 112 : Kết Hôn
113. Chương 113 : Bởi Vì Quan Tâm
114. Chương 114 : Thật Sự Thân Mật Như Thể Là Một Đôi Vợ Chồng Mới Cưới!
115. Chương 115 : Cô Chỉ Cho Mình Thời Gian 1 Tháng!
116. Chương 116 : Lý Do Cô Tiếp Cận Anh
117. Chương 117 : Cưỡng Ép Ở Phòng Tắm
118. Chương 118 : Chủ Động Làm Hòa
119. Chương 119 : Thì Ra Cũng Luyến Tiếc Như Vậy
120. Chương 120 : Cô Ấy Chỉ Muốn Lấy Lòng Anh…
121. Chương 121 : Thương Tổn Bụng Của Cô
122. Chương 122 : Mang Thai, Cần Điều Dưỡng
123. Chương 123 : Kết Quả Thẩm Vấn Trên Tòa
124. Chương 124 : Đứa Bé Vẫn Còn
125. Chương 125 : Không Muốn Rời Khỏi Khi Bụng Lớn
126. Chương 126 : Anh Có Phụ Nữ Khác, Cô Vẫn Độc Thân
127. Chương 127 : Cũng Bởi Vì Có Thể Là Cô Mà Anh Tới
128. Chương 128 : Hay Tin Anh Sắp Kết Hôn Cô Vẫn Bình Tĩnh
129. Chương 129 : Một Khi Thực Sự Đã Lạnh Nhạt Thì Thường Không Thể Như Ý
130. Chương 130 : Người Cứu Anh Ở Trại Trẻ Mồ Côi Năm Đó Là Hạ Tử Du
131. Chương 131 : Chuyện Xảy Ra Ba Năm Trước
132. Chương 132 : Tất Cả Tiền Cô Đều Quyên Cho Cô Nhi Viện
133. Chương 133 : Hai Lần Ôm Hôn Trên Bờ Biển
134. Chương 134 : Dường Như Đã Quấy Rầy Người Ta Nghỉ Ngơi
135. Chương 135 : Anh Muốn Ở Chung Một Chỗ Với Cô
136. Chương 136 : Nói Một Tiếng "hẹn Gặp Lại", Thật Ra Rất Khó Khăn
137. Chương 137 : Ngoại Trừ Cùng Nhau Tiếp Tục, Chúng Ta Không Còn Lựa Chọn Nào Khác
138. Chương 138 : Quan Hệ Giữa Đan Nhất Thuần Và Đàm Dịch Khiêm
139. Chương 139 : Buổi Tối Bị Lừa Đi Khách Sạn
140. Chương 140 : Gia Đình Hạnh Phúc
141. Chương 141 : Cô Nói Cho Anh Biết Tình Huống Cơ Thể Của Mình
142. Chương 142 : Tối Nay Nhất Định Phải Ôm Em Gái Tiểu Du Ngủ Một Giấc Thật Ngon
143. Chương 143 : Làm Lành
144. Chương 144 : Mọi Chuyện Dường Như Đều Tốt Đẹp
145. Chương 145 : Dọn Sạch Trở Ngại Trước Hôn Lễ
146. Chương 146 : Sau Khi Kết Hôn
147. Chương 147 : Thật Ra Anh Vẫn Lạnh Lùng Nh Trc, Bởi V Tt Cả Nhiệt Độ Đu Dnh Hết Cho Hạ Tử Du
148. Chương 148 : Muốn Có Con Thì Chúng Ta Sinh Một Đứa Nữa Là Được
149. Chương 149 : Cô Đã Biết Chuyện Nhất Thuần Có Con Của Anh
150. Chương 150 : Bây Giờ Cô Rất Hạnh Phúc
151. Chương 151 : Anh Tức Giận
152. Chương 152 : Cưng Chiều V Hạn
153. Chương 153 : Chỉ Muốn Yêu Em Nhiều Hơn Chút
154. Chương 154 : Vợ Chồng Cần Nhất Chính Là Cùng Nhau Đối Mặt
155. Chương 155 : Vào Thời Khắc Mấu Chốt Bảo Dừng Lại
156. Chương 156 : Chưa Bao Giờ E Ngại Khi Thấy Anh Đến Thế
157. Chương 157 : Mọi Thứ Như Không Có Gì Thay Đổi
158. Chương 158 : Ngay Cả Thân Mật Cũng Trở Nên Ngại Ngùng
159. Chương 159 : Anh Bỏ Xuống Kiêu Ngạo Của Mình
160. Chương 160 : Nh Chỉ Không Muốn Nhìn Thấy Bà Xã Anh Thua Quá Thảm
161. Chương 161 : Một Đêm Vô Cùng Tuyệt Diệu Êm Đẹp
162. Chương 162 : Mùi Nước Hoa Khiến Cô Cảnh Giác
163. Chương 163 : Không Phải Tới Để Ôm Ấp Yêu Thương
164. Chương 164 : Từ Trước Đến Nay Anh Chưa Bao Giờ Thua
165. Chương 165 : Rốt Cuộc Cũng Có ‘bé Cưng’
166. Chương 166 : Đan Nhất Thuần Là Thư Ký Của Anh
167. Chương 167 : Sinh Nhật Bị Lãng Quên
168. Chương 168 : Cần Phải Gánh Chịu Hậu Quả
169. Chương 169 : Không Có Can Đảm Nhìn Anh
170. Chương 170 : Chết Tiệt. . . . . .
171. Chương 171 : Kết Quả Của "dùng Cách Xử Phạt Về Thể Xác"
172. Chương 172 : Anh Muốn Có Một Đứa Con Trai
173. Chương 173 : Kim Trạch Húc Sắp Phải Mất Đi Tất Cả
174. Chương 174 : Hôn Nhân Của Họ Để Cô Định Đoạt
175. Chương 175 : Hạ Tử Du Đột Ngột Bỏ Đi
176. Chương 176 : Cũng Cảm Nhận Được Sự Thất Vọng Của Đàm Dịch Khiêm
177. Chương 177 : Anh Không Ôm Lại Cô
178. Chương 178 : Dọn Ra Ngoài
179. Chương 179 : Có Lẽ Không Nên Tới Tìm Anh
180. Chương 180 : Hãy Nói Rõ Ràng Ở Đây Đi. . . . . .
181. Chương 181 : Tôi Đã Bảo Dịch Khiêm Đuổi Theo Cô
182. Chương 182 : Không Thể Nào Làm Được Tự Nhiên
183. Chương 183 : Cô Chỉ Có Một Yêu Cầu
184. Chương 184 : Vui Mừng Vô Ích
185. Chương 185 : Hóa Ra Là….không Nên Tranh Thủ
186. Chương 186 : Chuẩn Bị Tham Dự Tiệc Sinh Nhật Bà Đàm
187. Chương 187 : Cùng Anh Đi Dự Tiệc
188. Chương 188 : Bị Bỏ Thuốc (1)
189. Chương 189 : Bị Bỏ Thuốc (p2)
190. Chương 190: Hậu Quả Sau Khi Phát Sinh Quan Hệ (p1)
191. Chương 191 : Hậu Quả Sau Khi Phát Sinh Quan Hệ (p2)
192. Chương 192 : Hậu Quả Sau Khi Phát Sinh Quan Hệ (p3)
193. Chương 193 : Thành Toàn
194. Chương 194 : Chuyện Quá Khứ, Cứ Xem Như Quần Áo Anh Mua Cho Cô, Không Mặc Nữa Thì Vứt
195. Chương 195 : Anh Đối Với Cô Mà Nói, Giờ Đây Cũng Giống Như Một Người Xa Lạ
196. Chương 196 : Lần Đầu Tiên Giao Thủ, Toàn Thắng
197. Chương 197 : Xem Mặt Và Gặp Mặt
198. Chương 198 : Hóa Ra Anh Biết Rằng Phản Ứng Hôm Đó Của Cô Là Thật
199. Chương 199 : Lần Đầu Tiên Đánh Con, Lòng Lại Đau Đớn Đến Mức Khiến Cô Không Thể Chịu Nổi
200. Chương 200 : Dễ Dàng Mệt Mỏi
201. Chương 201 : Lý Do Đưa Cô Đến Los Angeles
202. Chương 202 : Đồ Ngốc Này
203. Chương 203 : Được Người Giải Cứu Vào Thời Khắc Mấu Chốt
204. Chương 204 : Cắt Đứt Thì Phải Cắt Đứt Hoàn Toàn
205. Chương 205 : Chuyển Vào Nhà Họ Đàm
206. Chương 206 : Hại Chết ‘con’ Của Anh Và Đan Nhất Thuần
207. Chương 207 : Đúng Là Tôi Muốn Trả Thù Anh Đấy
208. Chương 208 : Đứa Bé Và Vợ Trước Của Tôi Có Quan Hệ Gì Tới Cậu
209. Chương 209 : Cần Một Người Có Thể Bảo Vệ Cô Ấy
210. Chương 210 : Nhớ Kỹ Bộ Mặt Mà Khiến Ngời Ta Chỉ Mun Phun Nước Miếng Lên Đó
211. Chương 211 : Nỗi Lòng Của Đàm Dịch Khiêm
212. Chương 212 : Anh Cứ Thế Nhìn Cô Và Hôn Cô
213. Chương 213 : Hạ Tử Du Là Của Đàm Dịch Khiêm
214. Chương 214 : Rốt Cuộc Có Thể Đi Làm Chuyện Của Mình
215. Chương 215 : Phát Hiện Ra Manh Mối Đầu Tiên Về Anh
216. Chương 216 : Trở Lại Los Angeles Gặp Anh (p1)
217. Chương 217 : Trở Về Los Angeles Gặp Anh (p2)
218. Chương 218 : Biểu Hiện Của Cô Khiến Người Khác Kinh Ngạc
219. Chương 219 : Biết Được Sự Thực Đêm Cô Mang Thai Anh Có Đến Thăm
220. Chương 220 : Dù Yêu Hay Không, Anh Vẫn Cứ Đến
221. Chương 221 : Thắng Thì Phải Thắng Cho Đẹp
222. Chương 222 : Cô Sững Sờ Khi Mở Cửa Ra Nhìn Thấy Anh
223. Chương 223 : Vợ Yêu, Em Đã Từng Nói Em Rất Yêu Anh, Bây Giờ Vẫn Còn Phải Không?
224. Chương 224 : Sự Dịu Dàng Chỉ Dành Cho Em
225. Chương 225 : Chỉ Muốn Ôm Cô Ngủ Một Giấc Thật Ngon
226. Chương 226 : ‘chuyện Tốt’ Vô Tội Bị Cắt Ngang
227. Chương 227 : Đúng Là Một Buổi Tối Vừa Bực Lại Vừa Vui
228. Chương 228 : Yêu Cô Hơn Vạn Lời Nói
229. Chương 229 : Được Ăn Rồi
230. Chương 230 : Anh Đúng Là Vô Lại
231. Chương 231 : Trở Lại Nhà Họ Đàm, Cô Bỗng Trở Thành Người Hạnh Phúc Nhất Trên Đời
232. Chương 232 : Ăn Vạ Để Cầu Hôn
233. Chương 233 : Ăn Vạ Để Cầu Hôn (2.1)
234. Chương 234 : Không Chịu Nổi Hấp Dẫn
235. Chương 235 : Ăn Em Sạch Sẽ, Xem Em Còn Dám Khng Ngoan
236. Chương 236 : Giới Tính Của Song Thai
237. Chương 237 : Kỹ Thuật Thuần Phục Chồng
238. Chương 238 : Cực Hạn Cưng Chiều & Lòng Dạ Nhỏ Nhen
239. Chương 239 : Đừng, Anh Sẽ Vò Nát Lễ Phục Mất
240. Chương 240 : Vợ Chồng Cãi Cọ Nho Nhỏ
241. Chương 241 : ‘ông Xã’, Anh Là Người Em Ngưỡng Mộ Nhất
242. Chương 242 : Đàm Tổng Đại Nhân An Phận Thủ Thường Để Bảo Tồn Thực Lực
243. Chương 243 : Ngoài Em Ra, Tất Cả Đều Là Mây Trôi
244. Chương 244 : Lời Chúc Phúc Dành Cho Hôn Lễ
245. Chương 245 : Nếu Như Không Phải Là Anh Yêu Cô, Có Lẽ…..
246. Chương 246 : Đau Lòng Không Sao Nén Nỗi
247. Chương 247 : Vợ À, Anh Rất Yêu Em....
248. Chương 248 : Chọn Tên Cho Em Bé
