Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tình Yêu Phô Trương Chương 21: Chương 21

Chương trước: Chương 20: Chương 20



Hai tháng qua Khương Đường đã không gặp lại Thẩm Kình rồi.

Ngày đó, Thẩm Kình vét sạch nồi cơm, sau đó cũng không thấy ló mặt qua nữa, cũng không nhắn tin quấy rầy, Khương Đường có chút nghi ngờ không biết Thẩm Kình đang tính toán gì. Chỉ là Khương Đường không để chuyện này ở trong lòng, Thẩm Kình không đến quấy rầy cô, cô một lòng quyết tâm trau dồi diễn xuất, đi học cực kỳ nghiêm túc, về đến nhà lại chơi với con gái. Lúc Đóa Nhi ngủ, Khương Đường hoặc là tập luyện theo những gì Trương Giáo Thụ dạy trên lớp, hoặc là ôm laptop xem kỹ thuật diễn xuất của các tiền bối, hoặc là đọc sách, bận rộn mà phong phú.

Nhưng bây giờ, ánh mắt của Thẩm Kình đặc biệt vui vẻ, Khương Đường cũng khẳng định, người này vẫn chưa chết tâm.

Khương Đường nhìn xuống mặt đất, tuyết rơi một tiếng trước, đã đọng lại một tầng mỏng, vậy thì Thẩm Kình đến đây lúc nào?

Cô không mừng cũng không giận, không nhìn ra được là đang suy nghĩ cái gì, Thẩm Kình sợ cô tức giận, nhỏ giọng giải thích: “Khương Đường, tôi đợi em ở đây đã hai mươi phút rồi, tôi đã kiểm tra kĩ rồi, quanh đây không có bất cứ phóng viên nào, em không cần phải lo lắng sợ người ta tìm đến, hơn nữa sau khi tôi xuống xe thì vẫn che dù, người ở bên trong đi ra cũng không biết tôi.”

Lời này nhắc nhở Khương Đường, cô quay đầu lại nhìn tòa nhà, cau mày nói: “Xe của tôi ở phía trước, anh đi đi.”

Đây là tuyết đầu mùa cũng đâu phải là trời mưa, đi một đoạn đường ngắn ngủn thì sợ cái gì.

“Tôi đưa em đến xe, em lên xe rồi thì tôi sẽ đi.” Thẩm Kình hạ cái dù thật thấp, anh khẽ cúi đầu, khuôn mặt anh gần mặt cô hơn, tròng mắt đen nhìn cô chằm chằm, “Em không đồng ý cũng không sao, chúng ta cứ đứng ở đây ngắm tuyết tán gẫu, em cũng đừng nghĩ đến việc chạy ra khỏi cái dù của tôi, em biết tôi nói được làm được mà.”

Anh vĩnh viễn vô lại như vậy, lại còn quang minh chính đại nữa chứ.

Khương Đường cũng không còn hơi sức điena$lq>don để đôi co với anh nữa, nếu cứ đôi co với người vô lại như anh, thì sớm muộn gì cô cũng tức chết mất.

“Đi thôi.” Khương Đường chuyển sang nhìn phía trước, lạnh lùng nói.

Thẩm Kình cười cười, dời cái dù qua hướng bên kia, đi theo bước chân của cô, sợ người ta nhìn thấy, anh khom lưng, cái dù đụng vào đầu cô mấy lần. Khương Đường nhíu nhíu mày, chỉ cảm thấy Thẩm Kình đi gần như vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể cúi xuống là hôn được cô, nên cô bước nhanh hơn. Nhưng cô cũng đổ oan cho Thẩm Kình rồi, Thẩm Kình phối hợp với bước chân của cô, nào có ý định bậy bạ gì, anh phát hiện ra cô gấp gáp đi nhanh hơn để thoát khỏi anh, Thẩm Kình bất đắc dĩ oán trách, “Tôi chạy tuyết đến đây che dù cho em, không có công lao cũng có khổ lao chứ, em đi chậm một chút coi như là cảm tạ tôi có được hay không?”

Khương Đường đã thấy chiếc xe màu trắng A81 của cô, cô vừa đi vừa lạnh nhạt nói: “Tôi không có nhờ anh.”

