21 Tiếp tục cái câu truyện tối hôm trước nhé các thím! Thực ra là lúc trước khi đi chơi em định dụ chị Quỳnh lên xe để em đèo ra đường cho chúng nó nhìn lác mắt ra cơ nhưng mà cái ý định vừa mới nhen nhóm lên của em đã bị dập tắt ngay bởi cái con bé T! Nó chạy ra ra bám vai chị Quỳnh: T: Chị Quỳnh ơi, em với chị đi 1 xe nhé, em đi với anh L nguy hiểm lắm! Chiều anh ấy đưa em về mà toàn lợi dụng em! Hix E: Vãi, cái gì mà tôi lợi dụng cô! Cô xem cô lợi dụng tôi hay tôi lợi dụng cô! Dám chém gió à? Giọng em nó hơi to các thím ợ, 1 phần cũng vì sợ chị hiểu lầm là em có hành động không đàng hoàng với con bé T! Chị không nói gì cả chỉ cười thôi! T: Làm gì mà nóng thế, em đùa tí mà! Mà dù sao đi với anh cũng nguy hiểm lắm! Em con gái lại hiền lành nhút nhát thế này! Lúc này chị mới lên tiếng! Chị vừa nói vừa cười! C: Thôi đi T đừng có true anh L nữa! Chị còn không hiểu em thế nào nữa à? Em tha không bắt nạt người ta thì thôi chứ ai dám động vào cái tổ kiến lửa như em? À giờ mới nhớ, sao bắt anh L đi đón giữa trưa nắng thế hả? T: Anh L anh bảo trưa muốn đi đón em luôn đúng không? Con bé nó chém gió không 1 chút ngắc ngứ gì cả kèm theo đó là 1 cái lườm sắc lẻm ! Em lạnh hết xương sống các thím ạ, em cũng chả biết con bé nó có biết cài gì không cơ mà vẫn thấy sợ sợ, nhỡ nó biết cái gì rồi nói với chị thì chết em! Nghĩ cho đại cục nên em đành nhẫn nhục trả lời chị! E: Vâng, trưa em có việc qua HN nên tiện thể đón T luôn! Nghe thấy em nói vậy chị có vẻ không tin nhưng mà chị cũng chả nói lại nữa tại em giục mọi người đi không muộn! Thế là chị đèo T còn em đi 1 mình 1 xe! Ước gì chị ngồi sau xe em như hồi chị mới đến nhà em đi chợ với đi siêu thị có phải mát long mát dạ vì mấy đứa trẻ trâu đi ngoài đường nó nhìn với ánh mắt hâm mộ không? Trên đường đi em T nó hỏi! T: Chỗ này có chỗ nào chơi không anh L? Có bar hay sàn nào không? Ơ vãi cả con bé này hư hỏng quen rồi hả? E: Con lạy mẹ trẻ, mẹ có biết đây là tỉnh lẻ không, làm sao được như TPHCM của cô mà cô đòi bar với bủng? Với lại vào đó nhạc nhẽo ầm ầm đau hết cả đầu chứ thú gì! Con bé nó bĩu môi với em cái rồi nói T: Đúng là nhà quê! Bar còn không có thì đi chơi đâu! C:Chị cũng chẳng thích vào bar, lần trước sinh nhật chị, bạn chị bảo chị tổ chức trong bar cơ mà nhạc đập ầm ầm tối về chị nhức hết cả đầu! T: Đúng là 2 ông bà nhà quê, thế bình thường tối anh đi chơi đâu? E: Thì ra bờ hồ ngồi trà đá chém gió, ngắm gái với mấy thằng bạn thôi! Em nhỡ mồm nói ra cái từ “ngắm gái” trước mặt chị sợ chị nghĩ này nọ, quay ra nhìn sắc mặt chị cơ mà chị chả có phản ứng gì cả, vẫn chăm chú nhìn đường! T: Ngồi ven đường bụi chết ra, mất vệ sinh quá! E: Cô chê thì về bar của cô mà chơi tôi nhà quê chỉ thế thôi! C: Thôi 2 đứa đừng có cãi nhau nữa! Đi