249. Chương 249 : Một Màn Khôi Hài Trước Khi Sinh Con
250. Chương 250 : Đàm Dịch Khiêm Ghen Tị Với Con Trai
251. Chương 251 : Sự Tốt Đẹp Làm Say Lòng Người
252. Chương 252 : Sự Giúp Đỡ Lãng Mạn Từ Thể Xác Lẫn Tinh Thần
253. Chương 253 : Nơi Ngủ Lãng Mạn Dành Cho Đêm Tân Hôn
254. Chương 254 : ‘lần Đầu Tiên’ Vào Năm Ấy Của Đàm Dịch Khiêm
255. Chương 255 : Vợ Yêu Là Dành Để Dỗ Ngọt
256. Chương 256 : Tổng Giám Đốc Đàm Dỗ Con Trẻ
257. Chương 257 : Tổng Giám Đốc Đàm Nổi Giận Khi Vợ Nhìn Trai Đẹp
258. Chương 258 : Cưng Chiều Vợ Đến Tận Trời
259. Chương 259 : Cô Gái Nhỏ Này Đáng Bị Anh Đánh Vào Mông
260. Chương 260 : Tổng Giám Đốc Đàm, Anh Tiếp Chiêu Đi
261. Chương 261 : Bà Tổng Giám Đốc Mua Về Nước Hoa Kích Tình
262. Chương 262 : Ra Tay Giúp Đỡ Người Lại Trở Thành Mình Muốn Sinh Em Bé
263. Chương 262: Vẫn Là Vấn Đề Sinh Con
264. Chương 263: Ăn Sạch Em Không Phải Là Vấn Đề
265. Chương 264: Hình Tượng Vú Em Của Lão Đàm
266. Chương 265: Nổi Loạn Đòi Phỏng Vấn Tổng Giám Đốc Đàm
267. Chương 266: Nổi Loạn Đòi Phỏng Vấn Tổng Giám Đốc Đàm (phần2)
268. Chương 267: Một Năm Bế Hai Đứa
269. Chương 268: Bà Xã, Chỉ Thích Lừa Em
270. Chương 269: Chỉ Biết Dùng Một Chiêu....‘ưm’
271. Chương 270: Vợ Yêu Nói, Anh Cứ Từ Từ Một Mình Chơi Đi
272. Chương 272: Anh Thích Em, Anh Muốn Em….
273. Chương 273: Miệng Lưỡi Ngon Ngọt Vì Nhờ Có Em
274. Chương 274: Muốn Cô Tiến Lên Trước Để Rồi Rơi Vào Tay Giặc
275. Chương 275: Em Có Đồng Ý Sinh Cho Anh Một Hoàng Tử Nhỏ Hay Một Công Chúa Nhỏ Không….
276. Chương 276: Sự Ngọt Ngào Hạnh Phúc (kết Thúc)
Đúng vậy, không có ai biết, thật ra cô không phải là con gái ruột của ông bà Hạ, cô chỉ là một đứa trẻ mồ côi bị cha mẹ vứt bỏ ở trại trẻ mồ côi, cô hoàn toàn không xứng được có cuộc sống giàu sang thoải mái như hiện tại . . . . . .
Thái độ mờ ám của Đàm Dịch Khiêm làm cho Hạ Tử Du đột nhiên nhớ lại đêm hôm đó. . . . . .
Sự đau đớn không chịu nổi của đêm hôm đó, khiến cho cô vẫn không thể nào nảy sinh thiện cảm với Đàm Dịch Khiêm, cô gạt tay Đàm Dịch Khiêm đang ôm thắt lưng cô ra theo bản năng, bối rối nói, "Xin lỗi, tôi chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt, xin cho tôi thời gian thêm một ngày. . . . . ."
Đàm Dịch Khiêm không thúc ép Hạ Tử Du, anh buông eo Hạ Tử Du ra, nhẹ nhàng gật đầu, "Được."
Một giây sau, Hạ Tử Du đã dùng tốc độ nhanh nhất xoay người chạy vào thang máy.
