21 Nhìn thấy phản ứng của mấy người, tiểu yêu tinh tỏ ra : ”ta thực vô tội, ta chưa làm cái gì 0__0. kì thật, điều này không thể trách bạn nhỏ Lãnh Kỉ Kỉ, bé không rõ bối phận, không hiểu xưng hô.
22 Ngày nghỉ tết Nguyên Đán đầu tiên trôi qua trong khi mọi người còn đang choáng váng, đơ đơ chưa hồi phục được. Trừ bỏ thường xen mồm khiến mọi người choáng váng, biểu hiện tổng thể của tiểu yêu tinh coi như ngoan: không phun nước, phun lửa này, không tùy ý đọc trộm lòng người này, ok, có lẽ có đọc trộm nhưng ít ra cũng không nói ra, cũng không buông bụng mà ăn nhiều lắm dọa mọi người.
23 Sáu người ngồi vây quanh cái bàn ăn hình bầu dục, ăn sáng bằng cháo,cảnh như thế này khó mà gặp đối với mỗi người ngồi trên ban này nhiều năm qua. Tiêu phụ,Tiêu mẫu cũng không tránh khỏi ảo giác thấy con cháu cả sảnh đường.
24 Lúc ba người về đến nhà đã là chạng vạng. Tiêu mẫu vừa mở cửa liền sai bọn họ ngồi ở sopha nơi phòng khách xem TX, chờ ăn cơm chiều là được. Ba người cảm thấy mình tựa như Thước trùng, thực hổ thẹn.
25 Lãnh Lăng Duệ méo miệng, không biết phải nói gì nữa đối với tiểu yêu hẵng còn nằm sấp nhìn hắn đầy đắc ý kia. Hắn trừng mắt nhìn bé một lúc lâu, cuối cùng tức giận nói : " có thế hôn loạn sao ? ngủ mau!! " Tiểu yêu tinh mếu máo kêu một tiếng, sau đó xoay người nằm xuống, tỏ vẻ ngủ thực là ngoan.
26 Lãnh Lăng Duệ nheo mắt nhìn tiểu yêu tinh, con mắt màu hổi phách hiện lên ánh sang nguy hiểm, hắn dùng giọng điệu nhu hòa hơn mấy trăm lần bình thường, hỏi: “ Ban ngày ở nhà làm gì?” Tiểu yêu tinh đơ một chút, sau đó chớp chớp đôi mắt đầy chân thành tha thiết, nói : “ buổi sáng xem TV, buổi chiều chơi máy tính~” “Nga –” Lãnh Lăng Duệ gật gật đầu, giọng điệu càng thêm ôn nhu ,“ nếu ta nhớ không lầm, trước khi ta đi mua kem ly cho ngươi, Tiêu Dương có bật TV lên, hình như là kênh về kinh tế và tài chính, giống buổi sáng trước khi ta đi.
27 Sáng hôm sau,Tiêu Dương run miệng,tiếp nhận cái chìa khóa trong tay tiểu yêu tinh,treo lại vào móc chìa khóa của mình,lại thề mãi với Lãnh Lăng Duệ âm trầm,rằng là mình ko hề cố ý cho tiểu yêu tinh có cơ hội lấy cái chìa khóa.
28 Tiêu Dương bị thanh âm này khiến cho hoảng sợ,sững sờ cả người. Lãnh Lăng Duệ cũng cau mày, lập tức ngồi thẳng lên. Thanh âm này hắn tuyệt đối là nghe qua rồi! nếu ko nhớ nhầm thì… 1 tiếng “phốc” nhỏ vang lên,1 bóng dáng xuất hiện tại đầu kia chiếc sô pha mà Lãnh Lăng Duệ đang ngồi,2 tay ôm lấy chân, chon đầu vào đầu gối,cả than thể cuộn thành 1 trái bong nhỏ.
29 Vừa ăn vừa hỏi, cuối cùng thì Lãnh Lăng Duệ và Tiêu Dương cũng biết rõ ràng toàn bộ sự tình. tổng kết là: Lãnh Kỉ Kỉ bé con chỉ cần cẩn thận nghĩ và miêu tả 1 cảnh tượng mấy lần,cộng với chấp niệm muốn đi mãnh liệt là có thể dịch chuyển tức thời.
30 Vào mùa này, bình minh luôn tới muộn. Lãnh Lăng Duệ ngồi sai vô Lăng, mặt vô biểu tình bật máy,chiếc xe im lặng vòng ra khỏi khu dân cư. Tiêu Dương ngồi cạnh Lãnh Lăng Duệ, giờ hắn nhìn phong cảnh tịch liêu ven đường với các cửa hàng đóng chặt bằng đôi mắt nhập nhèm ngập nước.
31 “Ôi chao? Hoa hoa, đây là văn phòng của ngươi ? " Cuối cùng cũng lên đến tầng cao nhất,Tiểu yêu tinh đứng trong 1 văn phòng,mắt trừng thật lớn,kêu lên kinh ngạc.