đâu giờ hả L? Chị cười rồi nói với em! E: Tối ở đây ngoài đi ra bờ hồ uống nước chém gió thì làm gì có chỗ nào chơi hả chị? C: Ừ thôi ra bờ hồ ngồi cho mát vậy! 3 người bọn em phi xe ra bờ hồ cái chỗ hôm nọ chị gặp thằng Phúc ấy cơ mà không ngồi ở gần đó mà ngồi ở đầu kia bờ hồ! Các thím ạ, cái hồ ở chỗ em cũng khá rộng, mát nữa dọc bờ hồ là liệt quán trà đá rồi thì đồ nường! Bọn em chọn chỗ ở gần giữa hồ, ngồi xuống em hỏi chị với T: E: Hai người uống gì để gọi nào!? C: Chị uống nhân trần! T:Em cũng thế! Gọi 1 cốc trà đá 2 cốc nhân trần ra em móc bao vina ra hút, đay là thói quen của em rồi các thím ạ, bình thường cả ngày chả hút điếu nào cơ mà lúc nào có chuyện gì căng thẳng hay ngồi uống nước chém gió là em lại phải hút mấy điếu! Thấy em rút bao thuốc ra chị bảo em: C: L hút thuốc ít thôi, bổ béo gì cái thứ đó mà suốt ngày hút? Con bé T nó được thể xen vào luôn T: Bạn trai em ngày xưa cũng hút thuốc bị em đánh cho bao nhiêu trận mới chịu bỏ, chả hiểu ngon nghẻ gì cái thứ đó! Anh xấu tính thế không biết! Các thím ạ, nói thật chứ cái con bé T này nó cứ nói ra câu nào là giọng nó như nói đểu em câu đấy làm em không kiềm chế được phải đốp lại nó! E: Cô không về mà dạy người yêu cô đi qua đây nói với tôi làm gì? T: À bỏ lâu rồi giờ em F.
22 Thật ra cũng chả định RV cái ngày hôm nay đâu cơ mà ngồi buồn buồn thôi thi lên chém mấy dòng cho các thím đọc đỡ buồn! Sáng nay, em tỉnh dậy lúc 7 rưỡi sáng, như thường lệ đánh răng rửa mặt rồi xuống nhà ăn cái gì đấy! Đánh răng rửa mặt xong xuống nhà, up bát omachi với đôi quả trứng húp tạm vậy! Tính đi ra ngoài làm bát bún riêu cua cơ mà lười đi xe máy! Từ lúc chị đến hầu như chả có hôm nào ở nhà cả, toàn long nhong trên đường! Nghĩ lại cũng thấy mình tài! Ăn xong bát mỳ định bụng mang cái bát vứt vào bồn rửa bát để trưa có ai về rửa thì rửa, giờ này thì nhà em chả có ai ở nhà, em cũng quen với cái cảnh này rồi! Bưng bát mì còn tí nước ở đáy đi được nửa đường vào bếp thì tự nhiên thấy 1 bóng trắng nó lò dò bước ra! Haiz, quên cmn là con bé T nó đến ở nhà em hơn tháng, em giật nảy người! Các thím ạ, con bé nó đi từ nhà tắm bước ra, éo hiểu sao nó éo mặc cái gì cả.
23 Sáng qua, em dậy lúc 8 giờ, như thường lệ, mọi người đã đi làm hết rồi chỉ còn có mỗi em với con bé T ở nhà, vừa mở mắt ra đánh răng rửa mặt rồi xuống nhà đã thấy con bé T nó ngồi hóng ở ghế salon! T: Anh ơi, đánh LoL với em đi! E: THôi khỏi, đánh với cô thua cô lại chửi tôi tiếp à? Thấy em không đồng ý con bé nó chạy ra bám tay em đu đu! T: Đi mà anh! Em thề không nói gì anh nữa đâu! E: Thôi không đánh đâu! Mệt lắm! T: Đi mà, thế có muốn em nói xấu anh với chị Quỳnh không? Em khóc éo ra nước mắt các thím ạ!! Để lũ con gái nó nắm được nhược điểm của mình thì chỉ có nước thắt t.
