21 Kết quả kiểm tra sức khoẻ của lão ba không tốt lắm.
Nguyễn Hâm Kiều ngồi ở trong văn phòng khoa mắt của bác sĩ trình, ngạc nhiên. "Tăng nhãn áp ở mắt? Làm sao tự nhiên lại có thể?"
"Ở tuổi này của ông cũng không tính là quá đột ngột, người đã ngoài 50 tuổi, mắc bệnh cao huyết áp, vốn có nguy cơ mắc bệnh tăng nhãn áp, ba của con đều có hai bệnh này.
22 Nhà hàng này mới khai trương không bao lâu, danh tiếng lại không nhỏ, nghe nói hải sản ở đây làm cũng rất được, vị trí gần bờ sông, ban đêm có ngọn đèn sáng rực, nhìn cảnh bên dòng sông và ăn uống, rất có giai điệu.
23 Tài xế xe lớn rất chuyên nghiệp, ở phía trước chăm chú lái xe, hai tai không nghe thấy chuyện phía sau.
Không khí ở phía sau xe giống như bình thường hai người vẫn ngồi song song với nhau có chút cứng ngắc, sắc mặt Nguyễn Hâm Kiều xấu hổ và giận dữ cuối cùng cũng tan biến, ánh mắt Quan Triệt thâm thúy khóa chặt cô, thanh âm nặng nề hỏi: "Cô nói cái gì?"
"Em không nói chuyện!" Nguyễn Hâm Kiều ôm mặt mình dối người.
24 Có lẽ là vì chuyện này mà Quan Triệt tự mình dặn dò, Nguyễn Hâm Kiều đi vào đại sảnh, phía trước có một cô gái chủ động đi qua đây, một mạch dẫn cô vào thang máy, hơn nữa ở bên ngoài chào nửa người một cái, thái độ rất cung kính.
25 Rốt cuộc thì cuộc họp hội đồng quản trị cũng kết thúc, Quan Hòa và Quan Triệt một trước một sau đi ra, thư ký Kim chờ ở bên ngoài cung kính cúi chào, báo cáo nói: "Chủ tịch, máy bay của đổng sự Tiết đã hạ cánh bốn mươi phút trước, dự tính là qua nửa giờ thì có thể vào đến thành phố.
26 Ở cổng trường Tam Trung cách năm mươi mét liền có một sân ga, lúc Quan Triệt lái xe đi qua, Nguyễn Hâm Kiều liếc mắt liền nhìn thấy lão ba cúi đầu ngồi ở chỗ kia, vội vàng vỗ cửa xe bảo Quan Triệt dừng xe, còn chưa có ngừng ổn định liền đẩy cửa xe, đẩy không được, gấp muốn khóc.
27 Sáng sớm chú Bằng cùng Cường Tử bày ra xe bánh nhà mình đến bệnh viện đón người, Cường Tử còn ở công viên trong tiểu khu hái được hai đóa hoa, cho Nguyễn Hâm Kiều cùng Nguyễn ba một người một cái.
28 Mấy vị này rõ ràng là trưởng bối của Quan Triệt, hơn nữa quan hệ không phải là nhỏ, Nguyễn Hâm Kiều vội vàng điều chỉnh lại tư thế, hướng tới các vị từ trong thang máy đi ra cúi chào một cái.
29 Quan Triệt đi từ phòng xuống phía dưới, vừa khéo gặp phải Tưởng Du đang đi rót nước, nhìn anh thay đổi một thân quần áo ăn mặc ngay ngắn chỉnh tề, buồn bực nói: "Muốn đi ra ngoài sao? Đều đã trễ thế này.
30 Nguyễn Hâm Kiều cúi đầu xem xét, ngực của cô tuy rằng không lớn, nhưng tốt xấu cũng còn có cái quả đào nhỏ, hình dạng rõ ràng như vậy, đối với anh không có chút sức hấp dẫn nào sao? qaq
Không kềm chế được đau khổ, đang muốn nâng tay sờ quả đào nhỏ, Quan Triệt đẩy cửa phòng ngủ bỗng nhiên dừng lại, quay đầu nhìn qua.
31 Editor: hoa hong som mai
Trên xe trò chuyện vài câu, biết được Tùng Hạo cũng chỉ dẫn theo một trợ lý đi cùng, giống Nguyễn Hâm Kiều. So với những minh tinh khi đi ra ngoài luôn mang theo một đám người đi cùng, cô thích bản thân chỉ có một người, qua lại tùy ý.
32 Editor: hoa hong som mai
Từng gặp qua một lần, Tùng Hạo còn nhớ rõ danh tiếng vị này ở ngoài gọi là Quan tổng, đi tới trước đưa tay chào anh: "Quan tổng, lại gặp mặt.
33 Cuối cùng cũng thực hiện được nguyện vọng gạo nấu thành cơm, cả thể xác lẫn tinh thần của Nguyễn Hâm Kiều thỏa mãn rất lớn, thoả mãn được trong lòng ở Quan Triệt, trên người vẫn còn nóng, trên thái dương và chóp mũi vẫn chút mồ hôi.
34 "Ưhm ~" Nguyễn Hâm Kiều bị nháo tỉnh, đầu óc cùng thân giống bịđình chỉ hoạt động, nặng trịch, từng tế bào đều la lên: "Van cầu người nhắm mắt lại ngủ thêm một lát đi".
35 Editor: hoa hong som mai
Mấy xâu thận kia là để cho Quan Triệt bồi bổ cơ thể, buổi tối Nguyễn Hâm Kiều bị ép buộc biết thế đã không làm việc này rồi, anh vẫn nhẹ nhàng, không chơi những kiểu dáng khác cũng không kịch liệt, nhưng thật sự so với trước càng kéo dài thời gian, giày vò khiến cô vừa thoải mái vừa khó chịu.
36 Tranh thủ thời gian nghỉ ngơi gửi tin cho Quan Triệt, chắc là anh đang vội, không có trả lời, Nguyễn Hâm Kiều nhàn rỗi không có việc gì liền thoát khỏi hộp thư.
37 Lúc ba Nguyễn rời giường, vừa mới làm xong điểm tâm, Nguyễn Hâm Kiều đeo bao tay cách nhiệt mang món ăn ra, đặt trên miếng lót tròn bằng gỗ, bên cạnh là bánh rán hành, nước chấm, còn có mấy món dưa muối ngon miệng, tất cả là cô vừa mới mua ở dưới lầu.
38 "Đó là bạn trai của chị Kiều Kiều sao?" Có người đụng phải Cường Tử, tò mò hỏi thăm, "Rất có tiền đó, xe này vừa thấy cũng biết là rất quý. . . chị Kiều Kiều quen biết khi nào, em chưa từng thấy qua.
39 Xấu hổ và giận dữ muốn chết khiến cho Nguyễn Hâm Kiều vùi mình vào trong chăn một lần nữa, đợi một hồi lâu, vén lên một khe hở, xác nhận bên trong đã vang lên tiếng nước mới từ từ đi ra.
40 Thời gian thật kỳ diệu, lúc còn là học sinh khi lên lớp mỗi một giây đều có vẻ như vô cùng lâu, nhưng đến khi tìm được người yêu thương thân mật cuàng nhau, thời ba ngày trôi qua trong chớp mắt.