Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Ngạo Chương 39: Linh Thạch - Tiền Tệ

Chương trước: Chương 38: Tự Mình Làm Chủ



Nhóm dịch: Hạo Thiên

Đả Tự: Bumzapan --- 4vn.eu

Nguồn: Vipvandan.vn

Dư Đức Quân bắt đầu tính toán, lão an bày tương lai của Dư Tắc Thành vô cùng thỏa đáng, nhưng an bày như vậy hoàn toàn không suy xét gì tới ý nguvện của Dư Tắc Thành. Theo suy nghĩ của lão. Dư Tắc Thành chỉ là một con rối, bất cứ sự tình gì cũng phái do lão quyết định. Dư Tắc Thành đột nhiên hiểu ra vì sao ngày trước phụ thân mình lựa chọn con đường như vậy...

Du Tắc Thành đột nhiên lớn tiếng nói:

- Gia gia. cảm tạ hảo ý của người, nhưng này danh ngạch cháu sẽ không nhận, địa vị gia chủ Dư gia gì đó, cháu cũng sẽ không làm. Cháu sẽ tự mình tu luyện, không cần tham gia Đại Hội Thăng Tiên gì đó!

Dư Đức Quân dừng tính toán, nói:

- Tự mình tu luyện? Ha ha ha, vậy cháu chính là tán tu. đáng thương cho tôn tử của ta, linh thạch cháu còn không nhận ra, không biết dùng để làm gì. lại coi như ngọc bội tặng cho ta, cháu còn tu luyện cái gì?

- Nhìn cái ngọc phù hộ mạng mà cháu đeo trên ngực mà xem. đáng tiếc cho nửa viên linh thạch này. điêu khắc pháp trận thô sơ vô cùng, linh thạch bị phá hư uổng phí quả thực chính là vô cùng thiển cận, chỉ có thể phát huy một phần mười tác đụng, thật sự là uổng cho bảo vật trời ban.

- Chỉ cần cháu gia nhập sáu đại phái, là có thể học tập...

DưTăc Thành căt ngang lời lão. nói:

- Gia gia. người chỉ cần một con rối biết nghe lời, không phải là một người sống linh hoạt như cháu. Cháu tự do tự tại. sẽ không tiến vào nhà giam, chịu nghe theo người bày bố. Không có người, cháu sống rất tốt. hiện tại có người, cháu sẽ sống tốt hơn, vận mệnh của cháu phải do cháu tự mình làm chủ!

Dư Đức Quân lập tức không nói gì, sau một lúc lâu mới nói:

- Năm đó phụ thân cháu cũng nói qua những lời này, chẳng lẽ ta lại sai lầm rồi? Cha nào con nấy... Được rồi, ta không bắt buộc cháu, nhớ kỹ trong thân thể của cháu chảy dòng máu của Dư gia chúng ta. đại môn Dư gia chúng ta vĩnh viễn rộng mở đối với cháu.

Hai người kết thúc cuộc nói chuyện, chia tay trong không khí không vui. Dư Tắc Thành cố nén nỗi buồn dự lễ cúng tế. sau đó cùng thân nhân trở về nhà. Đệ đệ hắn vô cùng hâm mộ phú quý và khí thế cùa Dư gia, sau khi về đến nhà thảo luận không ngừng, tỏ ý thèm thuồng vô kể.

Tuv rằng Dư Đức Quân không hài lòng về Dư Tắc Thành, nhưng thật ra lại vô cùng hợp ý Dư Tắc Công. Tháng Giêng vừa chấm dứt, Dư Tắc Công lập tức tới Dư gia, vào học đường tiến hành học tập đào tạo. Dư Tắc Công có thể học được thần công gia truyền của Dư gia, Tiên Thiên Minh Hà Tây Tâm Công còn cao minh hơn mấy lần so với Hóa Điệp đại pháp.

Dư Tắc Thành nhìn đệ đệ mình vui mừng nhảy nhót, trải qua Dư Đức Quân khảo nghiệm, đệ đệ cũng không có Linh Căn, không thể tu tiên, có lẽ con đường như vậy vừa khéo thích hợp cho nó.

Ngày hôm sau Dư Tắc Thành dẫn dắt đệ tử trở về huyện thành Sơn Trúc, bước chậm trên phố Ngọc Kiều địa bàn của mình, đột nhiên Dư Tắc Thành phát hiện ra, nơi này mới là Niết bàn của mình.

Sau khi trở về Dư Tắc Thành bắt đầu bố trí nhân mã. lôi kéo quan hệ. thu mua nhân thủ. Bởi vì Đàm Nhị Lang đã chết, địa bàn của y hiện tại vô chủ, đây là mục tiêu kế tiếp của Dư Tắc Thành.

Đàm Nhị Lang mất tích. Hoa Hồ Điệp che giấu hơn mười ngày. cuối cùng tin tức cũng lọt ra ngoài, lập tức khiến cho sóng gió nổi lên. Đàm Nhị Lang cừu gia nhều như mây, y cũng e ngại người khác biết tin tức, cho nên trước khi đến thành Lâm Hải mua ngọc. y cải trang dung mạo. thay đổi y phục, lại đưa ra tin tức giả. nói rằng mình vào núi săn thú. Kết quả lợn lành chữa thành lợn què, người đời đều nghĩ rằng y vào núi săn thú xảy ra chuyện không may.

Hắc Hổ đường phái xuống hơn trăm cao thủ truy tìm tung tích, vào trong Thập Vạn Đại Sơn tìm kiếm y. Cuối cùng tìm mười mấy ngàv. rốt cục tay trắng trờ về, thủ hạ đại tướng thất tung một cách ly kỳ không hiểu, Đà chủ Thạch Thiên Vân vì chuyện này bị Mã Lão Hắc mắng cho một trận.

Người đời đều biết rằng Đàm Nhị Lang không về được, dãy phố địa bàn do y khống chế trước kia lập tức trở thành một miếng thịt béo, vô số ánh mắt tập trung về nơi đó.

Lần này Mã Lão Hắc trực tiếp phái tới một tên chấp sự. Người này cũng không giống nhu Dư Tắc Thành, mang theo hai mươi đệ tử tiến đến tiếp nhận địa bàn của Đàm Nhị Lang.

Chuyện này Mã Lão Hắc làm hơi nóng vội. làm như vậy đã khiến cho Thạch gia thống trị huyện thành Sơn Trúc hoàn toàn nổi giận. Lại thêm Dư Tắc Thành âm thầm xúi giục, tên chấp Sự mới tới đầu tháng đi thu phí, một đồng tiền cũng không ai nộp, hơn nữa ở phân đà bị mọi người kỳ thị. Bất kể là Đàm phái hiện tại do Hoa Hồ Điệp cầm đầu. hay là phái người cũ do Lưu Đạo Hàn cầm đầu. hay là lực lượng mới nổi của Dư Tắc Thành, tất cả đều nhìn bọn chúng bằng cặp mắt lạnh lùng, căn bản không ai xem bọn chúng ra gì cả.

Tên chấp sự mới tới dùng đủ các thủ đoạn, một đồng tiền cũng không thu được, cuối cùng thẹn quá hóa giận, muốn sử dụng vũ lực. Nhưng cửa hàng chỉ cần kêu lên một tiếng, vô số cư dân huyện thành Sơn Trúc chen chúc đô xô tới. bao vây chút người ít ỏi của bọn chúng, cuối cùng Thạch Thiên Vân phải cứu bọn chúng ra. Tên chấp sự này không thể không ủ rũ dẫn người trở về thành Lâm Hải.

Vì thế tự nhiên địa bàn này bị bọn Dư Tắc Thành, Hoa Hồ Điệp chia cắt, nhưng Hoa Hồ Điệp cũng không vui sướng được bao lâu. Bời vì y phát hiện đệ tử của Dư Tắc Thành đang dần dần gia tăng, đang chậm rãi phát động lấn chiếm về phía địa bàn của y.

Thật ra việc này đều là bọn Cao Phong chỉ huy đệ tử làm. Dư Tắc Thành cũng không đích thân tham gia. chẳng qua cuối cùng gật đầu hạ mệnh lệnh mà thôi. Bởi vì có một sự kiện khác hấp dẫn lực chú ý của hắn hơn so với chuyện cướp đoạt địa bàn.

Sau khi trở lại huyện thành Sơn Trúc. Dư Tắc Thành lấy ra mười hai miếng ngọc thạch Đàm Nhị Lang mua, bắt đầu nghiên cứu xem linh thạch này rốt cuộc có ích lợi gì.

Chậm rãi nghiên cứu. Dư Tăc Thảnh phát hiện ra bí mật của linh thạch, năm bọn chúng trong tay, Dư Tắc Thành có thể hấp thu được linh lực từ chúng. Thuộc tính của linh lực chỉ có một, liên miên không dứt. có tác dụng phụ trợ rất lớn đối với việc tu luyện tiên thuật: bổ sung linh lực cho mình, còn tinh thuần hữu dụng hơn so với nhân sâm ngàn năm. Khuyết điểm duy nhất chính là loại linh lực này không thuộc về mình, trước tiên cần phải phân giải trong cơ thể, sau đó mới có thể vận dụng.

Nếu không sử dụng linh thạch này. tuy rằng Dư Tắc Thành tu luyện mỗi ngày đều có tiến bộ. nhưng bản thân chân nguvên mỏng manh, sau khi tiêu hao hết cần hấp thu linh khí, chuyển hóa huyết năng, chậm chạp vô cùng, cường hóa trái tim chỉ có thể tiến hành từng chút một. Dựa theo tiến độ như vậy mà tính toán, khoảng chừng mười lăm năm mới có thể đại khái hoàn thành việc tu luyện tầng Hóa Huyết Thành Cương.

Nhưng có linh thạch, chân nguyên linh khí cuồn cuộn không dứt, lập tức tốc độ tăng lên nhiều, nhanh hơn mười lần tốc độ tu luyện bình thường của hắn.

Dựa vào linh thạch này. Dư Tắc Thành bắt đầu quá trình tu luvện, bắt đầu tu luvện Hóa Huyết Thành Cương, chuyển hóa trái tim của mình từng chút một. Linh thạch này có tác dụng rất lớn, sử dụng chúng tu luyện. lần nào cũng có thể đạt tới thời gian tu luvện cực hạn là một ngày một đêm. Vượt qua cực hạn này, thân thể sẽ xuất hiện phản ứng bài xích, sinh ra hiện tượng cương khí giảm bớt. có thể nói là không có hiệu quả cường hóa. Cho nên Dư Tắc Thành chỉ tu luyện một ngày một đêm. rồi lại nghỉ ngơi một ngày một đêm. cứ như vậy luân phiên tuân hoàn.

Chỉ cần tiến vào trạng thái tu luyện lập tức Dư Tắc Thành có cảm giác rằng trong cảnh giới huyết năng vận chuyển, cương khí lưu động, cơ quan chuyển hóa này, hắn không hề biết ngày tháng gì cả. tâm vô tạp niệm. Thời gian đối với hắn không hề có ý nghĩa, tựa như một khắc ngắn ngủi mà thôi, nhưng trong nháy mắt đã là một ngày một đêm trôi qua.

Mười hai viên linh thạch, thông qua quá trình tu luyện, Dư Tắc Thành phát hiện, bề ngoài chúng tuy rằng không khác nhau nhiều lắm, nhưng bên trong lại có khác biệt rất lớn. Linh thạch thông thường, tu luvện hấp thu sau hai, ba lượt, sẽ hết sạch toàn bộ linh lực, hóa thành tro bụi.

Mà trong đó có hai viên linh thạch, hấp thu như thế nào cũng không khô kiệt, đây là vì sao? Ngoại trừ vấn đề này. trong quá trình tu luyện Dư Tắc Thành còn gặp phải vô số nghi vấn. chỉ có thể dựa vào chính mình chậm rãi mò mẫm sờ soạng, tựa như người mù cỡi ngựa, thăm dò trong bóng đêm.

Có khi Du Tắc Thành cũng dao động, nếu có một vị sư phụ dẫn đường, một vấn đề mà mình mò mẫm trong hơn mười ngày. sư phụ chi cần một câu nói là có thể giải quyết. Nhưng mỗi khi nghĩ đến tương lai sẽ bị người khác thao túng, làm bù nhìn cho gia gia, Dư Tắc Thành nghiến răng nghiến lợi, kiên trì vượt qua.

Về vấn đề linh thạch, Dư Tắc Thành cuối cùng không còn nhẫn nại được nữa, gửi thư cho gia gia Dư Đức Quân hỏi việc này.

Không lâu sau đã có hồi âm, Dư Đức Quân giải thích nguyên nhân trong thư hết sức rõ ràng, hóa ra linh thạch này không ngờ là tiền giao dịch ở Tu Tiên Giới.

Linh thạch tên như ý nghĩa, là một loại đá vô cùng sung mãn thiên địa linh khí, linh khí mà nó ẩn chứa đối với người tu tiên mà nói, là một thứ cực kỳ đại bổ.

Người tu tiên có thể mượn linh thạch hấp thu linh lực trong đó để mà tu luyện, cũng có thể sử dụng linh thạch bố trí trận pháp, tu kiến động phủ, chế tác phù văn, nuôi dưỡng linh dược, tạo ra pháp khí kích hoạt truyền tống môn, có thể nói tu tiên không chỗ nào là không cần. là thứ cơ sở nhất trong quá trình tu tiên.

Tiên Ngạo

Tác giả: Vụ Ngoại Giang Sơn

Loading...

Xem tiếp: Chương 40: Kiếm Đạo Dứt Khoát

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Lão Bà Điêu Ngoa Của Trẫm

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 106


Thiên Hậu Toàn Năng

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 43


Băng Phi

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 16


Đi Qua Kí Ức

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 49


Đùa Giỡn Chính Trực Tướng Quân

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11