Vị Vua tiếp theo của Đông Thần Quốc là một tên biến thái thích cải trang nữ nhân đó!!!
Mai Vũ, thật sự rất muốn la to lên như vậy.
Nếu như có thể, nàng vô cùng không muốn ở trước mặt tên biến thái đáng chết thích cải trang nữ nhân này. Nhưng mà, vì đảm bảo cho mắt của nàng không vì tên bỉ ổi nào đó mà bị mù. Cuối cùng, Mai Vũ đành thỏa hiệp với tên thiếu niên đang có vẻ mặt và động tác không biết xấu hổ này.
Nàng nói, nói là đã nhận ra hắn.
Cho nên, không thể tránh khỏi việc phải tiếp xúc với tên đáng chết này.
“Như vậy mới ngoan chứ, nói sao thì chúng ta cũng xem như là không đánh nhau thì không quen biết.” Đông Thần Hạo nói.
Mai Vũ nhíu mày.
Vô cùng xin lỗi, bây giờ ta mới nhớ ra ta đã từng đụng chạm tới một người bỉ ổi như ngươi, ta xin thề, da gà gai ốc nổi đầy cả người rồi.
“Ngươi muốn sao đây?” Mai Vũ không nhịn được hỏi.
Đông Thần Hạo tiến về phía trước từng bước: “Muốn làm bằng hữu của ngươi.”
Thật là ngại quá, ta không muốn trở thành bằng hữu của ngươi.
Lui từng bước về phía sau, Mai Vũ quả quyết vạch rõ ranh giới với đối phương.
“Ngại quá, ta nghĩ tính tình của chúng ta không hợp nhau, hành động cũng khác nhau quá lớn, cho nên ta cảm thấy chúng ta không làm bằng hữu thì tốt hơn.”
Dường như Đông Thần Hạo không nghe thấy sự kiên định trong giọng nói của nàng, vẫn mỉm cười tiến về phía trước.
“Ta có thể giúp ngươi thoát khỏi Vương Phủ.”
Mai Vũ dừng bước.
Giúp nàng thoát khỏi Vương Phủ?!!
Đầu của người này không phải bị hư rồi chứ.
Nếu không thì do mặc trang phục nữ nhân quá lâu, đã trở thành biến thái hoàn toàn rồi.
Đúng, nhất định là như vậy rồi.
Mai Vũ liếc mắt nhìn hắn, từ chối thẳng: “Không, ta rất thích những ngày tháng ăn không ngồi rồi này. Vì vậy, xin cảm ơn ý tốt của các hạ, bây giờ Mai Vũ không có phúc hưởng thụ.”
Hình như Đông Thần Hạo không hề kinh ngạc với câu trả lời của nàng. Hoặc phải nói là, nếu Mai Vũ thật sự đồng ý, Đông Thần Hạo mới thấy lạ đó.
Động tác của Đông Thần Hạo ưu nhã, nhẹ nhàng ngắt cành hoa.
Mai Vũ không thể chịu đựng nổi cái dáng vẻ tự tin, cao cao tại thượng kia của hắn.
Nhíu mày, Mai Vũ chờ hắn trả lời.
Rút kinh nghiệm từ trước đến nay, nàng biết. Từ chối là vô ích.
Quả nhiên, Đông Thần Hạo hơi nghiêng đầu, nở một nụ cười sáng lạn.
“Bây giờ ngươi có lý do gì mà từ chối chứ. Bởi vì, ta muốn dẫn ngươi ra ngoài.”
Mai Vũ giống như bị ai đó dùng gậy đập vào đầu, muốn xỉu.
Khóe miệng co giật, Mai Vũ mặc niệm ở trong lòng: Vừa rồi mình nghe lầm rồi, chắc chắn là nghe lầm rồi.
“Ngại quá, lúc nãy tai của ta không được tốt cho lắm, ngươi có thể nói lại một lần nữa được không?” Mai Vũ run rẩy hỏi hắn.
Đông Thần Hạo cũng không ngại, ngẩng đầu, lớn tiếng tuyên bố lần nữa: “Mai Vũ! Ta muốn dẫn ngươi ra khỏi Vương Phủ, muốn ngươi làm nữ nhân của ta.”
Bây giờ, Mai Vũ không chỉ cảm thấy cả cơ thể mình đang bị chuột rút, mà ngay cả nội tạng cũng bắt đầu rút lại.
Nói đùa à, chắc là nói đùa.
Tên quái dị cải trang nữ nhân đáng chết này, lại có thể trưng ra vẻ mặt “Ngươi là người của ta” như vậy.
Làm ơn, tha cho nàng đi.
Rốt cuộc hắn lấy cái sự tự tin đó ở đâu ra vậy?
Trang phục nữ thần kỳ vậy sao? Hay là do kiểu tóc nha hoàn điển hình đó?
Thiếu niên, ngươi có thể nói lời này cho giống nam nhân một chút có được hay không?
Bổn cô nương thật nghi ngờ, tại sao Đông Thần Quốc lại có thể chọn một nam nhân mặc nữ trang cũng không giống nam nhân như ngươi lên làm Vua?
Vốn là Mai Vũ muốn kiềm nén lửa giận trong lòng. Nhưng bộ dạng của hắn đáng đánh như vậy, biết làm sao?
Cho nên, Mai Vũ dứt khoát tiến lên ba bước, hung hăng đạp một cước xuống.
Hung ác nhìn chằm chằm Đông Thần Hạo, Mai Vũ nói từng chữ một: “Bổn cô nương nhất định sẽ không đi theo ngươi!”
Nói xong, đi lướt qua hắn.
Để lại Đông Thần Hạo ôm chân mà nhảy: “Ta sẽ chờ câu trả lời của ngươi.”
Không cần chờ! Bây giờ bổn cô nương tặng ngươi ba chữ: Đi chết đi!
Bước chân, mất thăng bằng, lập tức Mai Vũ bị trượt xuống, chỉ nghe một tiếng: “tõm”.
Sau màn cá chép vượt long môn hoa lệ, Mai Vũ đã rớt xuống nước.
Trên bờ, một tiếng cười thanh thúy không ngừng truyền đến.
Mai Vũ từ dưới nước ngoi lên, ngay cả cảm giác muốn chết cũng có.
Hu hu~ Nàng nhìn thấy! Nhìn thấy!
Trong bụi cỏ kia, rõ ràng có chôn một cái bẫy.
Nhất định là do cái tên quái dị cải trang nữ nhân đáng chết làm rồi.
Đón lấy ánh nắng chiều, Mai Vũ đưa tay về phía nam tử đang không ngừng cười trên bờ kia.
“Này, có thể kéo ta lên không?”
Ngươi cũng phải xuống đây, Mai Vũ nở nụ cười gian xảo.
Ánh nắng mặt trời màu vàng kim tươi đẹp, chiếu lên người nàng trong