41 Huy vừa đánh vừa quan sát mấy đứa bạn,tất cả đều đang đánh hăng say,nhưng sao không thấy Nhi?Chết rồi-Mỹ Anh với Lan qua bên kia giúp Nhi điThấy Huy gọi,nó với Lan quay sang nhìn Huy rồi nhìn theo hướng Huy đang nhìn.
42 Trong khi đó nó,Lan,Nhi mới hạ được 1 nửa của bọn chúng,dù sao thì chúng cũng toàn là mấy tên xã hội đen,phải biết võ thì mới đi đánh thuê được chứ.
43 Lão Lâm kinh hãi nhìn đám“trẻ trâu”trước mặt,lợi dụng lúc bọn nó không chú ý mà chạy trốn,nhưng thật không may đã bị Lan nhìn thấy.
44 Nói xong Nhi dậm mạnh xuống chân lão làm lão đau mà hét ầm lên. Chớp lấy cơ hội,Nhi dùng ánh mắt cú vọ nhìn chằm chằm vào miệng lão tìm mấy chiếc răng vàng còn lại.
45 Nhìn Nhi loi cha loi choi chạy nhảy trước mặt mà Lan phát cáu-Đi đứng đàng hoàng coi,nhảy nhót kiểu đấy không sớm thì muộn cũng vập mặt cho xemNhi đi dật lùi nhìn Lan bĩu môi-Không giám đâu,tao đi cẩn thận lắm chứ bộ.
46 Tự dưng Nhi cảm thấy thật có lỗi với nó. Nếu không nhờ nó đỡ giùm cô cây gậy thì e rằng vết thương này đã nằm ở trên người cô rồi.
47 Cô gái vừa lái xe vừa chủ động hỏi chuyện nó trước-Mày lại đánh nhau nữa hả,cái tay sưng vù lên rồi kìa-Tại tao lâu rồi không đánh đấm nên bây giờ cũng không còn được nhanh nhẹn như ngày xưa nữa-nó cười-Haizz,nhìn mày tao lại nhớ tới cái ngày bọn mình còn học chung trường,lúc đó công nhận bọn mình dữ dằn thiệt,suốt ngày kéo nhau sang trường khác gây sự rồi lại lao vào đánh đấm-Uyên chợt bật cười khi nhớ lại cái thời cô với nó từng làm“chị đại”ở trường cũ-Ừ,lúc đó vui thiệt nhưng bây giờ nghĩ lại cũng thấy ghê ghê sao ấy.
48 -À,mấy người lúc nãy là ai thế-Uyên nghiêng đầu nhìn nó tò mò-Là thành viên nhóm Lục Quỷ,tính cả tao nữa-Ôi trời,mày chán làm chị đại rồi àk mà chuyển sang làm thành viên thế?-Hoạt động có tổ chức vẫn vui hơn chứ.
49 Uyên tắt máy,quay sang nó-Xuống nào màyNó nuốt nước bọt nhìn Uyên mở cửa xe ra ngoài rồi cũng ra theo. Vừa thấy 2 đứa nó,ông quản gia liền chạy lại cung kính-Đại tiểu thư,Vũ tiểu thư mới về.
50 Nó len lén ngước mặt nhìn ba nhưng vừa thấy ông nhìn mình thì vội vàng cúi xuống,thành khẩn nhận lỗi,tiện thể cho thêm vài tiếng xụt xịt-Con xin lỗi ba,là con sai,lần sau con không giám nữa đâu-Bài này ca mãi không chán sao cô nương-ông thở dài nhìn đứa con gái ngang ngạnh của mình,Chẳng biết có phải tại ông cưng chiều con gái quá hay không mà bây giờ ông có làm cách nào cũng không sửa được cái tật quậy phá của nó.
51 Uyên dật lấy cánh tay của nó để bôi thuốc,mọi cử động đều rất nhẹ nhàng,giống như cô đã từng làm qua rất nhiều lần rồi vậy. Đến phần quấn băng,Uyên hơi nhíu mày rồi cầm cuộn băng quấn quanh tay nó.
52 Chỉ còn 4 tiếng nữa là Uyên trở lại Mỹ nên 2 đứa nó quyết định sẽ dùng 4 tiếng này để đi chơi xả láng. Nó chọn cho mình 1 cái áo cánh dơi màu đen để che đi vết thương ở tay,quần soóc ngắn đi cùng giày thể thao,tóc buông xoã vừa dịu dàng lại nữ tínhUyên thì chọn cho mình áo phông trắng cổ tròn,quần soóc ngắn đi cùng giày thể thao năng động,cá tínhBọn nó xuống nhà xin phép ông bà Dương rồi kéo nhau ra ngoài.
53 Thanh toán xong,Uyên trở nó tới quán ăn mà nó với cô thường hay tới khi học ở trường cũ. Đây không phải 1 quán ăn cao sang gì mà nó chỉ là 1 quán ăn vỉa hè bình thường mà thôiVừa thấy 2 đứa nó đi vào,cô chủ quán liền niềm nở chạy ra chào hỏi-2 Đứa lâu lắm rồi mới chịu ghé quán cô đấy nhé,chuyển trường thì cũng đừng chuyển luôn quán ăn thế chứ-Hì,cháu học trường nội trú nên ra vào khó khăn lắm cô ơi-Nó than vãn-Còn cháu thì du học bên Mỹ sao ghé quán cô thường xuyên được ạ-Uyên-Cô chỉ nói đùa vậy thôi chứ cô nghe bạn cũ của mấy đứa kể hết rồi.
54 Vậy là 3 người ngồi đó ăn hết đĩa này đến đĩa kia,cô chủ quán cũng chẳng thèm làm việc nữa mà ngồi đó ăn uống nhiệt tình,đến khi cả 3 no rồi mới thôiLúc tính tiền,cô chỉ tính bằng 1 nửa số vừa ăn bởi vì bữa ăn này cô cũng có tham gia.
55 Sáng hôm sau ông bà Dương đích thân trở con gái tới trường rồi mới đi làm. Chờ cho xe ba mẹ đi khuất nó mới trèo tường vào bên trong(vì ngày thường trường không mở cửa)Vừa đáp đất nó đã thấy bóng dáng thầy Vỹ lượn lờ ở dãy hành lang tầng 1.
56 -Lần đầu thì cứ nói là lần đầu,nhìn xem,người bạn đang run lẩy bẩy kia kìa -nó phẩy tay ra vẻ“không có gì đâu,chuyện này bình thường mà”Nhưng theo Nhã suy đoán thì cái vẫy tay đó lại mang đầy tính châm chọc“Mới trốn lần đầu mà đã sợ đến thế kia rồi sao? đúng là kém cỏi mà”,chính vì suy nghĩ này mà Nhã càng cố chấp không chịu nhận-Tao đã nói là không phải lần đầu rồi mà,tao run là bởi vì.
57 Nó đang ung dung trên dãy hành lang tầng 4 thì gặp thầy Vỹ đang đi hướng ngược lại“Chắc thầy chỉ đi kiểm tra cơ sở vật chất lớp học thôi mà”nó tự trấn an mình rồi đi về phía thầy chào hỏi cho phải phép-Em chào thầy,thầy đi kiểm tra lớp à?Thầy Vỹ mặt nghiêm quay sang nhìn cô trò nhỏ đứng bên cạnh,không trả lời mà hỏi ngược lại-Sao giờ mới lên lớp? Mọi khi em đi học sớm lắm mà-À dạ tại em ngủ quên,mà đã vào lớp đâu thầy-nó có hơi chột dạ nhưng nhanh chóng lấy lại trạng thái ban đầu mà trả lời-Ừ-thầy Vỹ không nói gì thêm mà chỉ ừ nhẹ rồi bỏ điChờ cho bóng dáng thầy khuất hẳn sau dãy hành lang nó mới giám thở phào nhẹ nhõm.
58 -Ừ,về rồi,nhưng bọn họ bị gì thế-nó chỉ chỉ mấy đám hs đang tụm 5 tụm 7 phía trên-À,chúng nó đang bàn tán về ông giám thị,hôm qua ổng kì lắm-Lan-Kỳ ở chỗ nào?-nó tò mò-Thì hôm qua lúc bà về,tui có rủ mấy đứa lớp khác trốn trường đi chơi,ít cũng phải 20 đứa.
59 Quân liếc xéo Lan-Gì mà qua đêm linh tinh,lần đó tui ở nhà bạn chứ bộ-Thôi thôi. Hay là thầy không biết nó trốn?-Nhi -Không thể nào.
60 Nhà trường vừa ra thông báo chiều nay khối 11 được nghỉ để các giáo viên họp hội nghị gì đó,nói chung là chẳng ai quam tâm,chỉ cần biết chiều nay được nghỉ là đủ rồi.