Chương Tiết Tử
Trong màn đêm sâu thẳm, mọi thứ dường như không tồn tại. Mùi hương, hơi rượu, giá lạnh bao trùm kéo theo nhau lũ lượt kéo đến. Nỗi sợ hãi, sự thất vọng, cảm giác bất lực không thể vọng ra được tiếng gào thét bị ngăn lại do khăn bịt miệng. Không còn gì cả, không còn ai sẽ thình lình xuất hiện cứu lấy. Nước mắt chỉ biết rơi theo khoé mi tràn xuống đôi má hồng vì biết không thể kháng cự lại bàn tay đó.
Khi bước chân đó đến gần, bàn tay lạ chạm lên cơ thể thì mọi thứ đều sụp đổ, tan nát không dựng lại được. Nàng chỉ nhìn thấy bóng đêm tĩnh mịch cảm nhận bàn tay thô ráp ấm nóng đáng sợ vuốt ve lên da thịt trơn mềm của mình.
Hơi thở người đó dồn dập đầy hơi men, tay chân luống cuống cởi hết xiêm y của nàng không từ tốn. Hắn rất muốn nhanh chóng được giải toả còn nàng chỉ vùng vẩy bất lực vì tay bị cột chặt, hai chân cố chống cự nhưng hắn đã đưa đầu gối cản giữa chân nàng. Cả người nàng vì thế chất động run rẩy cả lên.
Bàn tay to tiếp tục cởi bớt y phục cản trở mà khom người hôn lên ngực nàng, môi nóng cứ thế càng quấy liếm mút đường cong mềm mại. Tay đồng thời cũng xoa nắn lên bờ ngực là nàng vừa đau vừa gớm ghiếc. Nàng ớn lạnh, kinh tởm mà phải chịu đựng từng chút mọi hành động xâm phạm thân thể mình. Bờ môi ấm nóng, ướt át hôn dần xuống thân dưới lên đôi chân thon. Tay hắn thăm dò sự ẩm ướt của nàng chuẩn bị đủ cho hắn chưa. Nàng cong người vì cảm giác đáng sợ đó. Cả người nàng không còn như của bản thân nữa, không thể kiềm chế phản ứng vô tri của cơ thể.
Nàng sợ hãi, cơ thể thiếu nữ run từng hồi, nàng không muốn như thế. Nàng muốn có được tình yêu, có được một hảo lang quân như ý mà trao thân chứ không phải thế này. Bàn tay đó vẫn tiếp tục kéo tay nàng quằng khỏi đỉnh đầu giữ chặt xuống giường. Không nhìn thấy nhưng cơ thể nam nhân đó thật to lớn trì sức nặng xuống thân thể mềm mại bé nhỏ của nàng, tay hắn giữ nhẹ cũng thật mạnh như một gọng kiềm khó gở.
Nàng nghe hắn thở bên tai, mùi rượu vẫn rất nặng. Cả người của hắn ngừng lại làm nàng cũng bỡ ngỡ càng sợ không biết chuyện gì sẽ xảy ra thì cả người đau đớn bị một vật lạ to lớn, nóng như lửa xâm phạm nơi tư mật nữ nhi. Cơ thể bé nhỏ phút chốc không thể thu hết vật to mà càng như siết lại khiến hắn khẽ gầm nhẹ trên ngực nàng vừa khó chịu vừa sảng khoái.
Cơ bản nàng không thể gào thét, nước mắt không ngừng rơi, cả người bị dày vò đau đớn. Cơn đau xé nát cơ thể chưa qua đã bị nhịp động cuồng dã hối hả của hắn làm cho càng thống khổ. Nàng cảm nhận rõ hết sự ra vào của cơ tể nam nhân trong cơ thể mình. Nàng đau quá, đau cả thể xác lẫn tâm hồn. Máu xữ nữ tuôn ra như máu trong tim nàng.
Nàng đã mất tất cả…
Cơ thể nàng giờ đây nhầy nhụa bẩn thiểu vì sự xâm phạm của nam nhân đó. Nàng chỉ khóc yếu đuối cả người bất lực để mặc hắn không thoả mãn cứ bá đạo chiếm lấy mà động. Nàng chỉ muốn có thể chết ngay để thoát khỏi lúc này nhưng trời không chiều nàng.
Cả đêm trường lạnh giá hắn như mãnh thú đói khát không ngừng nghỉ chiếm lấy nàng hết lần nàng đến lần khác thoã mãn dục vọng đơn thuần. Mà nàng chỉ đau khổ ám ảnh cả đời thay cho khoái lạc của hắn. Nàng không biết đêm đáng sợ đó ông trời đã định nàng thuộc về ai rồi…
Xem tiếp: Chương 12 - End