21 Người phụ nữ đi đi lại lại, tay cầm chiếc điện thoại. Cô sốt ruột vì đầu kia không bắt máy. Miệng cô ta lẩm bẩm: "Bắt máy đi! Làm ơn bắt máy đi!". Nhưng vô vọng bên đầu kia chỉ có những tiếng "Tút! Tút!" kéo dài.
22 Mọi người bắt đầu cầm đũa và dĩa lên để ăn. Nó nhìn bàn ăn tràn ngập thức ăn mà ngán ngẩm. Có thể do bụng bị bỏ đói lâu quá nên giận dỗi không tiếp nhận thức ăn.
23 Nó phải đứng trong nhà vệ sinh một lúc lâu để có thể bình tĩnh, nuốt trọn những lời Hằng Nga nói. Người phụ nữ có tuổi đời trẻ lại có số phận bất hạnh.
24 Tia nắng yếu ớt hắt vào trong căn phòng nhỏ. Tiếng chim sâu ríu rít bên ngoài cửa sổ. Ánh sáng khẽ lướt trên bờ mi khiến mắt nó hấp háy. Nó choàng tỉnh giấc.
25 Trên dãy hành lang lác đác vài người. Như những ngày bình thường khác, họ đeo trên vai những chiếc cặp đi đến trường trong trạng thái khác nhau: vui vì gặp bạn bè, tái mặt vì nghĩ đến màn trả bài đầu giờ, có người ngái ngủ vì thức khuya,.
26 Dù đây là lần thứ hai đặt chân đến khuôn viên đằng sau trường – nơi “ma trú ngụ” nhưng nó vẫn có cảm giác sợ sệt, bước chân rón rén, nó từ từ đi đến gần nơi đây.