21 Loan Đậu Đậu chưa kịp gọi điện thoại đã bị các đồng nghiệp kéo lên xe đến nhà hàng, không biết là do cô quá đen hay số phận trêu đùa mà lúc ăn cơm lại bị mọi người xếp ngồi bên cạnh tổng giám đốc, ăn cơm xong đi hát karaoke mọi người lại cho cô ngồi bên cạnh tổng giám đốc.
22 Sáng nay Thạch Thương Ly phải đi gặp khách hàng mà Loan Đậu Đậu trở thành người nhàn rỗi nhất công ty. Chỉ là bây giờ cô cũng không vui, mệt mỏi nằm dài trên bàn làm việc.
23 Cô nàng bát quái điều tra chân tướng sự việc: “Loan Đậu Đậu, xin hãy thành thật khai báo với tổ chức có phải cô bỏ giám đốc tìm tổng giám đốc làm nơi nương tựa phải không?” “Phụt!” Loan Đậu Đậu phun trà sữa vừa mới uống ra khỏi miệng.
24 Loan Đậu Đậu sức cùng lực kiệt, thể lực cực kỳ tiêu hao. Ban ngày ở công ty đối phó với tổng giám đốc biến thái, tan làm còn phải thay hắn nấu cơm giặt quần áo, không nghĩ tới cô lại có thể siêu nhân như vậy! Đồng Thoại mặc quần áo màu lam, túi xách màu vàng nhạt khuôn mặt nhỏ bé tinh xảo đeo mắt kính.
25 Cứu mạng! Ai tới cứu mạng tôi! Lương tâm Đồng Thoại mở ra, đứng dậy vươn tay với Thạch Thương Ly tự giới thiệu bản thân: “Xin chào, tôi là Đồng Thoại là bạn thân của Đậu Đậu.
26 Sắc mặt Thạch Thương Ly tối sầm một nửa. “Không nói được tiếng Nhật thì cũng đừng làm mất mặt như vậy!” Mẹ nó! Bà đây không phải là không có nhiều chất dinh dưỡng thì khó xem! Đôi tay chống nạnh,ngẩng đầu ưỡn ngực, sức mạnh tràn đầy: “Ai nói tôi không biết tiếng Nhật?Tôi nói Anime, ether.
27 “Tôi là Thạch Lãng, cô có thể gọi tôi là anh Lãng. ” Loan Đậu Đậu đầu lưỡi cuốn lại: “Bọ Hung?” Sắc mặt cây thông noel Thạch Lãng tối sầm, sửa lại: “Thạch trong đá, lãng trong sáng!” “A, tôi là Loan Đậu Đậu!” Thạch Lãng nhếch mày: “Đậu xanh nhỏ? Quả nhiên không phải món tôi thích!” Ánh mắt quét về phía ngực cô, cảm thấy khẩu vị của Thạch Thương Ly thật quái dị.
28 Hắn ta một mực không chịu dùng đồ của khách sạn, phải chịu khổ lần nữa! Bàn chải đánh răng, sửa rữa mặt, sữa tắm, khăn lông những thứ này không nói, ngay cả quần lót hắn ta cũng bắt cô đi mua.
29 Thạch Thương Ly trực tiếp lái xe về nhà, Loan Đậu Đậu như đứa con ngoan đi theo hắn vào, hắn ngồi trên ghế sa lon, cô đứng trước mặt, cúi đầu, nghe mắng.
30 Loan Đậu Đậu không có việc gì làm cho đến trưa, Thạch Lãng với bộ dáng như cũ đến công ty muộn, vừa vào công ty đã thu hút bao nhiêu ánh mắt của nhân viên nữ.
31 Trán Thạch Lãng nổi gân xanh, nhắm mắt, bàn tay nắm chặt, môi mỏng mím lại. Chỉ mới hai ngày tại sao lại bị cô thay đổi rồi? Hơn bốn giờ chiều tan làm chính là giờ cao điểm.
32 Diệp Thanh Thanh chưa từng thấy cô như vậy, mắt sáng ngời. Ngẩng đầu ưỡn ngực, không tin Loan Đậu Đậu có thể làm gì cô ta. “Tô Triệt thì sao? Không phải chỉ được vẻ bề ngoài dễ nhìn sao? Bây giờ chị đây không cần nữa.
33 Thạch Thương Ly nhìn hai người đứng ở góc tường, mặt tối sầm. Không biết đầu óc hai người cấu tạo thế nào, chuyện mất mặt như vậy cũng có thể làm được! “Chơi đã không?” Giọng nói lạnh lẽo vang lên.
34 Buổi sáng Loan Đậu Đậu rất hào hứng đến công ty,khi đến đã nằm ngay đơ trên bàn. Không thể không khen tài giày vò của tổng giám đốc. Vừa bước chân vào công ty, Tô Triệt cầm một cái hộp trong tay, khóe miệng khẽ nở nụ cười, ánh mắt mềm mại.
35 Mẹ kiếp lần đầu tiên thấy có người đưa một chai rượu ba mươi vạn làm quà sinh nhật, cô cũng không phải đàn ông! Nhưng ba mươi bạn rất đắt, nếu đem đi bán.
36 “Hu hu. . . . . . . ” Mắt Loan Đậu Đậu ngâp nước, mặt như đưa đám: “Tôi không có tiền! Bây giờ thiếu. . . . . . . Cùng lắm thì sau này tôi trả tiền lãi cho anh.
37 “Thật là đau. . . . . . Tôi không muốn ăn. ” “Em quá chặt, một lúc nữa sẽ thoải mái. . . . . . . ” “. . . . . . . ” Hơi thở mập mờ, thỉnh thoảng phát ra âm thanh kỳ quái.
38 Loan Đậu Đậu tôi quá xem thường cô rồi! Khóe miệng Loan Đậu Đậu co quắp: “Lần đầu tiên của tôi không phải chỉ có giá đó chứ?” Lần đầu tiên giá năm trăm tệ? Mẹ kiếp ai bán như thế chứ! Thạch Thương Ly cười lạnh: “Qua cuộc kiểm tra tối qua, xác định không chỉ có giá như vậy!” Đôi mắt Loan Đậu Đậu lập tức sáng rỡ, trong lòng vui mừng lại nghe giọng nói lạnh lùng vang lên: “Cô thật ngu ngốc không có nhiều kỹ thuật! Hai lần mới đủ trả nợ!” Nói xong, nhào tới.
39 Chẳng lẽ thất thân lại có thể giúp cô đổi vận sao? Loan Đậu Đậu đứng trong đám người, tự hỏi làm sao cải tử hồi sinh cho cổ phiếu! Cô không suy nghĩ nhiều lập tức mua hết cổ phiếu thu về rất nhiều rất nhiều! Tối nay công ty tổ chức tiệc chào đón giám đốc, thực chất chỉ là nịnh bợ! Thạch Thương Ly với danh nghĩa là tổng giám đốc nhưng lại xuất hiện Thạch Lãng và Tô Triệt.
40 Loan Đậu Đậu rửa tay trả lời: “Thật ra tôi cũng không biết mình có yêu anh ấy không nhưng chỉ cần vừa nhìn thấy ánh mắt của ánh ấy tôi liền đau lòng, còn muốn bảo vệ anh ấy.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Khoa Huyễn
Số chương: 46