61 Độc Cô Ngạo Thiên cảm thấy trong lòng có loại cảm giác nói không nên lời, hành động này của Tuyết nhi nói nên điều gì? (Vy Vy: anh này si ngốc ghê). Hay là nàng đã biết hắn bị phế võ công, về sau không thể ra chiến trường, liền lập tức thay đổi thái độ? Muốn phân rõ ranh giới với hắn?Độc Cô Ngạo Thiên bảo người về vương phủ, gọi Trình Tuyết Nhi tiến cung.
62 Tam vương phủMột đường phong trần, trải qua hơn nữa tháng lộ trình, Hiên Viên Mặc cuối cùng cũng về tới kinh thành. Sau khi trở lại phủ, Hiên Viên Mặc còn chưa tẩy trừ một đường phong trần, liền lập tức phái người chuẩn bị cung phục, tham gia thịnh yến buổi tối.
63 Ánh mắt Thập Thất bình tĩnh mà an tường quét một vòng trang phục như cầu vồng rực rỡ sáng chói của Lăng Thanh, sau đó Thập Thất tươi cười khả ái nói: “Khổng tước xòe đuôi, tất nhiên diễm lệ và thu hút ánh mắt người khác, nhưng đồng thời trong cái diễm lệ đó lại có thêm vài phần dung tục.
64
65
66 Ánh mắt mọi người lập tức tập trung vào người Mộ Dung Thập Thất. Mộ Dung Phong ngồi ở phía đối diện nghe vậy, miệng giương ra, không biết nên nói gì thay Thập Thất ngăn cản Lăng Thanh, ông thực sự không muốn Thập Thất xấu mặt, lại bị người chê cười nữa.
67 Nghe vậy, Thập Thất giương mắt nhìn sang Liễu Nguyệt Phi, đồng mâu màu đen chợt lóe lên tia sáng, nụ cười trên môi dường như nhìn thấu tâm tư Liễu Nguyệt Phi, nàng cười nói: “Liễu tiểu thư muốn hỏi điều gì thì đi thẳng vào vấn đề, không cần quanh co lòng vòng.
68 Nhìn thân ảnh ấy, không phải Tứ Vương gia Hiên Viên Ninh thì là ai. Tràng tỷ thí thứ ba sắp bắt đầu, sao hắn lại xuất hiện ở trong này?Không phải là tìm nàng chứ?“Thủ khúc kia tên gọi là gì?” Thấy nàng đến gần, ánh mắt thâm trầm u ám của Hiên Viên Ninh liền khóa chặt người Thập Thất, trầm giọng hỏi.
69 Mà Hiên Viên Ninh cũng đã trở lại, lúc đi qua chỗ Thập Thất, cước bộ khẽ chậm lại, nhìn thấy Thập Thất cúi đầu, liền không hề dừng lại bước đi. Đến khi Thập Thất ngẩng đầu, nhìn thấy là nụ cười hiền hòa của Mộ Dung Phong ở phía đối diện, cảm nhận được nụ cười hiền lành của phụ thân, lòng Thập Thất bỗng ấm áp, làn môi khẽ cười.
70
71
72
73 “Mộ Dung Thập Thất, bổn vương muốn nghe nàng nói. ” Tiếng nói không có một tia cảm xúc nào nhưng lại chứa đựng sự lạnh giá, từ phía trên vọng xuống. Ánh mắt Hiên Viên Mặc đầy sắc bén nhìn chằm chằm Mộ Dung Thập Thất.
74 Nhưng hết thảy đều chậm, cho dù Hiên Viên Mặc biết đây là mưu kế của Thập Thất, hắn cũng không thể vạch trần. Mà hai ả có thể buột miệng nói ra bí mật một lần, tất nhiên sẽ có lần thứ hai.
75 Phía trước cửa sổ, Hiên Viên Ninh đứng chắp tay sau lưng, gió mát quất vào mặt, tóc dài đen như mực theo gió tung bay. “Hắn tìm Mộ Dung Thập Thất làm gì?”Hắc y ám vệ lắc đầu, “Thuộc hạ không dọ thám được.
76 Ngày hôm sauTrời xanh mây trắng, tinh không vạn lí. Hôm qua từ chỗ mẫu thân biết được vị trí của Thiên Hạ Lâu. Nên hôm nay, sau khi dùng xong bữa sáng, Thập Thất mang theo Cẩm Sắc lập tức ra phủ.
77
78 “Trung thúc, thúc biết nàng là ai?” Tục tằng nam tử kinh ngạc hỏi. “Hổ Báo, không được xen vào, nghe Trung thúc nói. ” Anh tuấn nam tử thu hồi biểu tình vui cười, nói với Hổ Báo.
79 Là ai?Là người của Hiên Viên Mặc? Hiên Viên hạo? Độc Cô Ngạo Thiên? Hay là Cổ Trì?Vài ý nghĩ hiện lên trong đầu Thập Thất. Nàng không có võ công, cho nên không biết xung quanh phòng nàng có mấy người, với lại việc nàng phát hiện có người đến, chẳng qua chỉ là vì nàng có độ cảnh giác cao.
80 Nghe vậy, đại mi của Liễu Nguyệt Phi lập tức cau chặt , “Đã như vậy, không thể lãng phí thời gian nữa. ” Nếu nàng đã ra tay, không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng.