41 “Giá sách bằng gỗ mộc này không chỉ rất thuận tiện khi sử dụng mà còn mang đến cho thư phòng của bạn cảm giác sạch sẽ, các ngăn có cao có thấp, có thể đóng tựa vào tường, cũng có thể đặt một mình được.
42 “Dung Ý, chị họ của tôi tháng sau kết hôn, có một chị em hiện giờ nhận công tác đột xuất phải xuất ngoại hai tháng, em có thể giúp tôi làm phù dâu cho chị ấy được không?” Lão phật gia trước mặt toàn bộ mọi người trong phòng tỏ vẻ vô cùng thân thiết nói, rõ ràng là không cho nàng cơ hội lựa chọn.
43 Đèn đường toả sáng trên ngọn cây ngô đồng, nhánh cây to khoẻ vươn lên khỏi bức tường cao vút, có lẽ là không chịu nổi sự tịch mịch hàng thế kỉ nay bên trong bức tường đó.
44 Rèm cửa sổ rất dày, giường lại thực thoải mái, khuôn mặt được vuốt ve nhẹ nhàng bởi vỏ gối tơ tằm, nàng chỉ biết là chính mình được bao quanh bởi cảm giác mềm mại ấm áp, giống như món đồ chơi trong cửa hàng đột ngột biến hình thành kim cương vậy.
45 Cuối mùa thu, mặt trời buổi trưa chiếu ánh sáng chói chang phản xạ trên nền gạch màu đen sáng bóng, nàng kinh ngạc nhìn màn hình máy tính ngẩn người. Giờ ăn trưa đã qua hơn nửa nàng vẫn duy trì tư thế đó, cuối cùng đến lúc bả vai cứng ngắc không chịu nổi mới cầm tách cà phê đứng lên đi về phía phòng trà.
46 “Hạng mục S&D này chúng ta phải tính toán thật kỹ, làm tốt thì tất nhiên chúng ta có thể nâng cao vị thế của mình một bậc, nhưng một khi có sai lầm gì thì Đan Trữ sẽ chịu tổn thất lớn…” Chuyên viên phân tích Daniel của Đan Trữ nhìn sắc mặt lão bản, chuyện MRG lũng đoạn cả khu vực châu Á siêu quần xuất chúng cũng không phải ngày một ngày hai, anh ta cảm thấy Dương Miễn có điểm nóng vội.
47 Nhìn lên bầu trời qua khe hở giữa những toà nhà cao tầng, từng đám mây bồng bềnh, lững lờ trôi, không dày đặc mà vô cùng mềm mại, bị mặt trời nhuộm thành màu vàng óng ánh, mỗi lúc lại thay đổi hình dạng như bày ra phong tình vạn chủng trước mặt mọi người.
48 “Chúng ta bay tới Trát Hoảng ở lại hai ngày, ngày thứ 3 đi Đông Kinh mua sắm, sau đó lại chuyển về Đại Bản ở hai ngày, cuối cùng quay về Tokyo…” Trong khoang hạng nhất, cặp vợ chồng phía sau đang hưng phấn thảo luận hành trình du lịch.
49 Đình viện đặc trưng kiến trúc Nhật Bản đúng phong cách Đông phương chìm trong bóng tối im lặng, lá đỏ sán lạn ngoài kia dường như cũng mờ nhạt đi, dưới ngọn đèn vườn chỉ hiện lên sắc đỏ mơ hồ…Nàng khoác áo tắm màu trắng lững thững chạy qua đình viện, trong rừng phong phía sau toà nhà là một suối nước nóng thiên nhiên, càng đến gần, tiếng nước róc rách chảy qua ống trúc càng rõ ràng.
50 Vườn trong đình viện thật sâu, tầm mắt lướt qua tường bao, ngắm nhìn cảnh sắc tinh xảo bên ngoài, hàng cây mùa thu vẫn xanh tốt, đường mòn phẳng lặng, tràn ngập vẻ đẹp tao nhã.
