21 “ Cọc. . . Cọc. . . Cọc. . . Cọc. ”
Tiếng rõ cửa cắt ngang trò chuyện của hai người, hiệu trưởng cau mày lên tiếng
_“ Vào đi”
“ Cạch ” cửa mở ra người bước vào đầu tiên là cô Danh rồi tới cô Điệp, còn 6 người theo sau cùng vào.
22 Gia Hân gọi nhưng không nghe được trả lời đang nghi hoặc thì một bóng dáng từ phía tường nhảy ra đứng kế bên Gia Hân thủ thỉ vào tai.
_“ Không cần gọi, hắn xuất hồn đi nơi khác rồi.
23 Bất ngờ bị tập kích Gia Hân cả kinh quên cả thu lại đôi mắt màu tím của mình nhìn người đang cầm cánh tay cô, Gia Hân ngẩn người nhìn anh trong lòng thầm than này là yêu tinh phương nào vậy a.
24 _“ Ngươi thế nhưng dám. . . . . . ”
Tiết Huy Nhan rầm lên với bóng đen, đổi lại là tiếng cười của nó. Gần như mất khống chế Tiết Huy Nhan đưa tay niệm chú ngữ đồng thời rút bùa trong áo ra, chỉ là bị một bàn tay ngăn lại.
25 Gia Hân nhanh chóng về nhà, nhìn trời cũng chiều tà rồi, nếu không về nhanh thì cả nhà sẽ lo lắng mất.
Nhà Trịnh gia chuyển lên thành phố sống ở khu Vinh An, khu dành cho nhà giàu thích an tĩnh và sống an nhàng thảnh thơi.
26 Sau khi náo loạn của Gia Hân và Kiệt Kiệt qua đi thì cả nhà kéo nhau dùng cơm, vừa lúc này chuông cửa vang lên phá đi không khí vui vẻ trong nhà. Ai mà không biết lúc nào vào giờ cơm thì cũng có người chạy sang ăn chực chứ, Kiệt Kiệt chu chu miệng dùng giằng không cho mở cửa.
27 Sáng sớm thức dậy vào giờ học sinh, Gia Hân nhanh chóng rửa mặt đánh răng. Thay xong đồng phục thì bước qua phòng Kiệt Kiệt gọi Thằng nhóc dậy, trong nhà cũng chỉ có Gia Hân gọi được nhóc thôi.
28 Gia Hân trong trường trôi qua rất êm thắm, nhưng nhà ba mẹ của cô lại không như vậy. Hiện giờ trước nhà Gia Hân được cô cả Trịnh Gia Ngoc rất để ý đến mà ầm ĩ ở cửa, hàng xóm điều ra xem là chuyện gì nhìn thấy chỉ biết lắc đầu thôi
_“ Cô dám cho em trai tôi đội nón cô có là người không hả?, em trai tôi làm cực khổ để tiền cho cô nuôi trai phải không?, cô còn không chịu thừa nhận tôi thấy rất rõ không lẽ là mắt tôi mù nhìn không phân biệt được sao chứ, cô là cái thứ không ra gì không biết liêm sĩ, cô đã có hai con tôi nghi là không phải của em tôi nữa đấy.
29 Kính cong. . . Kính cong. . .
Trâu Tâm Tâm ở phòng khách xem tivi nghe chuông cửa vang lên, bà nhìn đồng hồ trên tường thì giật mình, 5h40p chiều giờ này con trai bà tan học lâu rồi mà bà quên mất.
30 Gia Hân về nhà trước tiên là đi nhanh về phòng tẩy rửa bản thân, cô không muốn người nhà nhìn thấy cô chật vật trở về nên lần nào cũng chọn đêm để làm việc, một là thuận tiện hai là khỏi lo bị nói ra nói vào, nếu là ban ngày thì cô ra chỗ nào đó rồi đợi đêm mới về.
31 Hai mẹ con Gia Hân đi xe khoản hơn 1 tiếng là tới nơi, nhìn nơi này Gia Hân nhíu mày lại thật chặt.
Khu mà anh họ của Trâu Tâm Tâm ở nơi rất cao cấp, phải nói là nơi dành cho người giàu có trong thành phố này.
