Năm ấy vì mắc phải một sai lầm lớn, khiến cả đời hối hận bất cam. Trăm năm sau, Ngao Khâm lại đứng ở cửa thành, hạ mắt trầm lặng nhìn y từ nơi xa thong thả mà tới.
Thẩm Tấn hận Tần Ương thấu xương!Tần Ương bé ngoan, Tần Ương gương sáng mẫu mực, Tần Ương ôn hoà đáng mến, bất luận là điểm nào cũng chính là một hình ảnh đối lập với bản thân mình.