24 Đây như các thím muốn, em sẽ bỏ qua mọi thứ để RV này hôm nay cho các thím đằng nào thì cũng éo ngủ được rồi! Chiều nay, khảng 5 rưỡi, đang ngồi lướt web trong phòng thì con bé T nó đập của phòng ầm ầm! T: Anh L, anh L ra mở cửa nhanh có việc gấp! Em thì cứ nghĩ là con bé nó lại mè nheo đòi cái nọ cái kia mà đang đọc dở bài báo trên mạng nên chả muốn ra E: Chờ anh tí nữa, đang có việc bận! Sau đấy T nó đập cửa tiếp lần này đập mạnh hơn, đập ầm ầm vào cửa! T: Anh vớ vẩn, có mở cửa ra không? Có việc gấp thật, anh không mở cửa ra là hối hận cả đời đấy! Em giật mình có lẽ con bé T lần này nói thật tại vì giọng con bé nó như sắp khóc thật rồi ấy! Mở cửa ra, con bé tất ta tất tưởi chạy vào phòng! T: Anh ơi có chuyện rồi anh biết quán cà phê XYZ ở đường ZYX không? Con bé vừa thở vừa nói! E: Từ từ xem nào! Có chuyện gì nói từ từ để anh nghe! Con bé vuốt vuốt ngực thở chậm lại rồi nói! T: Anh ơi, em vừa đứng cửa, nghe thấy chị Quỳnh nói chuyện điện thoại với lão Phúc, hình như lão hẹn chị ở quán cà phế đó! Em với anh qua xem không chị lại sảy ra chuyện gì thì chết! Em hoảng hồn quá! Cuồi cùng thì thằng Phúc nó cũng quay lại, dù rất muốn nhưng chẳng làm sao để gạt nó ra khỏi cuộc đời của em và chị cả! Chẳng làm sao để làm chị bớt khổ đi cả! Chẳng làm sao để những giọt nước mắt cay đắng ngừng lăn trên khuôn mặt tựa tranh vẽ của chị hàng đêm cả! E: Ừ đi, chị đi bao lâu rồi! T: Em vừa nghe thấy tiếng xa máy dưới nhà là em gọi anh luôn đấy! Em với T chạy thục mạng ra chỗ để xe, vội tới nỗi em chỉ kịp vớ cái chìa khóa xe vẫn quần ngố áo phông ở nhà, con bé T cũng vậy! Ra tới chỗ để xe, xe chị vẫn để đó! Chị đi bằng xe của ai? Để ý lại thì xe thằng Phúc đã không còn đó nữa rồi, chắc chị qua trả xe cho nó! Em với T phóng vội qua quán cà phê T đã nói, mất tầm 10 phút, lúc em với T đến thì từ xa thấy chị đang dựng xe máy ở cửa quán! Quán cà phế này khá rộng em với T dừng lại ở phía đường đối diện, nhìn sang thì thấy chị đã ngồi vào bàn với 1 thằng con trai có khuôn mặt quen thuộc, chẳng có ai khác ngoài thằng Phúc cả! Nó và chị ngồi ở cái bàn gần cửa, nó vẫn mặc bộ quần áo đó, vẫn cái bộ mà hôm trước đi LS, nhìn có vẻ mệt mỏi! Em với T vẫn đứng đó, nhìn chị và nó! Chị ngồi vào bàn, điều đầu tiên chị làm khi ngồi xuống đó là cúi đầu nhìn xuống dưới! Em không hiểu! Một người con gái giỏi giang, 1 người con gái thành đạt, một người con gái kiêu ngạo, một người con gái xinh đẹp, một người con gái vui tính, một người con gái luôn mỉm cười tự tin khi đối mặt với người khác tại sao? Tại sao khi gặp một người con trai chẳng ra gì như thằng Phúc chị lại phải cúi đầu? TẠI SAO? TẠI SAO? Khi nhìn thấy hình ảnh chị cúi đầu trước nó! Thực sự máu trong con người em sôi lên, muốn ngay lập tức sang bên đó đập vỡ mặt cái thằng mất dạy đó! Nhưng có lẽ lý trí bảo em không nên làm vậy.
25 Yêu là tin tưởng lẫn nhau! Yêu là chấp nhận mọi thứ thuộc về người mình yêu! Yêu là biết tha thứ cho nhau mọi thứ! Yêu là không nói lời xin lỗi! Đêm, lúc chị đi! Chẳng đi tìm chị! Biết tìm chị ở đâu giữa cái trời đất bao la rộng lớn này? Chị đã là một người trưởng thành! Chị phại chịu trách nhiệm với mọi hành động của chị khi chị quyết định dù nó là đúng hay sai! Chị đã quyết định vậy thì em làm sao mà thay đổi được, nếu em có thể đến với chị, đó là nếu như vậy thì em cũng chẳng bao giờ có thể theo chị từng bước, từng bước một trong cuộc đời! Lúc đó, em cũng lo lắng lắm chứ, lo lắng chị ra đường vào cái giờ đêm hôm khuya khoắt thế này, em sợ chị gặp phải chuyện gì, sợ chị nghĩ quẩn sợ chị gặp thằng Phúc rồi xảy ra chuyện gì đấy! Sợ chị làm những điều điên dồ nào đo! Nhưng em biết làm gì đây, em cũng muốn tìm chị lắm chứ, em đã đi vòng quanh ở những nơi mà em nghĩ chị có thể tới nhưng không hề thấy chị! Hiện tai em đã là gi của chị đâu mà có quyền đi tìm chị suốt như vậy, mà có quyền trách mắng chị mỗi khi chị đi mà không một lời nói! Giờ, chị vẫn là 1 người khách trọ, khách trọ ở nhà em không hơn, không kém! Có thể trong lòng em chị có 1 vị trí khác nhưng thực tế là như vậy! Em ngồi hút thuốc ở ngoài sân thượng , chẳng biết có nhiều không nữa! Cũng chẳng nhớ là mấy giờ! T đi ra sân thượng! T: Anh lo cho chị Quỳnh lắm hả? E:.
26 Until the end! Cũng 1 tháng rồi nhỉ! 1 tháng Quỳnh tới thay đổi cuộc sống của mình! Đêm nay, có lẽ Quỳnh đã hoàn toàn tin tưởng L! Đã nói mọi chuyện của Quỳnh đối với L! L hiểu! Quỳnh là một người con gái tốt nhất mà L đã từng quen và có lẽ cũng là người con gái tốt nhất trong cuộc đời L! L hiểu tại sao Quỳnh lại phải làm vậy, nếu là Quỳnh có lẽ chẳng có mấy người trên đời này làm được như Quỳnh, ít ra là L sẽ chẳng thể nào làm được! Quỳnh hỏi tại sao L lại yêu Quỳnh hả? Chỉ mới gặp nhau thôi mà? Có lẽ lúc đầu chỉ là L thích sắc đẹp của Quỳnh! Đơn giản vậy thôi! Nhưng tới giờ thì L cũng chẳng biết giải thích như thế nào với Quỳnh cả! Nhưng L chắc chắn giây phút này L yêu Quỳnh! Có người nói L chỉ là người thay thế, L chấp nhận, nếu được ở bên Quỳnh cả đời thì L chấp nhận mãi mãi là một người thay thế! L tự cảm nhận được rằng L không xứng đáng với Quỳnh, hiện tại L không đủ khả năng để giúp Quỳnh vượt qua được chuyện mà Quỳnh phải đối mặt! Có lẽ 5,10 năm nữa L cũng chưa đủ khả năng to lớn ấy! Nhưng L sẽ cố, sẽ cố gắng để có được khả năng ấy dù lúc đó không còn Quỳnh bên cạnh nữa! Có lẽ đến chuyện được ở bên Quỳnh thôi L cũng không đáng! Đúng số phận của chúng ta là do chúng ta lựa chọn! Quỳnh đã chọn cách đó mà chắc cũng chỉ có duy nhất cách đó thôi! Nhưng dù sao đi nữa thì L vẫn mong mọi thứ sẽ thay đổi, Quỳnh sẽ hạnh phúc dù không có L đi nữa! L sẽ cố gắng yêu Quỳnh nhiều nhất trong những ngày cuối cùng chúng ta ở bên nhau, sẽ cố gắng để Quỳnh cảm thấy thoải mái nhất, hạnh phúc nhất trong 7 ngày nữa! Chồng yêu vợ của chồng lắm! s://.
27 Haiz thực sự là thời gian này em rất là bận, không thể ngồi với các thím được, chuyện ra trường, chuyenj gia đình, chuyện của chị… nên không thể RV thường xuyên được! Các thím đừng có chờ em! Lúc nào rảnh em sẽ tự update tình hình của em! Ngày đầu tiên! PaRis- Pháp! Xuống tới sân bay Chales de gaul, 7 giờ sáng giờ PaRis! Cảm giác đầu tiên đó là mát! À quên chưa kể cho các thím ngày hôm trước! Đêm hôm trước khi bay! Chị và em có nói chuyện với nhau, dẫn đến chuyến du lịch này của bọn em! Em sẽ cắt cái đoạn lý do của tất cả mọi chuyện trước đó mà em không thể tiết lộ với mọi người! C: L ơi thích đi đâu hả? E: Em thì đi đâu chẳng được hả chị! Chị thích đi đâu thì đi! C: Ừ vậy cứ đi theo chị nhé! Con bé T nó háo hức lúc chiều bắt chị đi mua đồ với nó cả buổi chiều! Tự nhiên giọng con bé T ở đâu vọng vào! T: Chả đi mua sẵn đồ thì đi chơi lấy đâu cái mà dùng anh L nhỉ! Em mua cho anh khăn mặt với bàn chải các thứ rồi đấy không phải mang nữa đâu! Em cười thôi, lúc đó tâm trạng của cả em và chị đều không tốt lắm! Sau khi nghe chị kể chuyện của chị cho em em thấy khó quá! Khó để thoát ra được cái vòng này! Nhưng thôi nước đến thì tường ngăn! Lo trước cũng chẳng để làm gì cả! Đêm vẫn vậy, gió trên sân thượng nhà em vẫn thổi, sua bớt đi cái nóng của mùa hè! Em với chị vẫn ngồi cạnh nhau, con bé T thì ở phòng chị chuẩn bị! C: L! E: Dạ sao đấy chị! C: L yêu chị đúng không? Em bất ngờ khi chị hỏi em câu đó! Em im lặng 1 lúc rồi trả lời chị! E: Vâng chị nghĩ sao? C: Sao L lại yêu chị? Chị xinh lắm hả? Mới gặp nhau gần 1 tháng mà! Giọng chị nhẹ nhẹ, nếu không nghe kỹ thì có lẽ tiếng gió thổi còn to hơn ấy chứ! Lúc đó em suy nghĩ tại sao mình lại yêu chị, có thật là em yêu chị không? Hay là chỉ thích chị như thích một người con gái đẹp? E: Em cũng không biết nữa! Chị cười nhẹ nhẹ với em, chị quay sang nhìn em rồi nói! C: hì biết được mới là lạ! Thế không sợ dính vào chuyện chị vừa kể à? E: Sợ chứ cơ mà kệ, đến đâu hay đến đó chị ạ! Thực sự là em sợ, em tin chắc 90% nghe chuyện của chị xong cũng sợ dính đến mình! Nói không sợ thì là nói dối! C: Ừ L nói không sợ chị mới không tin ấy! Thế sao vẫn muốn yêu chị? Mà yêu chị để làm gì nhỉ? E: Sao em biết được? Chị toàn hỏi câu hỏi khó thôi! Chị lại cười, nụ cười của chị lần này tươi hơn! C: Thế L có nghĩ chị sẽ yêu L không? E: Lại 1 câu hỏi khó, em không có câu trả lời! C: hì hì uh kệ đi! 2 bọn em lại ngồi im lặng vài phút! Chị nói với em! C: Mình yêu nhau nhé! Thực sự sau khi nghe câu nói của chị em không tin vào tai mình nữa! Dễ dàng đến thế sao? Em há hốc mồm ra nhìn chị! Chị bật cười rồi nói tiếp với em! C: Làm gì mà há