21 Hắn lúc này đây thật sự cảm kích nó vô cùng. . . . . Nhưng sự cảm kích đó đã dần biến thành sự lo lắng khi hắn nhìn thấy cánh tay đang ra sức rỉ máu kia.
22 Hoàng Minh như chết đứng khi nghe đứa em gái mà anh yêu thương hết mực lại trả lời anh một cách đau lòng như vậy. Không lẻ Hoàng Minh và nó phải là em ruột của mình.
23 ----------"Phòng V. I. P"------------
Nó được đưa tới phòng để hồi sức. Cơ thể yếu ớt đang ngủ một giấc khá là ngon lành. Khi nãy bác sĩ đã nói rằng ca phẩu thuật của mẹ hắn khá thành công và nó cũng đã mất khá nhiều máu nhưng cũng khá may cho nó là chưa có gì nguy hiểm tới tính mạng.
24 Nghe hết câu nói của mẹ. . . Hoàng Minh đơ người và cả hắn nữa. Tại sao chỉ có mỗi một lí do cỏn con như thế mà cả hai người lại nghĩ không ra cơ chứ?Cơ mà như vậy cũng tốt hơn là việc nó không phải em ruột của Hoàng Minh.
25 Tiếng nói nhỏ nhắn vang lên làm cho mọi người bất ngờ,Hoàng Minh thả hắn ra không đánh hắn nữa mà quay về phía em gái. Cuối cùng nó đã tỉnh. . .
"Em tỉnh rồi à?"Hoàng Minh cười hiền nói.
26 -------------Sáng Hôm Sau-------------
Nó đang yên giấc thì nắng chiếu rọi vô mặt đáng lí ra là nó có thể bỏ qua mà ngủ tiếp nhưng mà lại có mùi thuốc sát trùng và ồn ào nên nó dậy luôn.
27 Chỉ cần một câu nói "Anh có thương tôi không?" đã khiến cho hắn tim đập mạnh,mặt đỏ ửng.
"Cứ cho là vậy!!"Hắn nói.
"Vậy thì tốt!"Nó cười.
Nó càng tiến gần với hắn hơn.
28 Nó sững người khi nghe được câu nói đó mặc dù rất nhỏ nhưng từng lời từng chữ nó đều nghe hết. Cảm xúc vỡ òa,nó vội quay lưng lại nhìn người phụ nữ kia.
29 Câu nói vừa dứt tim hắn đập mạnh,một cảm xúc phức tạp len lỏi vào tim hắn vừa vui vừa hạnh phúc. Tại sao hắn lại bị như vậy?Nhưng. . .
"Tại sao cháu không nói với nó??"
"Cháu ngại và sợ!!"
"Lí do?"
"Cháu.
30 Nó đơ người trước lời nói và hành động của hắn. Hắn đang làm cái gì vậy?Hắn đang nói cái gì vậy?Có phải nó nghe nhầm không?Nó là người được hắn đưa đến nói này đầu tiên á!Lòng nó tự nhiên cảm thấy có hạnh phúc xen lẫn niềm vui.
31
Nó hiện giờ chẳng biết nên khóc hay nên cười nữa. Hắn cũng thích nó ấy thế mà nó cứ nghĩ rằng hắn không thích nó mà chỉ muốn trêu đùa nó thôi chứ!!
"Tôi cũng vậy nhưng.
32 Nó đơ người. . . mẹ hắn bà ấy đang nói cái gì vậy?Ghen á?Nó là cái gì vậy?
"Cô nói cái gì vậy?"Nó chau mày khó hiểu.
"Cháu không hiểu à?Cháu. . .
33 Người con gái kia đột nhiên giật mình. Thúy Kiều?Cái tên ấy chẳng phải là tên của người chị của cô hay sao. Tay nắm chặt nó.
"Thúy Kiều. . . . cô biết chị tôi sao?Vậy cô có biết hiện giờ chị ấy đang ở đâu không?"Người con gái kia vội hỏi nó.
34 "Ghét?Cô ghét chị gái tôi à?"Kiều Trinh chau mày nhìn nó.
"Có thể là vậy. . . nhưng cũng có thể không là vậy!!"Nó nhún vai nói.
"Cả hai đang nói cái quái gì vậy?"Julia khó hiểu nói.
35 "À. . . ừ!!"Kiều Trinh gật gù.
Nó cười dẫn Kiều Trinh vào gala xe lái chiếc xế hộp của nó ra.
"Lên xe. . . "Nó nói.
Kiều Trinh lên xe,nó phóng ga chạy đi.
36 "Không cần lão nhắc thì Kiều Trinh cũng biết rồi. "Nó hếch cằm nói.
"Có mượn cháu trả lời không?"Hiệu trưởng lườm nó nói.
"Ơ cái lão này!!!Cháu đây cũng chả rãnh rỗi gì đâu.
37 Nó đơ người,mặt càng ngày càng đỏ lên. Hắn đang nói cái quái gì vậy??Hắn chê ngực của nó ư?Nỗi tức giận bùng nổi. Sau tự nhiên hôm ăn ăn phải cái giống gì mà nhiều người chê ngực nó nhỏ vậy??Hết Kiều Trinh rồi tới hắn.
38 *Trong Khi Đó*
"Quốc Minh,nghe nói chuẩn bị đi nước ngoài à?Làm gì vậy?"Gia Bảo hỏi.
"Ừm. . . . không có gì đâu!!Chỉ là đi du lịch thôi!"Hắn nói.
39 Nó với Kiều Trinh đơ người trước mấy cái hành động thể hiện sự "sửu nhi" của mấy con nhỏ đó. Tiến lại gần hơn với bọn hắn,nó vẫn thể hiện sự điềm tĩnh.
40 Hắn,Hoàng Minh,Hà Nam và Gia Bảo ngớ người bất động. Chỉ cần trọn vẹn sáu từ "Mau lại chỗ chị mày đi?" thôi đã khiến cho cả bốn con người được đưa vào khoảng lặng.