Bạch Tỳ thành công xuất môn từ tiên môn Bất Chu, làm sao có cuộc sống ăn chơi trụy lạc, lăn lộn trong trốn hồng trần…. Làm sao hô mưa gọi gió? Còn xưng bá thiên hạ? Không không không, Bạch Tỳ chỉ nghĩ cách thuần phục được tọa kỵ (vật cưỡi) của mình… (Này, chính cô là thú, còn muốn cưỡi ai nữa!)Tiểu kịch trường:Ngày nào đóBạch Tỳ: Để cho ta cưỡi một chút thôi!Đằng Sơ Nhất: tà tà liếc một cái!Bạch Tỳ:` ~~` rõ ràng là tọa kỵ của ta!Đêm nào đóĐằng Chi Sơ: Ngoan, tự mình đến ngồi lên.