hốc mồm ra thế? Nghe chị nói hết đây này! T những ngày không ở Việt Nam chị sẽ là người yêu của L nhé, lúc về mọi thứ sẽ quay lại như cũ! Có được không? E: Em không biết nữa, em sợ em không như cũ được! C: Yên tâm chị sẽ giúp L quay lại như cũ! Hì hì! E: Nhưng em không muốn như cũ, em muốn lấy chị! Em thực sự không kiềm chế được mình khi nói câu đó! Cảm giác muốn chị ở bên em mãi mãi nó trỗi dậy mạnh mẽ trong em! Nghe thấy vậy, chị im lặng vài giây, nhìn lên bầu trời rồi nói! C: Chưa đến lúc L ạ! Mà cũng chưa đủ thời gian nữa! Thôi, đồng ý vậy nhé anh yêu, anh ngủ sớm đi mai còn đi! Chị đứng dậy, cười mỉm, rồi đi vào nhà như muốn trốn tránh em vậy! Ngày hôm sau! Bố em lấy xe đưa 3 người bọn em ra sân bay, chị đã xin phép cho em đi với chị rồi! 23h55 máy bay bắt đầu đi từ HN! Chẳng biết chị với con bé T thương lượng ra sao mà nó ngoan ngoãn để chị ngồi bên cạnh em! Cũng chẳng phải lần đầu tiên 3 người đi máy bay nên cũng chẳng có gì mà bỡ ngỡ cả! Lúc máy bay ổn định trên bầu trời, em vẫn đang ngồi không ngó nghiêng trong khoang bọn em, căn bản thấy con bé con con tầm 4,5 tuổi người Âu nhìn xinh, đáng yêu cực các thím ạ! Nhìn chẳng muốn rời mắt luôn! Tự nhiên chị dựa đầu vào vai em rồi nói với em! C: Bắt đầu rồi nhé anh yêu từ giây phút này mình yêu nhau nhé! Giọng chị nói với em nhỏ chỉ đủ để 2 người nghe, giọng chị thực sự ngọt ngào, chưa bao giờ em nghe chị nói vậy với em cả, thực sự là em có thể cảm nhận được tình cảm thực sự của chị trong giọng nói đó của chị! Em đơ người mất 1 lúc! Chị lại nói tiếp! C: Chúng mình có thể làm mọi thứ 2 người yêu nhau làm, anh muốn ôm em không? Chị nói cùng với 1 cái nhay mắt tinh nghịch, cảm giác như là khi bay lên bầu trời, mọi cảm giác phiền muộn, lo lắng của chị đều tan biến hết! Chị trở thành 1 con người mới hoàn toàn khác! Lúc đó em cứ ngỡ mình đang mơ! Em vẫn ngồi đơ ra đó! C: Chán chết anh, có ôm em không hì bảo này! Chị bật cười! Lúc đó em mới quàng tay qua ôm vào cái eo mềm mại không xương của chị! Thực sự lúc đó em có 1 cảm giác khó tả sao ấy! C: Gọi em xem nào! E: Cái gì á chị? C: Chị gì mà chị? Có ai gọi người yêu mình là chị không hả? hì hì! E: Nhưng em không quen! C: Không quen cũng phải gọi, phải gọi là em yêu hi hi! Có gọi không thì bảo em đây! Em cố gắng lắm mới hé ra được câu mà chị nói ra cực kỳ thoải mái ! E: E….
28 Lâu lắm rồi mới ngồi máy tính type cho các thím! Thực sự là dạo này em đi làm rồi nên quá là bận, chẳng có thời gian mà chơi nữa chứ đừng nói là type cho các thím! Thế nên các thím đừng có hóng làm gì cho mất việc ra lúc nào em có thời gian em sẽ ngồi type cho các thím! Ngày thứ 2 ở Paris.
