Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tình Yêu Của Anh ! Em Đừng Khóc Một Mình Thế ! Chương 1 :

Chương trước: Chương Mở Đầu !



- Dạ thưa mẹ , anh ấy tên Phong , Nguyễn Nhật Phong ạ . Anh ấy sống ở Mỹ vừa mới về nước , 25 tuổi ạ .

Uyên khẽ nói sơ qua cho gia đình mình nghe . Ông Cường cười :

- Vậy là con tốt nghiệp bên Mỹ hả ?

- Dạ , vâng .

- Ừ.

Ông Cường khẽ cười nhìn bà Hà . Thầm bảo "Nó khá được đấy"

- Cháu à, nếu cháu là người yêu Uyên thì ở lại ăn một mâm cơm với gia đình bác nhé .

- Dạ cháu cảm ơn hai bác ạ , thế thì tốt quá .

Hai ông bà cười mãn nguyện , con gái lớn của họ không cần đến họ lo nữa rồi . Uyên bên cạnh nhìn Phong , mắt liếc nhìn ý bảo ' Ra đây ' . Phong nhìn bố mẹ vợ :

- Con xin phép.....

Thấy hai đứa trẻ muốn nói chuyện riêng ,nên đáp ngay :

- Hai đứa đi đi !

Ba vợ lên tiếng , Phong chạy đi luôn , nhưng cũng không quên xin phép chào . Trong nhà còn hai ông bà đang ngồi trên ghế :

-Tôi thấy nó cũng được đấy ông ạ , rất lễ phép .

- Ừ , tôi với bà lo đám cưới là việc đến nơi rồi .

Uyên kéo Phong xuống khu nhà dưới , cách nhà trên cô đang sống một mảnh vườn , nhà cũ này là nhà ngày xưa ông bà cố để lại bây giờ vì sống ở nhà trên mới xây nên nơi đây làm nơi để đồ đạc đi đồng . Trước còn có một cây xoài to , đang đầy những quả chín vàng :

- Hơ , sao anh không nói gì mà đến đây . Anh biết em suýt chết không hả ?

- Chết gì hả em ? Anh thấy bố mẹ hài lòng lắm , yên tâm của này anh qua . Em theo anh về là cái chắc .

Phong cười đắc ý , mơ mộng về tương lai xa xôi , khi hai người cùng nắm tay nhau bước vào lễ đường trước tiếng vỗ tay như sấm dậy của mọi người ..........

- Còn để xem anh qua được cửa tối nay không đã . Mà hai bác đã đồng ý chưa ?

- Không phải lo , ba mẹ anh hối về đây lấy em , sao mà không đồng ý cơ chứ ?

-....

Uyên cười nhìn Phong , Như vậy còn gì để mong hơn nữa chứ . Viên mãn , thật sự viên mãn nha .

- À.....

- Sao ?

UYên thấy thắc mắc chuyện quan trọng nhất cũng đã lo xong không lẽ lại còn chuyện khác nữa quan trọng hơn à ?

- Em hứa với anh là sẽ tặng cho anh mấy trái xoài mà , xoài của anh đâu ?

Phong đưa tay ra trước mặt Uyên , như đòi một món nợ . Trong khi Uyên thì choáng ngợp . Trời ạ, tưởng chuyện gì cơ ?

- Sẽ có .

Nhặt viên đá nhỏ dưới đất lên , em ném lên một tán trên cây . ' bụp' . Một quả xoài rơi xuống và Uyên nhanh tay đỡ được .

- Đây .

- Cám ơn

Lấy móng tay bóc vỏ quả xoài rồi cắn một miếng luôn .

- Ngon lắm , em ăn không ?

- Thôi .

- Càng còn , cho nhịn .

- Hứ...

Uyên cười trừ , đây là bộ mặt của Phong khi làm nũng . Cực kỳ trẻ con . Thẳng ra trẻ con phải gọi bằng chú .

*************

Trời bắt đầu râm , không còn nắng gay gắt nữa , rồi tối lại , những cơn gió thổi làm mấy cành cây , ' xào xạc' . Gió thổi bay mái tóc dài và đen của em về đằng sau . Phong nhìn hình ảnh đang đập vào mắt mình , dường như mọi thứ như ngừng lại . Ánh mắt vẫn không rời khỏi Uyên . Cảm nhận thấy có người đang nhìn chằm chằm mình , Uyên quay ra .........

tg: mong các bạn đón đọc chap sau :) . cho xin 1 lời nhận xét nhé . Cám ơn ạ !

Loading...

Xem tiếp: Chương 2 :

Loading...