41 Xe đi đi dừng dừng, chúng tôi không ai nói gì trước, chủ để nói chuyện ban nãy khiến chúng tôi đều không vui vẻ. Trong xe quá lớn, lúc không có âm thanh thì vô cùng khó xử, quay đầu ra ngoài cửa sổ, lúc này mới phát hiện sự vật có thể xem.
42 Rất nhiều năm trước bố nói với tôi, đợi đến khi tôi tốt nghiệp đại học sẽ tặng tôi một món quà lớn. Nhưng trên thế giới này chuyện không như ý thì có nhiều, kế hoạch luôn thay đổi nhanh chóng—món quà của bố mãi mãi tôi không nhận được nữa.
43 Vào trong thang máy tôi đã dần dần khôi phục lại sự trấn tĩnh, người trong thang máy đại đa số đang kề tai nhau thảo luận tình tiết bộ phim hoặc là nói “Phim rất hay”; Đang muốn nghiêng đầu học như người khác thảo luận tình tiết phim với Thẩm Khâm Ngôn, nhưng lại thấy cậu ta đang ngẩn ngơ, mắt nhìn chằm chằm một nơi.
44 Nhà của Lâm Tấn Tu ở trên bán đảo. Cái gọi là bán đảo thực ra là tên giả, bán đảo này nằm ở phía đông nam của thành phố Tĩnh Hải. Từ xưa đến nay, nội thành thành phố Tĩnh Hải có hai dòng sông giao nhau, cuối cùng gặp nhau ở một chỗ rồi đổ ra biển, nơi hai dòng sông giao nhau hình thành một vùng châu thổ khoảng vài ki-lô-mét vuông, địa thế cao hơn so với những nơi khác của thành phố, phong cảnh rất đẹp, đứng trên bán đảo có thể thả mình quan sát toàn bộ thành phố và đại dương phía xa.
45 Vừa tiến vào cửa phòng của mẹ ở khách sạn Hương Hà, tôi liền bị cảnh tượng lộn xộn dọa cho một trận. Đây là phòng khách sạn năm sao, không phải hiện trường vụ cướp nha.
46 Cái ý nghĩ đầu tiên trong đầu tôi là chạy, cái ý nghĩ thứ hai là nhanh trốn đi, cái ý nghĩ thứ ba là bỏ chạy không cần mạng. Tình thế khẩn cấp đến mức cũng không nghĩ đến những lời nói ẩn ý và thái độ kỳ lạ của Lâm Tấn Tu tối hôm qua.
47 Phòng nghỉ là một căn phòng nhỏ trang trí đẹp đẽ nằm ở bên cạnh đại sảnh, thảm trải sàn và thảm tường đều có màu sắc và hoa văn phong phú. Tiếng ồn ngoài đại sảnh cuối cùng đã cách xa chúng tôi, tôi thờ dài, ngã ngồi lên ghế.
48 Tôi nhớ chỉ ở trong phòng nghỉ cùng Lâm Tấn Tu có mười mấy phút, lúc ra ngoài bỗng nhiên phát hiện phần lớn mọi người đều sùng bái nhìn sợi dây chuyền kim cương trên cổ tôi.
49 Trong thời gian hai mươi hai năm cuộc đời tôi, ngoại trừ bố tôi ra thì Lâm Tấn Tu là người khác giới xuất hiện trong cuộc đời tôi lâu nhất, có ảnh hưởng đến tôi lớn nhất.
50 “Ầy, hai người ở đây à? Để em tìm mãi. ”Kỷ Tiểu Nhụy đi giày cao gót vội vàng đi tới, gọi chúng tôi từ phía sau. Cuộc nói chuyện kết thúc, Cố Trì Quân im lặng lắng nghe không hề nói gì.
51 Thực sự là một bữa tiệc khiến người ta mệt mỏi, may mà những người trong cái giới này không biết nhàm chán. Cởi dây chuyền ra, cả người tôi đều nhẹ nhõm, không còn sức để tiếp chuyện với ai đó hoặc là ai ai đó nữa, một mình đi tới bãi đỗ xe lái xe về nhà—may là trật chân trái, chân phải vẫn có thể đạp phanh xe.
52 Lúc Cố Trì Quân buông tôi ra thì cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu rồi. Tâm tình anh rất tốt, nắm tay tôi đi tới bên cửa, bật đèn, quan sát phòng tôi.
53 Có thể là do giường mềm quá nên ngày hôm sau tôi ngủ dậy rất sớm, Cố Trì Quân vẫn chưa dậy, tôi vào bếp, phát hiện thấy trong tủ lạnh có rất nhiều nguyên liệu có sẵn, tôi chuẩn bị bữa sáng, hâm nóng sữa, chiên trứng gà và bánh.
54 Trong nhà rất tối và trống trải. Cùng với tiếng động cơ ô tô trầm thấp, xe của Lâm Tấn Tu nghênh ngang rời đi. Tôi không bật đèn trong nhà, một mình ngồi trong phòng rất lâu.
55 Cố Trì Quân bế tôi ra khỏi thư phòng, đi lên lầu rồi thả tôi vào chiếc giường lớn của anh, anh giơ tay cởi cúc áo rồi vứt sang một bên, để lộ ra nửa thân trên để trần, cơ thể đó thực sự có thể so sánh với tượng David.
56 Cuộc đời tôi hiếm có lúc nào sa đọa như thế này. Cả nửa ngày không xuống giường, chỉ xuống giường một lần lúc ăn tối, được Cố Trì Quân bế đến phòng nghe nhìn, anh có một số bộ phim điện ảnh rất cũ, chúng tôi ôm nhau cùng xem, xem xong mấy bộ phim cũ của Trác Biệt Lâm, tôi cười nghiêng cười ngả.
57 Lúc ngủ dậy thì đầu đau kinh khủng, bị Cố Trì Quân giày vò cả buổi tối tinh thần tốt mới kỳ lạ ấy. Tôi xốc chăn xuống giường, phát hiện trên người ngoài mặc nội y ra thì mặc một cái áo sơ mi của Cố Trì Quân: rất rộng.
58 Trong núi vô cùng mát mẻ, cây cối um tùm, đỉnh núi phía xa phủ đầy tuyết trắng, lá đỏ nhàn nhạt khắp rừng hòa lẫn với rừng cây tuyết tùng, cây nho dại bò xung quanh các cây cổ thụ, hoa dại đua nở bên hồ, các cánh hoa đầy màu sắc dưới sự chiếu rọi của ánh mặt trời phản xạ ánh sáng lung linh đẹp mắt.
59 Lần trước sau khi nói chuyện điện thoại với mẹ không vui vẻ mà ngắt máy, tôi tắt điện thoại mấy ngày, bây giờ tiếng chuông lại lần nữa vang lên. Tôi có dự cảm kỳ lạ, tuyệt đối không phải chuyện tốt.
60 Kỳ nghỉ cho dù đẹp đẽ thế nào thì vẫn phải trở về. Nhưng kỳ nghỉ hè vụng trộm này cũng thực sự quá đẹp đẽ, đủ để tôi mỹ mãn dài dài. Ngày thứ ba sau khi về nước thì học kỳ mới bắt đầu, tôi trở về trường, dọn dẹp ký túc xá, tôi rất may mắn vì vẫn cùng phòng với Vi San, tránh lại phải thích ứng với người khác.