51 Rèm cửa sổ che kín, anh lảo đảo tiến vào thư phòng ở Đằng Y, mặt áp vào gối tựa, đèn tường điều chỉnh thật nhạt, chỉ mơ hồ phác hoạ hình dáng của anh.
52 Trong phòng riêng của câu lạc bộ Trần Thiết, không phải kiểu phòng thông thường của người Trung Quốc, trông giống như hai phòng xép nối vào với nhau, khiến cho người ta có chút cảm giác hốt hoảng.
53 Hương ngọc lan ngọt ngào lan toả khắp trường, “ “Trắng như ngọc, thơm như lan” là tượng trưng cho học sinh trung học năm thứ nhất chúng ta, các bạn phải ghi nhớ trong lòng.
54 Nàng lấy 5 đồng ra thuê 1 chiếc ghế nhựa ngồi cả đêm, nhìn bầu trời dần dần sáng lên, trong đầu hiện lên một ít hình ảnh, anh không chút dấu hiệu tự nhiên nói muốn xuất ngoại, Đan Hiểu Uyển chí khí tăng lên khuôn mặt tươi cười, anh nói cho dù nguyện ý đem chân tướng nói cho nàng, chỉ cầu xin nàng tha thứ, mỗi lần gặp mặt anh đều do dự, bộ dãng ẩn nhẫn cực kỳ bi ai….
55 Trong phòng bếp đơn sơ, tiếng bếp lửa kêu tách tách, trong lửa mơ hồ truyền đến hương thơm của khoai lang nướng, lan toả bốn phía. Khoai lang là Cửu thúc gặp trên đường cho, Cửu thúc nhìn nhìn Dương Miễn như có điểm ấn tượng, cuối cùng rốt cục nhớ tới hỏi, “Người lần trước đến nhà cháu là bạn trai à?” Dung Ý cười cười bảo ông đừng hiểu lầm, bảo rằng anh đi công tác ở nước ngoài.
56 Vào đông, không gian trong xe hoàn toàn khác biệt với bên ngoài, nàng nghiêng đầu nhìn ánh đèn lướt qua ngoài cửa kính, ngoài kia đèn đuốc rực rỡ bừng sáng cả trời đêm, cả dãy phố đều sáng choang nhưng tất cả những phồn hoa này dường như không liên quan đến nàng.
57 Hành lang bệnh viện trải dài trống trải, trên tường treo cùng một loại đèn đơn giản kéo dài, phòng bệnh của anh ở cuối dãy. Ngọn đèn sáng thật dịu, hành lang cũng có máy sưởi, nhưng nàng vẫn cảm thấy lạnh, như là mùa đông trước đây rời giường đi lên núi, chân tay cứng ngắc, đi một bước cũng khó khăn, dùng hết sức lực cũng không lên đến đỉnh.
58 Bên trong phòng họp nghiêm cẩn, ban lãnh đạo cao cấp của Đan Trữ vừa thảo luận xong điều kiện tiếp nhận hạng mục S&D, bắt đầu phân tích tình hình của các đối thủ cạnh tranh, khi nhắc đến MRG đột nhiên có một người lên tiếng, “Nghe nói Lý Tịch bên MRG nhập viện…”Một hòn đá ném ra khuấy động cả bầu không khí, MRG vốn vẫn theo sát hạng mục S&D này, mong muốn duy trì vị trí hàng đầu trong lĩnh vực này, trong khi đó điều kiện của S&D lại vô cùng hấp dẫn, không thể nào bỏ qua như vậy.
59 Trong quán trà cổ kính, ánh mắt trời lấp lánh xuyên qua nóc nhà bằng thuỷ tinh, hạ xuống đoá sen đang hé nở, mặt nước gợn sóng nhẹ nhàng, đáng tiếc là dù được người ta chăm sóc cẩn thận, vô cùng diễm lệ nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác hư ảo không thực.
60 Hôm nay quả nhiên hệt như dự báo thời tiết đưa tin, nhiệt độ thấp và mưa dầm. Lúc mở cửa taxi bước xuống, một làn gió lạnh thấu xương tiến vào trong áo, nàng run run hận không thể quấn quần áo kín mít người luôn.