1 "Nghỉ đông đã kết thúc, các em nên điều chỉnh lại thời gian đi" Trên bục giảng người giáo viên trẻ lịch sự nói với hơn bốn mươi học sinh trong lớp. "Còn lại chưa tới nửa năm, các em sẽ phải kết thúc đời học sinh cấp ba của mình.
2 Nhứ Tiệp bước nhanh như chạy trên hành lang, ngày hôm đó đăng kí ghi tên nên cũng không có nhiều học sinh, chỉ có một số ít học sinh chưa rời trường đi lại trong sân trường.
3 Trong kỳ nghỉ đông đúng ngày lễ tình nhân, cũng là ngày sinh nhật tròn mười tám tuổi của cô, Tư Luật lặng lẽ mang cô đến Las Vegas, ở nơi nào đó trong vòng hai mươi tư giờ đến nhà thờ, hoàn thành đại sự cả đời của bọn họ.
4 Phòng làm việc được thiết kế rộng rãi, có cảm giác giàu có hiện đại, Tư Luật mang kính mắt viền vàng chuyên tâm vẽ công trình trên bàn vẽ thiết kế. Đột nhiên, một tiếng bước chân lộn xộn phá hủy sự yên tĩnh.
5 Ở lối ra của sân bay người vào người ra, có một cô gái phương Đông gương mặt tròn đáng yêu ngẩng đầu trông mong nhìn xung quanh, trên mặt lộ rõ vẻ không kiên nhẫn.
6 "Cậu nói cái gì? Cho cậu nói lại lần nữa. " Trên trán Đường Tuấn Bác nổi lên gân xanh, tay nắm thành quyền, anh rất nhẫn nại mới không đánh Tư Luật một quyền.
7 Nhứ Tiệp tò mò đánh giá căn phòng này, kể từ khi bạn của anh Bác--người đàn ông tên là Phùng Tư Luật, an bài cô tại. . . phòng này, cô đã cảm thấy rất kỳ quái.
8 "Mình cảm thấy tới Mỹ nghỉ phép là một chuyện rất ngu ngốc. " Trên mặt Tích Vĩ tràn ngập nhàm chán. “Nhứ Tiệp, cậu xác định chúng ta đến Mỹ là tìm anh Bác sao? Sao mình không cho là vậy?” Liếc mắt nhìn Tư Luật đang ngồi ở chỗ lái xe, cô càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp.
9 Kết quả, đi tới đạo quán, Tích Vĩ vui vẻ mượn đạo quán một thanh kiếm Tây Dương, ở trước mặt Tư Luật khiêu khích, muốn xem anh có đủ tư cách bảo vệ Nhứ Tiệp hay không, kết quả là---- ---Kể cả quán quân cả nước về kiếm Tây Dương, cũng bị đánh cho thất bại thảm hại, Nhứ Tiệp ở bên cạnh lo lắng Tư Luật sẽ bị Tích Vĩ đánh nhất thời cứng họng, không thể tin được thân thủ kiếm thuật của Tư Luật thật tốt.
10 Mặt Đường Tuấn Bác nhăn lại, trong lòng cảm thấy hết sức phức tạp. Nhìn vẻ mặt quyết đoán của bạn tốt anh muốn nói lại thôi, lời nói đến bên miệng lại nuốt trở về.
11 Mặc lên người bộ đồng phục hải quân màu xanh lam, buộc mái tóc dài màu nâu ở sau đầu, cái đầu nhỏ trốn dưới gầm bàn, liều mình gọi điện thoại. "Thế nào mà gọi không được? Gạt người mà!" Cái miệng nhỏ nhắn mềm mại không ngừng nói ra những phiền não, bàn tay nhỏ không ngừng bấm điện thoại.
12 "Mẹ ơi, sao anh ta lại ở chỗ này?" Giọng nói Tích Vĩ không yên, giọng nói run rẩy đè thấp vụng trộm hỏi Nhứ Tiệp. Ánh mắt vừa rồi của anh ta nhìn qua rất lạnh, thiếu chút nữa đông chết cô!"Mình.
13 Nhứ Tiệp với Tư Luật hẹn hò, lại có một bóng đèn là Tích Vĩ đi theo, bầu không khí tốt như thế, có thức ăn ngon trong nhà hàng, tình cảnh hiện tại lại có ba người.
14 "Phốc---- ------ ----" Tích Vĩ phun toàn bộ mỳ Ý trong miệng ra. "Cậu nói cái gì?"Nhứ Tiệp thẹn thùng lấy sợi dây chuyền trong cổ ra, cho bạn tốt thấy rõ chiếc nhẫn cưới của cô.
15 Đối mặt với truy hỏi của Tư Luật, Nhứ Tiệp luôn đưa ra một trăm lẻ một lý do để đối phó. "Tư Luật, đừng hỏi lại có được không?" Vẻ thống khổ hiện trên khuôn mặt nhỏ nhắn, khiến Tư Luật đau thành một đoàn, lập tức quên không hỏi nữa.
16 Liên tục năm ngày nghỉ tết kết thúc, Tư Luật lần thứ n bị các nữ sinh ký túc xá lừa, sau khi ăn xong đại tiệc, Nhứ Tiệp bị đưa về ký túc xá, anh phải lái xe quay về nhà.
17 Cả buổi tối Nhứ Tiệp đều không ngủ ngon, trằn trọc trở mình, cứ thế đến ngày thứ hai đi học dưới hai mắt có quầng thâm rõ rệt, sắc mặt càng thêm khó coi, thấy vậy trong mắt Tư Luật càng thêm đau lòng và không hiểu.
18 Bầu trời, thay đổi---- -----Đùng đoàng một tiếng, vốn trên bầu trời trong xanh đột nhiên sét đánh ầm ầm, chỉ chốc lát sau, nước mưa rơi xối xả, khiến cho học sinh học bên ngoài nhất thời tan tác, chạy về phòng học trú mưa.
19 "Tôi quen biết với Nhứ Tiệp khi ở trong nước, chúng tôi mới gặp như đã quen thân, lập tức trở thành bạn tốt như hình với bóng. Bất luận là đi học, tan học, thậm chí trong thời tan lớp ngắn ngủn mười phút, chúng tôi đều ở cùng nhau, không người nào có thể chia rẽ chúng tôi.
20 Cô mang thai! Kiểm tra đã có kết quả, cô hiểu được cái này là sự thật. Đi ra từ phòng tắm, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn Nhứ Tiệp không có một giọt máu, tái nhợt khiến người ta đau lòng.