61 Edit: Tịch NgữSáng sớm, Lâm Tâm Nguyệt chưa mở mắt cũng cảm nhận được eo mình mỏi nhừ, đồng hồ sinh lí nhắc nhở lại không thể ngồi dậy được. Mở mắt rời khỏi ôm ấp của Cổ Trạch Sâm, ngồi dậy xoa xoa hai mí mắt đáng sáp lại với nhau, cúi đầu liếc qua người đàn ông nào đó đem cô giày vò cả đêm bây giờ đang cười thỏa mãn ngủ say, nghĩ tới bản thân phải lê xác mệt mỏi đi làm điểm tâm sáng cho anh ta, Lâm Tâm Nguyệt u buồn ngửa đầu 45 độ nhìn trần nhà.
62 Edit: Tịch NgữLâm Tâm Nguyệt hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra ở nhà họ Lâm, cô vẫn thoải mái ở bệnh viện an ủi Mã Quốc Anh: “Bell, bác trai, các người không cần quá lo lắng, bác gái nhất định không sao.
63 Edit: Tịch Ngữ“Tâm Nguyệt. ” Lâm Tâm Nguyệt chuẩn bị ra khỏi trường đại học thì nghe phía sau có âm thanh trầm ổn kèm theo mừng rỡ gọi lại, Lâm Tâm Nguyệt phản xạ có điều kiện quay người lại, nhìn thấy người đằng sau liền kinh ngạc trợn to mắt khó tin, sau đó liền chuyển thành kinh hỉ.
64 Edit: Tịch NgữMạc Thục Viện vừa dứt lời, bầu không khí trong tổ pháp chứng có chuyển biến lớn, mọi người đều đen mặt, lập tức oán than. “Không phải chứ? Vụ án Chó Điên còn chưa kết thúc, lại tới án mạng của cô gái kia.
65 Edit: Tịch NgữLâm Tâm Nguyệt ngồi trước bàn làm việc nhìn ảnh chụp tán loạn và đống tư liệu văn kiện, vụ án xác nữ bị rạch mặt đã xảy ra hơn một tháng rồi, thế nhưng cô lại không có cách gì hết, thậm chí ngay cả một chút manh mối cũng không có.
66 Edit: Tịch Ngữ“Hôm nay, gần khu nhà cao cấp Lâm Hải phát hiện một xác nữ bị hủy dung, đây là vụ án mạng hủy dung thứ ba hơn một tháng nay…”Mắt Lâm Tâm Nguyệt rơi vào tin tức trên mạng, sáng sớm hôm nay nhận được tin vụ án mạng hủy dung thứ ba.
67 Edit: Tịch Ngữ“Ông nội, ông nội bị tai nạn giao thông. ” Cả người Lâm Tâm Nguyệt run rẩy, tay cô nắm chặt tay Cổ Trạch Sâm giống như vớ phải khúc gỗ giữa biển rộng mênh mông.
68 Edit: Tịch NgữCổ Trạch Sâm dịu dàng nhìn người phủ nữ ngủ say trước mặt, nhẹ nhàng đem cửa phòng đóng lại, xoay người nhìn người đứng trước cửa sổ ở hàng lang.
69 Trong mắtb người đàn bà kia chứa đầy hung ác tựa như rắn độc đang nhìn con mồi, phun lưỡi đỏ ao, chuẩn bị khi con mồi không chú ý thì nhào tới cắn tiết độc, nhưng khi ả đang chìm đắm trong tội lỗi không biết mình cũng trở thành con mồi trong mắt kẻ khác.
70 Edit: Tịch Ngữ“Lẽ nào, Sâm không có chuyện gì nói với em à?” Lâm Tâm Nguyệt cười cực kì dịu dàng, ưu nhã với anh, bình tình hỏi: “Giữa vợ chồng không phải nên thẳng thắn với nhau à?”“Đều là một số chuyện nhỏ, anh nhờ anh Bác sắp xếp một ít công việc tương văn chức sự cho em thôi!” Đáy mắt Cổ Trạch Sâm lóe sáng, mang theo nụ cười hiền hậu chuyển đề tài: “Em sẽ không giận anh không hỏi trước em mà làm chứ? “Lâm Tâm Nguyệt không có trả lời câu hỏi của anh, nghiêng đầu lẳng lặng nhìn anh, ánh mắt mang theo ý cười, anh cứ bịa chuyện đi, bịa chuyện đi…Cổ Trạch Sâm bị ánh mắt khinh bỉ của cô làm đổ mồ hôi.
71 Lâm Tâm Nguyệt ngồi trên xích đu ở ban công nhà mình, lưng dựa vào ghế, hai chân như có như không lắc lư, nắng chiều ấm áp, gió nhẹ thổi, mang theo cảm giác mát lạnh nhè nhẹ, nhưng cô có cảm giác như rơi vào hồ nước lạnh, hai mắt trống rỗng nhìn chăm chú phía trước.
72 Edit: Cận Ngôn S. JVụ án hủy dung đã chính thức tuyên bố kết thúc, vụ án mới vẫn đang làm tiếp, nhưng nhân viên chấp pháp bọn họ chưa bao giờ sợ bất kì vụ án nào, bọn họ hi vọng nhất là mỗi ngày đừng quá rãnh rỗi, bởi vì vậy chứng tỏ vụ án không có tình tiết mới phát sinh.
73 Edit: Cận Ngôn S. JMọi âm thanh yên tĩnh, trời tờ mờ sáng, đêm chuẩn bị biến mất, ánh nắng ban mai chậm rãi đánh thức những sinh linh còn đang ngủ say, thành phố vào buổi sáng vẫn náo nhiệt, ồn ào như cũ, người đi làm vẫn đi đi đến đến, bóng đổ dài trên đường xi măng…Ánh mặt trời xuyên qua ô cửa sổ, rót vào khu nhà ở.