21 Chuyện xảy ra ngày hôm đó thực sự là vượt ngoài dự đoán của tất cả mọi người. Ai cũng không ngờ tới cô gái luôn im lặng trong lớp lại làm ra chuyện mất lý trí như vậy.
22 Nữ sinh trong lớp nói, Trịnh Lệ Bình đi rồi cũng tốt, không sợ cô ta lại nổi điên lên đi đánh người nữa.
Tan học, Kiều Tử Tích nói với Hạ Minh Hiên.
23 Kiều Tử Tích đưa Diệp Tiểu Dao đến bến xe buýt gần nhà.
Trước khi lên xe, hốc mắt Diệp Tiểu Dao lại hồng hồng. Kiều Tử Tích muốn ngày mai ra sân bay tiễn cô, Diệp Tiểu Dao nói không cần.
24 Về đến nhà, mở cửa phòng liền thấy Hạ Minh Hiên đang nằm trên giường đọc sách. Người nào đó nghe được tiếng động, ngẩng đầu lên hỏi. “Nhanh vậy đã về rồi?”
Xin được tuyên bố một chút, quyển sách mà Hạ Minh Hiên đang cầm trong tay tuyệt đối không phải sách tiếng Anh!
“Từ đơn đâu? Dịch bài xong rồi?” Kiều Tử Tích thiêu mi hỏi.
25 Học kỳ một của lớp 12 trôi qua rất nhanh, giữa các kỳ thi thử, học sinh ra sức ôn tập, sáng sớm đến lớp tìm phòng thi chỗ ngồi của mình. Chuông reo một tiếng, giám thị phát đề, phát giấy thi, vừa đặt bút xuống viết là hai tiếng sau mới ngẩng mặt lên.
26 Hạ Minh Hiên thế nhưng lại không ngủ trong giờ tiếng anh, đã thế còn trả lời được mấy câu hỏi.
Tiểu Cường nói. “Minh Hiên, cậu chính là hắc mã của lớp chúng ta.
27 Đầu hè, giữa trưa đã bắt đầu có chút nóng, thỉnh thoảng nghe được tiếng ve kêu trong các tàng cây. Dưới gốc cây nhãn, một nữ sinh mặc váy đen áo trắng ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh ngắt không một gợn mây.
28 Kiều nãi nãi nói, dù sao Hạ Minh Hiên về nhà cũng chỉ có một mình, không bằng tối nay liền ở lại, ngủ cùng phòng với Kiều Tử Tích.
Hạ Minh Hiên nhìn thoáng qua Kiều Tử Tích không tỏ vẻ gì, nói.
29 Sáng chủ nhật, Hạ Minh Hiên đã tới nhà Kiều Tử Tích từ rất sớm. Khi đó Kiều Tử Tích còn chưa rời giường thì đã nhận được điện thoại hắn gọi tới.
Qua điện thoại, Hạ Minh Hiên nói.
30 Môn thi đầu tiên là ngữ văn, đề văn năm nay không khó, đã từng thi một lần trước đây, chính là không ai ngờ tới.
Xã hội hiện giờ cạnh tranh quá lớn, mỗi người đều muốn lên cao, có lẽ, có một ngày rồi sẽ trở về vạch xuất phát.
31 Đêm mùa hè vẫn có cảm giác mát mẻ, không biết từ lúc nào, Hạ Minh Hiên đã ngủ mất.
Sáng sớm hôm sau tỉnh dậy mới phát hiện mình đã ngủ trước cửa nhà Kiều Tử Tích.
32 Giấy báo trúng tuyển của Hạ Minh Hiên được gửi đến vào ngày mùng 1 tháng 8, bên trong còn có một tờ giấy hướng dẫn thủ tục nhập học và giới thiệu vắn tắt về trường.
33 Hạ ba ba nhìn đồng hồ thấy đã muộn, nói muốn đi tìm chỗ ăn cơm. Một đường lại lái xe ra khỏi khu trường học, tìm thật lâu mới thấy một nhà hàng.
Hạ mụ mụ đưa thực đơn cho con trai, muốn ăn gì thì cứ tha hồ gọi.
34 Ngày thứ ba sau khi nhập học chính là lễ trung thu. Trường học đề xướng các lớp tổ chức hoạt động văn hoá, cũng là dịp để cho tân sinh viên giao lưu làm quen với nhau.
35 Hạ Minh Hiên vừa mới tập luyện trở về, một bên ngồi ở bàn học của Kiều Tử Tích ăn cơm, một bên hỏi. “Tử Tích, nghỉ quốc khánh cậu có về nhà không?”
“Có về, bất quá là đến chỗ ba tôi”.
36 Ngày 11 tháng 11 năm 2011 là lễ thần côn trong truyền thuyết, khó có khi sáu số 1 cùng hội tụ một chỗ. Trên weibo tràn ngập các câu chúc phúc cùng mấy chuyện khôi hài linh tinh.
37 Người nào đó thật vất vả mới ngủ được ngày hôm sau lại phải dậy từ sớm, đến ký túc xá Kiều Tử Tích cùng y đi ăn sáng.
Ở vườn trường, có bóng dáng vội vàng cũng có bóng dáng nhàn nhã.
38 Kiến thức ở đại học có rất nhiều điều đều là phải tự mình nghiệm ra. Hạ Minh Hiên cùng Kiều Tử Tích ngồi ở hàng ghế cuối cùng ở giảng đường, giữa hai người cách một vị trí.
39 Hạ Minh Hiên nhìn đồng hồ. “Còn có nửa tiếng nữa, chúng ta cũng nên vào chen chúc thôi”.
Kiều Tử Tích kéo lại tay Hạ Minh Hiên đã đứng lên. “Đừng đi, đông người lắm”.
40 (Ngày nữ sinh: 7 tháng 3 hàng năm là ngày lễ dành cho nữ sinh đại học, cao đẳng của Trung Quốc).
Qua không bao lâu, Hạ Minh Hiên đột nhiên hỏi. “Tử Tích, tôi nghe nói đoàn violon có nữ sinh có ý với cậu, bộ dáng cũng không tồi”.