41 Khi Tiêu Phàm đến Khoa đại là đương buổi sáng sớm, vừa đúng dịp lễ quốc khánh, trong sân trường Khoa đại lộ vẻ vắng lặng. Con đường trong trường rộng Fãi, hai bên là cây xanh ngay hàng thẳng lối cùng các thảm cỏ, bên ngoài trường có cái hồ nhân tạo khổng lồ, hồ nước trong suốt, ánh nắng chiếu xuống lấp lánh.
42 Xe lửa đi đi dừng dừng lại là một đêm, Tiêu Phàm ngồi đó chỉ cảm thấy eo đau lưng nhức. Vệ Đằng từng nói cậu ấy thích đi du lịch khắp nơi, chắc chắn cậu ấy đã ngồi xe lửa rất nhiều lần rồi, chỉ là, cái tên đó luôn có thể tìm được vui thú từ những điều giản đơn, cho dù ở cùng người xa lạ, cũng có thể nhanh chóng tán gẫu rất sôi nổi.
43 Quyển 5 - Hạnh phúc ấm áp. Chương 52 – Khách trọ dưới lầu. "Tiến triển như thế nào?" Mới vừa bước xuống máy bay, mở di động ra thấy tin nhắn chưa đọc.
44 Tiêu Phàm sau khi trở về liền vào phòng tắm, vừa tắm vừa than thở. Hình ảnh vừa nhìn thấy thực rất chướng mắt. Vệ Đằng ở cùng người khác, nghĩ đến bộ dáng cậu ấy ngọt ngào cùng gã đó, trong tim đau cứ như bị kim đâm.
45 Ban đêm, những người xem phim giải tán, sau đó, rạp chiếu hỗn loạn vô cùng. Vệ Đằng đứng trước lề đường đợi rất lâu, mãi đến lúc Ngưu San San đứng đối diện mua quà vặt xong vẫy vẫy tay với bản thân, mới vội vàng vọt qua.
46 Vệ Đằng vừa định dùng chân đạp bụng hắn, đèn phòng phẫu thuật lại đột nhiên tắt. Bác sĩ vừa ra tới, Vệ Đằng liền nhào lại, “Bác sĩ anh ấy như thế nào? Không sao chứ? Nhất định không có vấn đề gì đâu đúng không?” Thiên sứ áo trắng quay đầu liếc nhìn nam nhân đang tựa vào tường mỉm cười bên cạnh, khe khẽ thở dài, “Cứu về được rồi, chẳng qua…” Toàn thân Vệ Đằng run rẩy, “Chẳng qua cái gì? Anh ấy… anh ấy thế nào? Ông nói nhanh lên a!” Tay chân đồng thời nhào tới, kéo chiếc áo khoác trắng của vị bác sĩ.
47 Tiêu Phàm kỳ thực có chút thụ sủng nhược kinh, bị Vệ Đằng chăm lo tỉ mỉ như thế, cho dù trong giấc mộng đẹp nhất cũng không nghĩ đến. Lưng dựng cứng ngắc há to miệng tùy hắn đút cơm, Tiêu Phàm chỉ cảm thấy trong lòng vừa ngọt ngào vừa chua xót.
48 Sau khi hai người đi khỏi, Tiêu Phàm xê xê người lại ngồi vào bên cạnh Vệ Đằng, dịu dàng nói: “Không còn việc gì nữa rồi, em đừng căng thẳng. ” Sau lưng Vệ Đằng chảy đầy mồ hôi, bây giờ nghĩ đến mà có chút sợ hãi.
49 Tiêu Phàm ở trong bếp nấu cơm, Vệ Đằng muốn giúp đỡ, kết quả bị ánh mắt lạnh lùng của Tiêu Phàm quét về. Nghiêm cấm Vệ Đằng bước chân vào bếp một bước.
50 Tựa hồ mỗi lần cùng Vệ Đằng ân ái đều không thuận lợi! Luôn có một vài người không hiểu sao xuất hiện cắt đứt! Tiêu Phàm sầm mặt bò dậy nghe điện thoại, trong nháy mắt nghe được thanh âm, dựng thẳng tấm lưng.
51 Trung tuần tháng năm, Tiêu Phàm rốt cục viết xong luận văn, phải đi về làm phản biện, hơn nữa phải giải quyết thủ tục tốt nghiệp. Hai người cũng biết, đây chỉ là tạm thời chia xa, vì vậy đơn giản ôm nhau một chút, chẳng có bất kỳ dây dưa không dứt nào.
52 Phiên ngoại 1 - Bạn học thiếu niên “Hi, đã đợi lâu. " Lúc Lâm Vi đi tới địa điểm hẹn, Chu Phóng và Ôn Đình đã chờ ở đó, trên bàn bày đầy các món ăn trông cực kỳ ngon mắt, còn có một chiếc bánh ga tô nhỏ.
53 Phiên ngoại 2 - Một lần ghen tuông dẫn đến thảm án Khó có được một ngày nghỉ cuối tuần, thời tiết sáng sủa. Tiêu Phàm sau khi tỉnh giấc, nhìn thấy bên cạnh giường có để lại tờ giấy, mặt trên viết một hàng chữ bằng bút máy, thực lòng mà nói, giống một hàng kiến bò thì đúng hơn.