32 _“ Ngươi. . . thì. . . biết. . . cái. . . gì, hắn. . . là. . . súc. . . sinh, là. . . cầm. . . thú, hắn. . . mời. . . ngươi. . . tới. . . diệt. . . ta.
33 Vừa nghe Gia Hân hỏi, Bạch Vô Thường như là bị đánh trúng nhăn mặt mày khổ não nói.
_“ Còn ai vào đây đây, công chúa nhỏ của Diêm Vương năm nay vừa tròn 1000 tuổi.
34 _“ Em giải thích cho thầy việc này xem. ” Thầy Mạnh tay gõ bàn hỏi Gia Hân, bộ dáng như Gia Hân không nói được thì phải phạt thật nặng.
_“ Theo thầy thấy đúng là như vậy, em là thiên sư.
35 Gia Hân im lặng đi quanh người Lãng Nhược Y một vòng rồi dừng chân đứng trước mặt Lãng Nhược Y hai tay kết ấn phức tạp, mọi người điều tò mò nhìn nhưng tay Gia Hân quá nhanh không nhìn được động tác của cô, chỉ thấy khi kết thúc thao tác Gia Hân đẩy tay về phúa ngực Lãng Ngược Y, một giọt máu lặng lẽ mà ra ngoài theo tay Gia Hân di động mà tới gần, Gia Hân lấy ra bình thủy tinh tự chế đựng vào vồi đậy nắp lại.
36 Gia Hân khổ đấu với ( Lãng Nhược Y ) ngươi chết ta sống, bên ngoài Kim Băng Băng lại trải qua tra tấn tâm lý nặng nề.
Kim Băng Băng nghe theo Gia Hân đi vào xe, nhưng cô ấy chưa vào được bao lâu chỉ vừa dán bùa lên các cánh cửa của xe thì dị biến nổi lên, xung quanh xe toàn một màu đen, cửa xe bị đập Binh.
37 “ Mượn dương, linh tụ, cũng như tên lấy mượn dương thọ của người sống này chuyển hoán qua cho người khác sắp hết dương thọ, linh tụ là lấy đi vận khí thẩm chí là lấy đi căn cốt của người này, hai thứ kết hợp lại rất tà ác, ngượi bị hạ mượn dương, linh tụ Có thể nói sống không bằng chết, ở hai thái cực của linh hồn sẽ trải qua băng lữa thêu đốt không ngừng, thời khắc băng lưa giao nhau cũng là lúc linh hồn bị xé ra từng chút một, khi lấy hết tinh nguyên cũng không dừng lại mạ hành hạ cho tới khi chết mới thôi, tổng thời gian phat4 bệnh cho đến khi chết là 10 ngày, trong 10 ngày mỗi một ngày sẽ trải qua một lận băng lữa giao nhau, đến ngày thứ 10.
38 Tại Trịnh gia.
Ba mẹ Trịnh túc trực bên cạnh con trai không rời, mỗi ngày đúng giờ lại nhìn con gái uy máu cho con trai, tim hai người không khỏi bóp chặt lại từng chút một, nhìn nhìn lại hai ông bà không thể lạm được gì ngoài cố mà bồi bổ cho con gái và chăm lo cho con trai bên giường bệnh.
39 Ở nơi Gia Hân sóng to không yên, một nơi khác lại bắt đầu gió lớn. Ngôi nhà cổ kính nhưng không kém phần hiện đại, nằm ngay tại bên trên sườn núi.
Khung cảnh yên tĩnh nhưng tiếng hét lớn làm sợ chim non muôn thú phải giật mình.
40 Ở nơi Gia Hân sóng to không yên, một nơi khác lại bắt đầu gió lớn. Ngôi nhà cổ kính nhưng không kém phần hiện đại, nằm ngay tại bên trên sườn núi.
Khung cảnh yên tĩnh nhưng tiếng hét lớn làm sợ chim non muôn thú phải giật mình.