29 Kể từ hôm đi về từ nước ngoài, trong vòng 1 tuần, ngày nào cũng như ngày nào! Em và chị Quỳnh như mặt trăng và mặt trời có mặt chị thì không có mặt em mà có mặt em thì không có mặt chị! Sáng 7 giờ chị đi làm trưa cũng chẳng về nữa, chiều thì 6 giờ mới từ cơ quan về nhà! Về đến nhà chị nấu cơm với mẹ em và T, sau khi ăn cơm dọn dẹp xong chị lại vào phòng nằm, cũng chẳng biết chị làm gì trong phòng nữa! Trong 1 tuần đó chị chỉ ra ngoài có 2 tối, 8 giờ đi tới 11 giờ về! Em cũng tò mò muốn biết chị đi đâu lắm nhưng mà không dám hỏi chị! Có hôm em hỏi T có biết chị đi đâu không nhưng mà T cũng như em mù tịt không biết hoặc cũng có thể là T biết nhưng mà không nói với em! Đợt đó ở nhà chờ để đi làm, cả ngày chẳng biết làm gì cả, sáng từ khi chị chuyển tới nhà em ở, em bỏ cái tật ngủ dậy muộn rồi, sáng nào cũng tầm 8 giờ dậy chỉ để chờ tới lúc chị đi về buổi trưa nhưng trong 1 tuần đó, không hề có trưa nào chị về cả! 1 tuần đó ngồi hết nói chuyện với T rồi T cũng rủ em ra ngoài chơi, hôm thì đi chợ, hôm thì đi chơi bi-a! Thực ra cũng thấy lạ, con bé T nó là con gái mà cái gì cũng thấy nó biết chơi từ LoL tới Bi-a! Thực sự là em luyên bi-a cũng khá khá vậy mà chơi với con bé vẫn cứ thấy thua đều đều! Thực ra em cũng chẳng có hứng thú mà đi chơi với con bé T nhưng mà cả ngày con bé nó cứ nỉ non rủ đi chơi với nó nên đành chiều nó! Một buổi chiều em và T ngồi uống cafe ở quán ven đường chúng em nói chuyện với nhau! T im lặng nhìn dòng người đi lại ngoài đường rồi nói nhẹ với em! T: Anh ơi! E:.
30 Haiz lại nói tiếp về cái đêm hôm chị Quỳnh và anh Hùng rủ em với Tâm đi ăn đồ nướng! Lần này Tâm không hề như lần đầu cắm đầu vào ăn uống nữa mà con bé nó ngồi nướng đồ rồi gắp cho em, em thì chẳng đói mà chẳng có tâm trạng để ăn! Nên cái bát thức ăn của em nó cứ dần dần mà đầy lên trông thấy! Tâm thấy vậy nói với em! T: Anh ơi anh ăn đi! Em nướng không ăn được à? E: Ừ anh không đói! T: Không đói cũng phải ăn, em nướng cho anh mà anh bỏ à? E: Ừ.
31 Xin lỗi mọi người vì bây giờ em quá lắm việc không còn thời gian rảnh nữa mọi việc nó cứ đến nào là công việc nào là tình cảm. . . . . . . . . . . . .
32 Hôm nay được nghỉ, trời lại mưa thôi ngồi type linh tinh vậy!. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
33 KẾT THÚC 8 giờ sáng 1 ngày mưa tầm tã! Điện thoại kêu! L: Tâm à? Em với chị Quỳnh đi đâu mà biệt tăm hơn hơn nửa tháng nay? T: Anh đang ở đâu đấy? L: Anh đang đi làm chứ ở đâu? T: Anh đón em đi em đưa anh đi! L: Đi đâu hả em? MÀ anh đang làm mà, trời lại mưa nữa! T: Đi nhanh lên, đừng để em cáu! Em đang ở Hà Nội.
34 Định thôi đấy, định không bao giờ vào lại VoZ nữa! Cái f145 đã giúp đỡ mình trong suốt một thời gian bên người ấy! Nhưng có lẽ để lại 1 cái kết quá là đau thương cho mọi người! Từ đêm hôm đấy, thỉnh thoảng lại nhận được 1 cuộc gọi hay tin nhắn của 1 người...
35 Đợt này! Được ở cơ quan làm hồ sơ mà cái việc làm hồ sơ cho mấy thanh niên bị CSTT bắt lúc đi trên đường do n lý do! Nào là không đội mũ, nào là đi sai làn đường, nào là abc, xyz.
36 Mở tờ giấy được gấp vội vàng ra! Trong đó chỉ có vài dòng: Gửi L! L à, xin lỗi em nhé, có lẽ 1 thời gian nữa chị không gặp được em rồi! Hiện tại chị chẳng thể nào mà thoát ra được cái hoàn cảnh này! Chuyện của chúng mình rồi cũng chẳng đi đến đâu cả.