Ta Sẽ Thay Đổi Vận Mệnh Của Nữ Phụ Đáng Thương Chap4:bài Hát Và 1 Mảng Ký Ức Không Phai
Chương trước: Chap3:đụng Độ Nữ9 Và Nam9.tại Sao Lại Xui Xẻo Tới Vậy??part2
Giờ nghỉ,nó rảo bc tới vườn hoa.Nó đi thẳng ra cái hồ nc trong veo,bên cạnh đó thì là chiếc đàn piano màu trắng tinh khiết. Nhìn vào chiếc đàn nó chợt sững ng lại.Ngày xưa khi mẹ nó còn sống cũng hay hay đàn và hát cho nó nghe lắm chứ.Giọng mẹ nó trong tâm trí nó hay lắm vì có thời mẹ nó từng là ca sĩ mà.Trc khi ngủ mẹ nó thường hát ru nó và đặt một cái hôn trên trán nó.Theo nó nhớ thì mẹ nó xinh lắm,rất giống nó nhưng mái tóc mẹ đậm màu hơn và đôi mắt màu tím đậm.Nhớ lại ngày hôm đó nc mắt nó gần như ko kiểm soát đc,nhưng rất may là nó kịp kiềm chế,tuy nó kiềm chế nhưng bờ vai nó cứ run lên từng hồi.Nhìn lại cái đàn nó không kiềm chế được nữa mà khóc,nó khóc trong im lặng, chả có ai có thể làm nó vơi đi nỗi buồn cả,nó khóc một lúc rồi thiếp đi.Nhưng nó kô biết là có một chàng trai ngồi trên cây,chàng trai nhảy xuống nhìn nó và đứng lại gần nó,bỗng nó ôm lấy anh và nói:"Mẹ ơi làm ơn đừng bỏ con mà!Xin mẹ làm ơn!Đừng bỏ con!Con sợ lắm!". Chàng trai bỗng sững người lại,sao nó giống tiểu thiên sứ thế?Vuốt ve nó rồi đặt nó nằm trên thảm có rồi rời đi ko chút tiếng động.Nó tỉnh dậy,nhớ lại cái hơi ấm đó khiến nó cảm thấy quen thuộc lắm.Nó chẳng chờ ai,đứng dậy bước đi về lớp.Về lớp nó thấy 2 con pn nó đang vẫy nó,rủ nó đi ăn.3 đứa nó đi xuống căng tin trên đường đi nó chỉ nở nụ cười nửa miệng nhưng nó lại có máu buồn,thế là nó bị 2 con pn cù lét,nụ cười nó rất đẹp,mặc dù có rất nhiều người ghét nó nhưng vẫn phải ngây người trước nụ cười này.Xuống căng tin, nụ cười vẫn chưa tắt,mọi người cả thầy cô ko trừ ai,ai cũng ngẩn ngơ(Au:Cả 4 thằng kia lun.4thằng:nói cái giề? Au:kcj *xách dép chạy*).Nhưng vừa nhìn thấy 4 ng thì nụ cười của nó tắt ngúm.Bc lại bàn ăn.Vừa ngồi xuống thì có 2ng con trai bc vào.Nó thì chả quan tâm, chú tâm vào bữa ăn của nó chỉ có 1 ly cappuchino,1quyển sách của nó thôi.2 người nhìn nó rồi thoáng giật mình.Đi lại gần và.....
Họ là ai?Có QH j vs nó?Đón xem cháp sau nha!
*Đôi lời lảm nhảm
Ta đã trở nại và nợi hại hơn xưa muahahaha.Chap này ta viết lúc ta cực rảnh rỗi dành tặng cho ai mà đang ngồi đọc cái fic dở hơi dở quẻ nài của ta.Thật sự bik ơn vì văn phong của ta còn nhìu sai sót và chưa hay nên ta rất bik ơn từ tận đáy lòng lun.Arigatou.Hết òi ta lặn đây pí pi.
Xem tiếp: Chap 5:sinh Nhật Đại Tiểu Thư