21 Tôi ngừng lại, bầu không khí ngạt thở chỉ được phá tan bởi tiếng sáo êm dịu. Rồi bỗng nhiên nhân viên trị liệu bật cười. Tôi bắt gặp ánh mắt của cô ấy và tôi cũng bắt đầu cười như bị ma làm.
22 11 "CÔ ẤY ĐÃ LÀM VẬY Ạ?" Ngập ngừng hồi lâu Luke nhăn trán và liếc nhìn tôi, "Ùm, con chắc cô ấy không làm. . . " Anh dừng lại rồi im lặng khiến tôi cảm thấy hơi lo sợ.
23 Khi cô ấy đi lấy quần áo, tôi ngồi xuống nhâm nhi ly sâm panh. Thực sự, việc này không tệ. Ý tôi là, nó mất ít sức hơn là tự mình chạy quanh cái cửa hàng này.
24 12 LÚC ĐẦU, tôi không thấy điều gì bất ổn cả. Tôi tỉnh dậy, thực sự lơ mơ - và thấy Luke mang cho tôi một cốc trà. "Sao em không kiểm tra các tin nhắn nhỉ?" anh nói, hôn tôi, rồi đi vào nhà tắm.
25 "Vâng, tuyệt quá! Vậy là. . . chị vẫn đang tận hưởng chuyến đi của mình chứ?" "Vâng! Tôi vẫn đang tận hưởng đây. " Tôi hít thở sâu. "Greg này, hôm qua anh nói tôi nên gặp giám đốc phát triển của anh.
26 13 TÔI XUỐNG TAXI, kéo va li lên vỉa hè, và buồn bã ngước nhìn lên bầu trời nước Anh ảm đạm. Mọi chuyện thực sự đã kết thúc. Mãi đễn phút cuối, tôi vẫn thầm khao khát có ai đó thay đổi quyết định và mời tôi làm việc.
27 Im lặng, chỉ có tiếng nước chảy tí tách từ vòi nước lạnh ở bồn rửa bát. Tôi ngẩng lên thấy khuôn mặt Suze đầy lo lắng. "Bex này. . . hãy để mình cho cậu vay một ít tiền.
28 14 VÀI NGÀY SAU ĐÓ, tôi không ra khỏi nhà. Tôi không trả lời điện thoại, cũng không nói chuyện với bất kỳ ai. Tôi cảm thấy toàn thân đau nhức, cứ như thể ánh mắt của mọi người, hay những câu hỏi của hộ, hay thậm chí cả ánh nắng mặt trời cũng có thể làm tôi đau.
29 Đêm hôm đó, tôi gần như chỉ ngủ được một tiếng đồng hồ. Suze và tôi đã thức rất khuya, chọn xem tôi nên mặc gì - và khi lên giường ngủ, tôi vẫn nằm đó, nhìn đăm đăm lên trần nhà, đầu óc nghĩ ngợi mông lung.
30 15 MỘT TUẦN TRÔI QUA, Tôi hoàn toàn không thiết nghe ngóng tin tức từ Micheal nữa. Tôi sẽ chẳng thèm nghe bất cứ đièu gì anh ấy nói với Luke nữa. Tôi có cảm giác cuộc đời mình thế là hết.
31 "Làm gì có. " "Thật mà. Có một phụ nữ như thế đã thốt lên trong cửa hiệu Gifts and Goodies và tất cả khách mua lúc đó đều đồng ý. " "Thật hả?" Suze nói lí nhí.
32 16 TÔI KHÔNG QUYẾT ĐỊNH ngay. Trong hai tuần liền tôi đi đi lại lại quanh phòng, uống cà phê không ngớt, nói chuyện với tất cả những ai tôi có thể nghĩ đến, bố mẹ, Suze, Michael, sếp cũ Philip, nhân viên mới của đaì truyền hình Cassandra.
33 "Đã có người trả ba mươi bảng anh," Caspar nói. Anh ấy nhìn quanh phòng - nhưng tất cả đều im lặng. Mọi người đang xếp hàng để nhận đồ mình đã mua được, hoặc uống nước ở quầy bar, một số ít người còn lại thì ngồi ghế chuyện trò với nhau.
34 Nhạc hiệu nổi lên từ loa và cô ta liếc nhìn chiếc hộp điều khiển thiết bị đầy tức tối. "Ước gì ông ấy chấp nhận điều chết tiệt này. " "Hẹn gặp lại," tôi nói, rồi đứng dậy.
35 17 Hai Tháng Sau "OK. VẬY LÀ HAI BUỔI THUYẾT TRÌNH, một với tập đoàn Saatchis, một với ngân hàng Global. Ăn trưa với công ty McKinseys và ăn tối với công ty Merrill Lynch.