“Tôi cũng không cần em nhờ tôi, là tôi tự cam tâm tình nguyện đến đây.” Thẩm Kình đoán được cô sẽ nói vậy, lập tức thể hiện tấm lòng của mình. Người phụ nữ của anh, tất cả chuyện gì cũng muốn tự làm, đợi cô nhờ anh tới đây che dù thì hơi khó xảy ra.

Hơi thở ấm áp của anh phả lên mặt cô, mang theo mùi thơm nhàn nhạt của bạc hà, nội tâm Khương Đường khẽ động, nhớ đến mấy lần trước gặp anh, cô đều ngửi được mùi thuốc lá từ Thẩm Kình, mặc dù mỗi lần gặp anh đều nhai kẹo cao su, nhưng vẫn còn mùi thuốc lá nhàn nhạt, cô vẫn có thể phân biệt ra được. Hôm nay không có mùi thuốc lá, rốt cuộc người này đã nhai mấy viên kẹo cao su rồi?

Khương Đường nghiêng đầu, thản nhiên nhìn Thẩm Kình một cái.

Thẩm Kình sửng sốt, “Nhìn tôi làm gì?” Trong lòng anh, người phụ nữ này không thèm nhìn anh mới là bình thường.

“Xem thử có phải da mặt anh lại dày thêm được một tầng nữa hay không?” Khương Đường thu hồi tầm mắt, lấy chìa khóa xe ra, khoảng cách đến cửa xe chỉ còn mấy bước ngắn ngủi.

“Muốn biết da mặt tôi dày mấy tầng sao?” Thẩm Kình vẫn còn tinh thần để đùa giỡn. Anh nói: “Vậy phải nhờ đến em rồi, em phải sờ sờ, nhéo nhéo là biết có mấy tầng.”

Khương Đường khi dễ anh, cô khom lưng dien>danl'q`d chui ra khỏi dù của anh, kéo cửa xe rồi ngồi vào ghế lái, nhưng lúc cô vừa chui vào xe, thì đột nhiên cửa phía sau xe cũng bị mở ra, Khương Đường khiếp sợ nhìn lại, thì thấy Thẩm Kình đã yên vị ngồi ở ghế phía sau ghế lái, Thẩm Kình cười xấu xa nhìn cô, “Tôi biết em sợ phóng viên nhìn thấy, nhưng nếu như ở gần đây có phóng viên thật, thì lúc tôi đến đón em đã bị phóng viên vây quanh rồi, cho nên tôi có lên xe em hay không thì cũng không có khác biệt, em nói có đúng không?”

Khuôn mặt Khương Đường trầm xuống, “Anh nói ở xung quanh đây không có phóng viên.” Là anh vô lại, vậy mà Khương Đường lại tin anh.

“Một người cũng không có.” Thẩm Kình nghiêm chỉnh trở lại, “Cho nên đừng lấy cớ có phóng viên mà đuổi tôi xuống xe, có đuổi tôi cũng không đi đâu.”

Khương Đường lạnh lùng theo dõi anh, cô thật sự muốn đá anh một cước, ép anh xuống xe, rồi đóng cửa xe, nổ máy chạy đi.

Trận chiến mở màn thắng lớn, Thẩm Kình cũng không thèm thắt dây an toàn, nhướng người về trước, cánh tay phải chống lên phía sau ghế lái, sau đó chống cằm lên cánh tay, nhìn Khương Đường rồi cười khoe mẽ, “Em xem, tôi đợi em như vậy, mà người bên ngoài còn không nhận ra tôi nữa.”

Nét mặt của Khương Đường không chút thay đổi.

Thẩm Kình nói tiếp: “Em không tò mò tôi trốn ở đâu hai tháng qua sao? Không phải là tôi không muốn tìm em, mà là tôi biết em đang chuẩn bị cho buổi thử vai, nên dù ruột gan tôi rối bời nhưng vẫn không dám đến tìm em. Bây giờ em cũng đã chuẩn bị được nhiều rồi, vừa đúng lúc tuyết đầu mùa rơi, nên tôi lập tức đến đón em. Khương Đường, em suy nghĩ thật cẩn thận mà xem, trên đời này còn có người đàn ông nào tốt với em như tôi không?”

Nhà người ta thì có lẽ người cha là người đối xử tốt nhất với con gái, nhưng cha của cô, ha ha,

Loading...

Xem tiếp: Chương 22: Chương 22

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Cưỡng Chế Người Yêu

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 16


Ngược Ái Chi Luyến

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 72



Bí Mật Độc Quyền

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 13