21 Một ngày mới bắt đầu, trời không nắng cũng chẳng mưa. Chỉ có gió lạnh buốt thổi tới từng cơn.
Reng. . . reng. . . reng. . .
Tiếng chuông vào học vang lên.
22 Chiều muộn, những đám mây đen bay lượn trên bầu trời kéo tới nhiều hơn. . .
Ở căn nhà trên tầng 99, khu chung cư cao cấp. Ngọc đang làm cơm. Mùi thơm của cá hồi hấp lan tỏa khắp nơi, thịt bò xào nức mũi mùi đặc trưng, cơm trắng tinh bốc hơi nghi ngút đặt lên bàn ăn.
23 Tiếng chuông báo thức inh ỏi kêu bip bip. . . . Khang đưa cánh tay săn chắc ra khỏi tấm chăn dày màu đen, mệt mỏi tắt chiếc đồng hồ đặt trên chiếc bàn kê cạnh giường.
24 "Phần hay nằm ở khúc dưới. "
- Vi, con mở cửa cho mẹ, nhanh lên. _ 7giờ tối, mẹ Vi đập cửa phòng ầm ĩ. - Không mở mẹ phá cửa đấy.
Nói phá, thực ra là dùng chìa mở cửa mà thôi.
25 Trong căn phòng bếp sang trọng ở một biệt thự lớn gần thủ đô London - Anh. Có đôi vợ chồng đang ăn cơm.
- Ba nó, lâu ngày chúng ta mới ngồi ăn cùng nhau.
26 5 giờ sáng, đâu đó trong trụ sở Devil- Quỷ đêm, có những người vẫn quay cuồng đầu óc. Nhìn bọn họ mặt mũi phờ phạc, mắt người nào cũng như gấu trúc, mạch máu đỏ hằn trong mắt, ngáp lên ngáp xuống đến tội nghiệp.
27 Đi nửa tiếng, xe dừng lại trước cổng viện tâm thần. Cổng sắt to lớn màu xanh, rỉ gần như hết. Ngọc đỗ xe sang một bên cổng, cả người tỏa ra sát khí. Cô gõ ngón tay lên vô lăng, chần chừ không biết nên vào hay không.
28 Xe dừng lại trong sân nhà hàng, Khang nhanh chóng xuống xe, từng bước tiến vào trong. Gương mặt như ẩn hiện ý cười, trông cậu rất vui vẻ. Khang mở cửa ra, đảo quanh một lượt rồi dừng lại trên người cô gái ngồi bên chiếc bàn cạnh cửa sổ.
29 Không biết sau bao lâu, Khang choàng tỉnh, đôi mắt nặng trĩu khó nhọc mở ra. Cậu nhìn xung quanh, phát hiện mình nằm trên giường trong phòng ngủ ở nhà.
30 - Về rồi sao cô không vào trong?_ Khang xuống taxi, thấy Ngọc đứng bên ngoài liền hỏi.
- Đầu cậu rốt cuộc có não không? Nhà của cậu, cậu khóa cổng thì làm sao tôi vào?
- Tôi không khóa cổng, chưa bao giờ khóa cổng! Cô chỉ cần.
31 Mấy ngày sau đó, thấy Khang đỡ hơn trước nên Ngọc đã dọn về nhà mình. Cuộc sống của cô rất vui vẻ, bình thường như bao người khác. Thỉnh thoảng cô cùng Khang đi chơi, shopping,.
32 Chiều hôm sau đẹp trời, Khang hẹn Ngọc đến một sân tập lớn, tiếp tục việc học lái. Tuy phải đi hơi xa nhưng khung cảnh quanh sân rất đẹp, lại yên tĩnh nên Ngọc rất thích.
33 Khang trong lòng cảm thấy bất an, đường về nhà như dài ra làm cậu càng thêm lo lắng. Cậu có cảm giác như sắp có chuyện xảy ra với mình vậy.
Cuối cùng cũng về nhà.
34 Sáng hôm sau. . . .
Ngọc với vẻ mặt ngái ngủ đánh xe sang nhà Khang. Mới dừng xe trước cổng đã thấy cậu chờ ở đấy. Ngọc xuống xe, đảo quanh cậu một cái.
35 - Này, nhanh nhanh đi! Sắp tới giờ học chiều rồi. _ Trong căn tin học viện Q chỉ còn khoảng chục người ngồi rải rác. Khang và Nam vì phải chờ Ngọc nên dù đã ăn xong vẫn ngồi ở đó.
36 Gần đây, quan hệ giữa phụ huynh của Khang đối với Ngọc đặc biệt tốt. Lúc nào Khang cũng phải nghe bố mẹ mình nhắc tới Ngọc. Nghe đến nỗi như thói quen không thể bỏ được.
37 Thời tiết cuối tháng 10 lạnh buốt, gió rít lên từng cơn thật mạnh. Cây cối mọi nơi trong thành phố ỉu xìu, chỉ còn lại những cái cành khẳng khiu trơ trụi lá.
38 "Duyên phận có lẽ ông trời đã định sẵn như vậy. Trong một giây phút nào đó, con người sẽ quyết định nắm giữ hoặc buông tay. . . "
Ngày 1, tháng 11, trời mưa.
39 "Đau lòng là khi người bạn luôn yêu thương, tin tưởng, ở bên bạn khi bạn cần, cười cùng bạn, khóc cùng bạn. . . Lại là kẻ thù của bạn. . . "
3h00' chiều, trời ngừng mưa.
40 - Chúng tôi đã cố gắng hết sức. Nhưng. . .
Vị bác sĩ bỏ dở giữa chừng. Mẹ Khang đột nhiên ngất lịm đi khiến bố cậu sợ theo. Ông cuống cuồng gọi y tá, đưa bà vào phòng bệnh.