Nàng phải chạy, nàng phải chạy, chạy nhanh lên, huhu, sao cái số nàng khổ thế này, ngốc gì lại đi cãi nhau với phu nhân, híc, híc,. . . . Nàng cắm cổ chạy, thì bỗng thấy thuyền buôn lớn đang chuẩn bị nhổ neo lên kinh thành, đằng sau nàng vẫn còn những tiếng hét: -Đứng lại, cái con bé hầu tỳ kia!!! -Đồ tiện nhân, đứng lại.