21 -Con đang làm gì vậy Hân???? - ông hốt hoảng với cảnh tượng trước mắt. -Ba. . . . . . ngh. . . . nghe con giải thích đã!!! - khuôn mặt nó tái đi,nói cũng không thể nghe rõ ràng.
22 Hắn đi công việc đến chiều tà mới về,nhưng bước đến cửa thì một khung cảnh quá đỗi quen thuộc nhưng không biết tại sao hắn lại run người lên. À mà. . .
23 Đã gần một tháng khi hắn đã nhẫn tâm vứt bỏ nó,bây giờ nó chẳng còn xem tình yêu là cái thứ gì rồi. Bây giờ,Gia Hân của ba năm về trước đã chết rồi. Nó bây giờ mang một trái tim sắt đá,lạnh lùng và đáng sợ.
24 -BẮT ĐẦU ĐI!!! - nó gần lên từng chữ,làm ai cũng bắt đầu sợ. Cả hai bên đánh nhau loạn xa,nó và hắn thì không cần nhúng tay vào làm gì. Khi cả hai bên đều đã kiệt sức,thủ lĩnh của hai bên bước xuống khỏi hai chiếc ghế ở phiá khán đài của quảng trường.
25 Bệnh viện. . . . . . . . . . -Bác sĩ,mau cấp cứu cho anh ta nhanh lên. Nếu anh ấy chết,tôi bắt ông đi theo. - nó hừ lạnh,ánh mắt như muôn ăn tươi nuốt sống ông bác sĩ.
26 Cuộc sống đâu thể lường trước được điều gì đâu nhỉ? Giống như những cặp đôi của chúng ta vậy,trải qua bao nhiêu sóng gió họ mới có thể đến bên nhau,những đau khổ bi thương cũng sẽ hoá thành hạnh phúc và yêu thương nếu ta biết trân trọng nó.
27 -Đỗ tiểu thư,tôi có thể mời cô một bài nhảy không?-hai người đã bắt đầu kế hoạch,hắn đưa tay ra trước mặt cô ta. -Vâng. -lòng nhỏ thầm nghĩ có lợi ình quá rồi,chồng sắp cưới của mày đăng mời tao nhảy thấy không ?Rồi hai người bắt đầu khiêu vũ,mọi ánh nhìn khó hiểu kể cả Ngọc,Hưng,Duy,Linh đổ dồn về cảnh tượng đang đổ ập vào mắt mình,sau đó đưa mắt nhìn nó.