32 Một buổi sáng trôi qua thực an bình. Phòng bên, Tiêu Dương không còn phát hiện trong văn phòng mình đột nhiên xuất hiên 1 người nữa. Tuy đây là đối sách đã thương lượng trước đó, nhưng lúc thực sự thực thi ,trái tim của Tiêu Dương vẫn bị khiêu chiến Bên này, Lãnh Lăng Duệ ngồi vào bàn làm việc, phê văn kiện hoặc gõ bàn phím bùm bùm.
33 Di động nhanh chóng tới tay Lãnh Kỉ Kỉ bé con, 1 chiếc di động màu trắng, dài và phẳng, cùng loại và cùng kiểu với chiếc di động màu đen của Lãnh Lăng Duệ Tuy rằng trước đó Tiêu Dương đã kiến thiết tâm lý rồi, nhưng khi nhìn thấy 2 chiếc di động này, y vẫn không nhịn được run rẩy cả miệng : “ 2 người có nhiều trò ác thật!” Y lại “chậc chậc” 2 tiếng , nhướn mi nhìn Lãnh Lăng Duệ : “đồ đôi cho cha con? “ Lãnh Lăng Duệ lạnh mắt nhìn qua, miệng đều lười mở.
34 Những ngày cuối năm vộị vàng qua. Trước đây, tới ngày 30 như hôm nay,Thiên duệ vẫn công tác bình thường như những công ty khác. Chỉ là ca chiều được nghỉ sớm 2 giờ, chính thức được nghỉ đông.
35 Hàng năm, trong những ngày nghỉ tết này, có 1 việc khiến Lãnh Lăng Duệ rất là đau đầu. Cách đây vài năm, sau khi Thiên Duệ dần dần trở thành 1 trong những công ty nổi danh trong thành phố, cuộc sống bình tĩnh của Lãnh Lăng Duệ bắt đầu bị quấy rầy bởi các loại xã giao cùng những người tới chơi.
36 Tiểu yêu tinh giác ngộ rất kém, vậy nên câu " phiền toái " của Lãnh Lăng Duệ lọt vào tai bé thật chẳng giống giáo huấn chút nào,Lãnh chủ nhà giáo huấn bé đâu có ít ? Hiển nhiên là không ít,nhưng tiểu yêu tinh sẽ không gây phiền toái sao ? Hiển nhiên là không có khả năng Theo logic của tiểu yêu tinh : dù sao cũng đã gây phiền toái rồi, có thể phiền toái thêm 1 chút thôi ~~.
37 Lãnh Lăng Duệ vôn ít nằm mơ, nhưng đêm nay lại ngủ mở hỗn loạn,không thể tỉnh dậy, thậm chí còn mắng 1 câu trong mộng : Con mẹ nó ! sao thành ta mới là người uống rượu vậy ! Nửa mơ nửa tỉnh,Lãnh Lăng Duệ quay đầu mơ màng nhìn đồng hồ báo thức, hình như là 8 hay 9 h gì đó, sau đó lại nhắm mắt tiếp tục ngủ,cánh tay ôm tiểu yêu tinh cả đêm cũng theo bản năng rút vào.
38 Lãnh Lăng Duệ trở lại phòng bếp tráng trứng tiếp. Khi hắn đặt nốt quả trứng thứ 6 lên đĩa, chuẩn bị bê ra thì mỗ yêu tinh vừa rửa mặt xong cọ tới,đứng sau lưng hắn, thò đầu ra,thấm thía nói : " tráng thêm 2 quả nữa đi, hôm nay ta rất vui ~~ " Lãnh Lăng Duệ nghiêng đầu nhìn mỗ yêu tinh sau lưng mình, bất đắc dĩ lại cầm lên cái chảo vừa đặt xuống, lấy từ hộp trứng bên cạnh ra 2 quả đập vào thành chảo.
39 Thành K đệ nhất Nhân dân bệnh viện được công nhận là bệnh viện tốt nhất thành phố, nằm tại nơi giao giới của khu khuôn viên các trường đại học và trung tâm thương mại, tụ tập những thiết bị tiên tiến nhất cũng như nhiều bác sĩ chuyên gia, nhưng những điều này cũng không thể nói lên nó cao cấp hơn các bệnh viện khác, có thể chữa trị mọi chứng bệnh.
40 Trong phòng khám, 1 lão bác sĩ tướng mạo đầy chất chuyên gia, nhìn 1 nam sinh ngồi xuống ghế, lại nhìn nam nhân cao lớn bên cạnh, quay đầu cầm lấy ly trà thủy tinh, uống 2 hớp, sau đó hỏi : “ khó chịu ở đâu?” " a`h ! không có cảm giác thèm ăn, ăn không tốt ! " " ừ.