41 “Tại sao còn phải mang vào?” Mộ Lương khoác chiếc áo mỏng, ngồi ở trên giường cầm cái mặt nạ da người của Hoa Khấp Tuyết, không cho nàng mang vào.
“Như vậy đi ra ngoài sẽ rất dọa người.
42
43 Đông Phương Vũ không thể tin nhìn nữ tử áo trắng ở trong lòng Mộ Lương, mặc dù thân mình ở trong lòng Mộ Lương nhưng dáng vẻ kia vẫn là lạnh nhạt tự nhiên như cũ, cứ như động tác này đã sớm là thói quen.
44
45 Đông Phương Vũ cứng đờ cười, nhìn chén canh nóng kia ở trước mặt, uống cũng không được mà không uống cũng không xong, trời nóng bức như thế này mà muốn nàng uống chén canh nóng xuống.
46
47 Tất cả mọi người ở đây đều sửng sốt, ngơ ngác nhìn diện mạo thật của Hoa Khấp Tuyết dưới lớp mặt nạ, hô hấp đều đình chỉ lại.
Chưa bao giờ nghĩ tới một người lại có thể đẹp đến mức này, trong trẻo lạnh lùng đến xuất trần, linh dật như tiên.
48
49 "Được! Giờ nói nghiêm túc, Tuyết cô nương, ngài là người ở đâu?" Bạch Thánh Vũ trợn mắt nhìn Mộ Lê một cái, tiếp tục cười híp mắt nhìn Hoa Khấp Tuyết, muốn nàng cho hắn biết nơi ở, dáng vẻ đầy mong chờ.
50 Đông Phương Vũ nở nụ cười tươi nhất mang theo Liên nhi đi tới phía trước nghênh đón bóng dáng màu trắng.
“ Tuyết muội muội, hôm nay dậy thật sớm. ” Đông Phương Vũ cười thật tươi nói chuyện với Hoa Khấp Tuyết, giọng điệu nói chuyện rất thân mật như hai người đã quen biết rất lâu.
51 “ A Noãn, hôm nay muốn đi đâu?” Mộ Lương giúp Hoa Khấp Tuyết lau miệng, dịu dàng hỏi.
“ Lưu Nguyệt, hôm qua ngươi nói muốn đi đâu?” Hoa Khấp Tuyết không quan tâm Mộ Lương, ngẩng đầu nhìn Lưu Nguyệt.
52 "Hoa Khấp Tuyết, có phải nàng đang có chuyện gì không hài lòng, nàng phải nói thẳng với ta a! Giấu ở trong lòng làm gì!" Mộ Lương đè Hoa Khấp Tuyết vào một thân cây, trong mắt nổi lên bão táp, gấp gáp gầm nhẹ, cái bộ dáng này của nàng nhanh chóng ép điên hắn rồi, dọc đường đi mặc kệ hắn có nói gì, mắt nàng đều không biểu cảm đồng thời không nói chuyện!
"Chàng suy nghĩ nhiều rồi.
53 "Chàng còn muốn xem bao lâu?" Hoa Khấp Tuyết chán nản nhìn chằm chằm vào bả vai của nam nhân ở trước mặt, nhịn xuống khóe miệng run run vì kích động.
Mộ Lương đau lòng nhìn da thịt trắng noãn như tuyết của nàng bị sưng lên một khối hồng hồng, tất cả trên mặt đều là tự trách, thế nhưng chính mình lại làm A noãn bị thương.
54 Bích Ba hồ là hồ lớn nhất thành Dương Châu, mỗi ngày đều có rất nhiều người tới đây du ngoạn.
Nhóm người Mộ Lương mặc dù mặc thường phục nhưng mỗi một người đều là quý khí mười phần, nam tuấn, nữ mĩ, đứng ở trên thuyền lớn sang trọng, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
55 Editor: Mộc Du
Bích Ba hồ là hồ lớn nhất thành Dương Châu, mỗi ngày đều có rất nhiều người tới đây du ngoạn.
Nhóm người Mộ Lương mặc dù mặc thường phục nhưng mỗi một người đều là quý khí mười phần, nam tuấn, nữ mĩ, đứng ở trên thuyền lớn sang trọng, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
56 "Mộ Lương, người của chàng, quá yếu. " Hoa Khấp Tuyết thản nhiên nhìn ba người liếc mắt một cái, liền ngẩng đầu nhìn Mộ Lương nói.
"A noãn, vất vả rồi.
57 Editor: Mộc Du
"Mộ Lương, người của chàng, quá yếu. " Hoa Khấp Tuyết thản nhiên nhìn ba người liếc mắt một cái, liền ngẩng đầu nhìn Mộ Lương nói.
"A noãn, vất vả rồi.
58 "Thánh Diêu,chuẩn bị chút gì ăn đi. " Hoa Khấp Tuyết nhàn nhạt nhìn Bạch Thánh Diêu, mỉm cười.
Bạch Thánh Diêu nhìn nụ cười của nàng, có chút sững người, Lưu Nguyệt bên cạnh liền che miệng cười khẽ, "Tiểu thư, người nên mang theo mặt nạ đi, người xem dù Thánh Diêu là một cô nương cũng bị người làm mê hoặc kìa.
59 Editor: thao1504
"Thánh Diêu,chuẩn bị chút gì ăn đi. " Hoa Khấp Tuyết nhàn nhạt nhìn Bạch Thánh Diêu, mỉm cười.
Bạch Thánh Diêu nhìn nụ cười của nàng, có chút sững người, Lưu Nguyệt bên cạnh liền che miệng cười khẽ, "Tiểu thư, người nên mang theo mặt nạ đi, người xem dù Thánh Diêu là một cô nương cũng bị người làm mê hoặc kìa.
60 Trạch Linh thấy bộ dạng Vương Gia đút Vương Phi ăn cá, há miệng, muốn nói gì đó nhưng lại không biết mở miệng thế nào, lần đầu tiên hắn thấy Vương Gia nhà đút người ta ăn, lại còn rất vui vẻ.