1 【Thật thích, cúc huyệt giờ vẫn đang chảy nước này, tứ chi rã rời mệt mỏi, nó đâm tôi ước chừng đã 2h đồng hồ mà vẫn chưa nghỉ, làm tới qua nửa đêm. Thật lợi hại!】
【Chủ tiệm đáng yêu! Thậm chí còn tặng tôi thêm hai viên cầu rung thật lớn! Cảm ơn!! Nếu không người đàn ông của tôi sao có thể đối phó được tôi chứ.
2 Nhìn màn hình máy tính hiện lên bốn chữ to oành “Giao dịch thành công”, Lăng Mộc mới ý thức được đã xảy ra chuyện gì! Bản thân không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà kích mua mấy thứ đồ kia?!! Cậu xấu hổ, hận không thể trực tiếp chui luôn vào ổ cứng máy tính.
3 Hả? Đồ tặng kèm còn lớn hơn cả đồ cậu mua?! Lăng Mộc nghi hoặc, tuy rằng cậu không có nhiều tiền, cũng không phải là người biết nhìn hàng, nhưng đây đúng là đồ nhập khẩu đó.
4 Note: Vì sang chap này mềnh muốn tăng tiến thêm độ bựa của bạn công, hơn nữa hai người cũng sắp đụng nhau ngoài đời thực rồi nên thay đổi cách xưng hô T_T
Quả nhiên đối phương khẽ cười một tiếng: “Haha, thân ái, em nghĩ sao tôi lại có?”
Thân……thân ái??! Hắn dám gọi cậu là thân ái?!!
“Ai….
5 Lăng Mộc nhíu mày, thật ra cậu không có thói quen ở cùng người khác, ngoại trừ tính hướng khác thường thì tính cách của cậu cũng hơi hướng nội, đương nhiên là chỉ nội liễm với người ngoài thôi, thế nên lúc trước cậu mới ra ngoài thuê phòng mà không ở trong kí túc xá.
6 Ăn cơm trưa xong, Lăng Mộc đi rửa bát, Dương Khinh Phong ngồi trên ghế sô pha ở phòng khách nhìn xung quanh, thật sự là quá nhỏ, không thể bằng nổi nhà hắn đang ở hiện tại, toàn bộ căn phòng chắc chỉ bằng phòng khách nhà hắn, không biết phòng ngủ của cậu trông như thế nào nhỉ…… Dương Khinh Phong đột nhiên có chút chờ mong.
7 Một tuần nay Lăng Mộc luôn sống trong tâm trạng khẩn trương cùng chờ mong, mỗi buổi sáng rời giường có thể nhìn thấy thân ảnh của học trưởng, nhất là lúc hắn mới tỉnh ngủ, cúc áo ngủ bung hơn nửa, mơ hồ có thể nhìn rõ cơ ngực bên trong, quả thực khiêu gợi chết đi được, nhìn qua cũng biết dáng người học trưởng rất đẹp….
8 Lăng Mộc nhìn kĩ một chút, phần lịch sử trò chuyện thậm chí còn có đoạn chat giữa cậu và hắn lúc trước!! Gương mặt ửng hồng nháy mắt trắng bệch. Cái tên Khinh Mộc Phong kia là học trưởng sao?!! Trong đầu Lăng Mộc bắt đầu ghép cái tên Dương Khinh Phong cùng ba chữ Khinh Mộc Phong vào một chỗ, óc xoay vòng vòng nhộn nhạo, tuy trước đây cậu đã thấy hai cái tên này rất giống nhau, nhưng cho tới tận bây giờ cậu vẫn không thể nghĩ học trưởng ngời ngời khí chất có liên quan gì tới tên chủ shop biến thái bán đồ tình thú trên taobao! Ai tới nói cho cậu biết rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra đi??!!
Hơn nữa học trưởng có biết cậu là ai không? Lúc mua đồ cậu còn cho hắn một tràng chửi cực hoành tráng….
9 Dương Khinh Phong đúng là đã nhịn lâu lắm rồi, ngày ngày nhìn bé thỏ nhỏ hắn đã có những suy nghĩ đen tối, đó là đẩy ngã cậu rồi hung hăng xỏ xuyên qua, đến hôm nay cuối cùng cũng có thể được như nguyện, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.
10 Mặt Lăng Mộc hồng rực, không muốn trả lời hắn đâu, thế nhưng phía dưới vẫn bị người nào đó trêu chọc, đã bắt đầu cảm thấy ngứa ngáy rồi, thậm chí còn xuất hiện suy nghĩ muốn hắn nhét ngón tay vào bên trong.
11 Một lát sau, Dương Khinh Phong thực sự cầm trong tay hộp chocolate bước vào, hiện giờ Lăng Mộc chỉ cần nhìn thấy nó thôi cũng có thể ngượng ngùng, mà học trưởng còn cố tình nhếch miệng cười, khiến cậu rét run bần bật.
12 Từ lúc cái vật nào đó bật ra từ quần lót, Lăng Mộc đã dần rơi vào trạng thái dại đờ. Lúc đầu học trưởng nói thanh chocolate kia được làm mô phòng theo kích thước của hắn nhưng cậu không tin, hiện giờ được mục sở thị cậu vẫn chưa hoàn hồn, hóa ra là thật à…….
13 Nhưng Dương Khinh Phong sao có thể buông tha cậu dễ dàng như thế, ngược lại hắn càng vươn đầu lưỡi tinh tế liếm hết mọi nếp uốn bên ngoài rồi chậm rãi luồn vào trong đóa hoa hồng nhạt ấy, tìm kiếm trêu chọc nơi tận cùng sâu nhất.
14 Trong nháy mắt, côn thịt thật lớn đâm vào trong tiểu huyệt, hỗn hợp màu trắng cùng màu nâu đen của chocolate trào ra, dính bẩn hạ thân hai người, mùi chocolate thơm ngát vương quanh chóp mũi càng thêm kích thích dụng vọng của Dương Khinh Phong.
15 “Ưm…. . ahhhhh……. ”
Tận cho đến khi Lăng Mộc cảm thấy hít thở không thông, học trưởng mới dừng nụ hôn lại, cậu vội vàng há miệng, liều mạng hấp thu dưỡng khí, nhưng phía dưới vẫn đang bị đâm nên tần suất hô hấp của cậu càng trở nên dồn dập.