Đàm Dịch Khiêm nhìn dáng vẻ như thể chạy trốn của Hạ Tử Du, đôi mắt đen dài hẹp sâu thẳm khó dò từ từ híp chặt, lộ vẻ quỷ dị.
Lúc này, chị Dư từ đi ra từ chiếc thang máy khác, nhìn thấy Đàm Dịch Khiêm, chị Dư cúi đầu cung kính, "Tổng giám đốc."
Đàm Dịch Khiêm quay người bước vào phòng làm việc, bóng dáng cao to đứng sừng sững ở trước cửa sổ, giọng nói nhẹ nhàng mới vừa nãy trở nên vô cùng lạnh nhạt, giọng nói trầm thấp vang lên tựa như từ trong hầm băng mùa đông lạnh lẽo, "Tra được chưa?"
"Đã có tin tức của Đường tiểu thư, nhưng mà . . . . .” Chị Dư muốn nói lại thôi.
Đàm Dịch Khiêm ra lệnh lạnh lùng, "Nói."
"Chúng tôi dựa vào tin tức của viện trưởng trại trẻ mồ côi tiết lộ, tìm được hai vợ chồng năm đó nhận nuôi Đường tiểu thư, nhưng mà hai vợ chồng kia nói rằng bọn họ nhận nuôi Đường tiểu thư đến năm thứ sáu thì Đường tiểu thư mất tích. Hiện nay, ngay cả hai vợ chồng này cũng không biết tung tích của Đường tiểu thư." Chị Dư nói.
Ánh mắt Đàm Dịch Khiêm hờ hững im lặng nhìn về phía trước, giọng nói khàn khàn bật ra, "Tiếp tục điều tra, dù Đường Hân có ở chân trời góc biển, tôi cũng phải tìm cho ra cô ấy."
Chị Dư gật đầu, "Vâng."
-
Trở vể Nhà họ Hạ, Hạ Tử Du nhốt mình ở trong phòng.
Lúc Hạ Tử Du đang còn suy tư, giọng nói của bà Hạ lại vang lên từ ngoài phòng.
Hạ Tử Du vội vàng đứng dậy mở cửa phòng, lúc này mới dùng một nụ cười điềm tĩnh để che giấu sắc mặt tái nhợt, gọi thân mật, "Mẹ."
Bà Hạ đi vào phòng ngủ Hạ Tử Du, lo âu nói, "Tử Du, mẹ thấy con gần đây vừa về nhà là trốn vào trong phòng, có phải là có chuyện gì hay không à? Mẹ thật lo lắng cho con. . . . . ."
Hạ Tử Du dìu bà Hạ, nói lời an ủi, "Mẹ, con không sao. . . . . ."
Bà Hạ đau lòng nói, "Sắc mặt của con xem ra rất không tốt, nếu như thật sự quá mệt mỏi, thì đừng làm việc này nữa, mẹ nhìn thấy mà đau lòng. . . . . ."
Hạ Tử Du xua tay, "Mẹ, con không mệt, con rất thích công việc này. . . . . ."
Bà Hạ ngồi ở mép giường Hạ Tử Du, khẽ thở dài, "Đời này, cha mẹ nợ con rất nhiều. . . . . . Để con khi còn bé chịu khổ ở trại trẻ mồ côi. . . . . ."
Khi Bà Hạ nhắc tới trại trẻ mồ côi, thân thể Hạ Tử Du rõ ràng chấn động.
Bà Hạ cho rằng phản ứng của Hạ Tử Du là nhớ lại kỷ niệm không vui hồi nhỏ của ở trại trẻ mồ côi, vội vươn tay ôm lấy Hạ Tử Du đang lạnh như băng, vuốt nhè nhẹ đầy yêu thương, "Con gái, ba mẹ thật may mắn vì con còn có thể trở lại bên cạnh ba mẹ, mẹ thật sự rất thương con. . . . . ."
Không ai chú ý tới đôi mắt Hạ Tử Du đã nhuộm đỏ, nước mắt rưng rưng. Mỗi lần đối mặt với tình thương yêu của "Ba mẹ", trong lòng Hạ Tử Du liền tràn đầy áy náy và tự trách. . . . . .
Xem tiếp: Chương 20 : Ba Giờ Sáng, Anh Bảo Cô Đi Qua Chỗ Anh! !