21 Sáng hôm sau, sau khi buổi triều kết thúc sớm, Phượng đế truyền lời triệu kiến ba vị hoàng tử cùng thế tử tới Tàng Thư Các. Cả bốn người đều thản nhiên nhận lệnh, lòng không chút hoang mang mà ngược lại còn là mong chờ cùng hào hứng.
22 Thoát khỏi dòng kí ức đêm qua, quay trở lại với thực tại, Phượng đế nhẹ liếc nhìn bốn hậu bối mỗi người một vẻ dưới kia, như chờ đợi một câu trả lời từ y đi.
23 Đồng thời gian đó, bên ngoài nội các, với những người có võ công cao hơn mức phi thường thì các giác quan tất nhiên sẽ thính hơn cả cẩu… nên từng câu từng chữ của cuộc đối thoại giữa hai nhân tử trong nội các đều đã được họ nghe hết.
24 Âm thanh thánh thót của Khương công công vừa dứt thì bóng dáng lão đã ngay lập tức xuất hiện bước nhanh vào trong Tàng Thư Các. Theo ngay sau lão là một vị thiếu nữ dáng người nhỏ nhắn, vận cẩm y hoa lệ rực rỡ, tóc vấn cầu kỳ, trang sức đầy một đầu như thể hận không thể đeo hết những gì đẹp nhất lên, chúng cứ thế rung lắc dữ dội theo mỗi bước đi.
25 Kết thúc một màn long tranh hổ đấu, mọi thứ cứ như vậy trở thành mặt hồ sau cơm mưa. Vận Phụng ngoan ngoãn bắt đầu làm việc của một trưởng bối cần làm, chính là – phát lì xì!!! Nha, đây là nàng dùng lỗi hiện đại để đối cổ đại đi.
26 Khương công công bước vội về bên cạnh Phượng đế. Thu nhi cẩn thận dặn dò thị vệ đặt chiếc giương xuống giữa phòng, rồi nhanh chân bước tới hầu cạnh Vận Phụng.
27 Chính ngọ, từ cửa hoàng cung Phượng Quốc xuất hiện hai cỗ xe ngựa sang trọng đồng thời ra khỏi cung. Một chiếc đi chiếc mang bảng tên của của phủ đại hoàng tử, chở ba vị hoàng tử cùng xuất cung.
28 Bước vào nhã gian lầu hai, Vận Phụng liền gửi thấy một mùi thơm hoa lan thoang thoảng. Chậc, ông chủ cũng thật biết cách làm ăn nha. . Thượng Quan Mộ dìu nàng đi từng bước vào nhã gian độc mộc ( tg: ý là phòng này toàn là gỗ hịn), đỡ nàng ngồi xuống chiếc bàn tròn độc mộc khắc hoa sen tinh tế, rồi nhanh chân chiếm lấy vị trí ngồi bên phải nàng.
29 Cả một bữa cơm, Vận Phụng chỉ chăm chăm ăn, nàng thực sự đói muốn đi chầu ông bà luôn đây! Ba vị Miên/Mạc/Mộ cũng tự biết điều, tự ăn cơm của chính mình, thỉnh thoảng lại hỏi vài câu liên quan tới nàng, nhưng nàng cũng chỉ trả lời cho qua.
30 Vận Phụng mãi chìm trong những suy nghĩ của chính mình, không biết bao lâu trôi qua cho tới khi Thượng Quan Mộ khẽ lay tay nàng tỉnh lại. Sự ồn ào nơi này như vỡ òa khỏi bọc trứng “ xôn xao xôn xao “.
31 Dưới lôi đài, sự hào hứng đón chờ vẫn là chưa bao giờ dứt. Kẻ đứng, người ngồi, đông nghẹt cả sảnh lớn của Mãn Lai Lầu.
Trên lôi đài, một màn đấu mắt nhìn vẻ ngoài tưởng trừng như là nước lặng mây trôi, nhưng ẩn giấu bên trong là đao quang kiếm ảnh.
32 Sau một màn nhờ vả đầy hợp lý hợp tình của Kim Ngữ, Vận Phụng một lần nữa lại trở thành tâm điểm của sự tò mò. Kẻ nào lại có thể không hiểu được dụng ý bên trong thì đúng là quá ngu ngốc đi! Nhưng kẻ ngỡ ngàng nhất trước lời đề nghị đầy nhẹ nhàng của Kim Ngữ là Thượng Quan Mạc:
-“ Ngữ Nhi!! Không được làm loạn “ – Y gằn từng chữ như đầy tức giận.
33 Một hồi tranh đấu tư tưởng, Vận Phụng hùng hổ đáp ứng:
-“ Tốt! Bổn tiểu thư cũng muốn được học hỏi thêm đây!!! Mặc dù cầm nghệ của Tần tiểu thư cũng chưa gọi gì là xuất chúng nhưng để cùng ta đàm luận thì chắc cũng tạm ổn vài phần đi.
34 Trong một căn nhã gian nào đó, Tư Đồ Tử Ngôn vẫn chằm chằm nhìn hướng Nam Cung Vũ Họa.
-“ Thần Nhãn sao? “ – bạc môi hắn khẽ thốt ra đầy khiêu gợi.
35 Sáng hôm sau, trong tẩm cung của Lộ An Cung. Trong phòng ngủ của Vận Phụng, Thu nhi từ tốn rót hai ly trà thượng hạng, hương khói tỏa nghi ngút biểu hiện mới pha rất đậm đà.
36 Đợi thêm một lát thì Thu nhi trở lại, cung kính đứng bên cạnh nàng. Thấy Vận Phụng dường như đang im lặng vì suy tư, Thu nhi liền động thủ nắm bóp nhẹ nhẹ đôi bả vai gầy kia, không vội không vàng lên tiếng hỏi:
“ – Công chúa, hôm nay ngài dậy thật sớm nha! Giờ cơm cũng còn rất lâu, hay chúng ta đi dạo chút đi? Công chúa muốn đi nơi nào Vận Phụng có chút tính toán trong lòng! Ván cờ này nàng chính là đã áp đảo đi?!
, Thu nhi dẫn ngài đi!? “
“ – Giờ này chắc A Minh cũng đã bãi triều rồi đi?! Ta muốn đi thăm y một chút… “ – Vận Phụng từ tốn đáp.
37 ~ ~ ~. ~ Trấn lạc Vương phủ ~. ~ ~
~Sau khi đạt thành giao dịch cùng Vận Phụng, Thượng Quan Mộ lập tức chạy ngay tới phủ Trấn Lạc Vương. Lý do là gì thì tất nhiên là đem chuyện chữ trị cho mẫu phi ra cùng Nam Cung Vũ Họa khoe khoang một hồi rồi.
38 . ~ trở lại Phủ Trấn Lạc vương ~. ~ ~ ~
Sáng hôm sau, cũng vừa lúc Nam Cung Vũ Họa từ trong cơn mê tỉnh lại. Vẫn là cái khí thế ngang nhiên bá đạo đấy, hắn kê gối tựa lưng trên thành giường êm.
39 Vài ngày sau đó, bệnh tình của Hiền phi thực sự có tiến triển, cả hoàng cung Phượng quốc như phủ một màu hồng của niềm vui sung sướng sau bao nhiêu năm lạnh lẽo ảm đạm.
Thể loại: Khoa Huyễn, Xuyên Không, Dị Năng, Huyền Huyễn
Số chương: 50