101 Editor: Linh Ở Phùng Mạnh An xem ra, muội muội này của hắn có thể ngồi vào vị trí Quý phi hoàn toàn là bánh thịt từ trên trời rơi xuống. Cũng không phải nói không xứng, chỉ là tính tình, thủ đoạn này của nàng, nếu không phải Hoàng thượng mười phần mười sủng ái, tuyệt không đủ để chống đỡ nàng đến bước này.
102 Editor: Linh Nàng phì cười. Triệu Hữu Đường mặt tối sầm, “Nàng còn cười?” Phùng Liên Dung đầu tiên là kêu Phương thị ôm Triệu Huy Nghiên đi thay quần áo, sau nói: “Thật ra đây là chuyện bình thường, thiếp thân nuôi ba đứa nhỏ, không biết bị tiểu bao lần rồi đâu.
103 Editor: Linh Phương Yên chỉ gọi người kéo ra ngoài. Tri Xuân vội vàng quỳ xuống xin tha thứ, nàng cùng Tri Họa cùng nhau hầu hạ Phương Yên nhiều năm, cảm tình không ít, nhưng Phương Yên cũng không để ý, chỉ nắm tay Triệu Thừa Dục đi vào trắc điện, thấy hắn nằm ngủ mới đứng dậy đi Cảnh Nhân cung, Triệu Hữu Đường thì trực tiếp đi.
104 Editor: Linh. Muộn như vậy, có thể thấy được bệnh cũng không nhẹ. Phùng Liên Dung nhanh chóng đứng lên, giúp Triệu Hữu Đường mặc quần áo. Triệu Hữu Đường xuống giường nói: “Nàng ngủ trước đi, Trẫm đi xem.
105 Editor: Linh Hoàng thái hậu nói: “Ngạn Chân đều đã mấy tuổi, còn có thể làm bồi đọc? Lý đại nhân tuy giảng bài tốt, nhưng hiện tại Thừa Dục còn nhỏ, đều là mấy cái dễ hểu, hắn lớn như vậy, ai gia sợ hắn ngồi cũng ngồi không yên.
106 Editor: Linh
Hai đứa nhỏ đều ngẩng đầu lên nhìn nàng.
Phùng Liên Dung mặt đỏ bừng, thấp giọng sẵng giọng: "Hoàng thượng, Tiểu Dương A Lý còn ở đây mà.
107 Editor: Linh
Thân thể nàng ta chậm rãi bắt đầu run rẩy, vào một khắc này nàng ta mới phát hiện hóa ra thân phận Hoàng hậu yếu ớt như thế, từ trong miệng hắn nói ra, nhẹ như hạt bụi, hắn muốn lau là lau được.
108 Editor: Linh
Phùng Liên Dung phía trước cũng đã đến Khôn Ninh cung, có điều Phương Yên còn chưa tỉnh nên không nhìn thấy, hiện thời nghe nói đã tỉnh, tự nhiên là phải đi.
109 Editor: Linh
Giọng điệu hắn thật nhẹ nhàng, nhưng Phùng Liên Dung lập tức cảm thấy an tâm.
Tuy nàng vẫn còn rất nhiều nghi vấn, ví dụ như ngày đó rốt cục đã xảy ra chuyện gì, lại ví dụ như, sao hắn lại đồng ý cho nàng đi quản này việc này.
110 Editor: Linh
Phương Yên từ sau khi vào cung vẫn luôn thuận buồm xuôi nước, từ Thái tửphiđến Hoàng hậu, lại sinh con trai lập làm Thái tử, căn bản cũng không có chỗ nào gọi người cảm thấy lo lắng, cho nên Phương gia chỉ cho là Triệu Hữu Đường vì vấn đề ngoại thích mới kiềm chế Phương gia.
111 Editor: Linh
Xe ngựa đi đến ngã tư đường mới dừng lại, hai người đi xuống, Phùng Liên Dung hưng phấn hết nhìn đông tới nhìn tay. Nàng cách ngã tư kinh đô này đã rất lâu rất lâu, lâu đến mức chính mình tưởng rằng không có cơ hội nhìn thấy nữa.
112 Editor: Linh
Không sai biệt lắm đến giờ hợi hai người mới trở về, đến Càn Thanh cung trước tắm rửa, lại triền miên một hồi mới đi ngủ.
Sáng sớm ngày hôm sau Phùng Liên Dung về Diên Kỳ cung.
113 Editor: Linh
Không muốn!
Câu trả lời đầu tiên xuất hiện trong đầu Phùng Liên Dung chính là câu này.
Năm đó khi biết nàng bị điểm danh vào cung, phụ thân mẫu thân ca ca không có một ai không đau buồn, nhưng bọn họ đều tận lực khắc chế, nhưng như vậy lại càng khiến người khổ sở, giống như thế giới sắp sụp, lại không ai có thể ngăn cản.
114 Editor: Linh
Cuối cùng nàng một chữ cũng chưa viết, kêu Châu Lan rửa bút.
Chung ma ma vội la lên: "Sao lại không viết nữa vậy?"
"Hoàng thượng khẳng định vẫn còn đang nóng giận, viết gửi qua, không chừng cũng không xem, đợi hai ngày nữa đi.
115 Editor: Linh
Nàng nói như vậy, Triệu Hữu Đường càng muốn xem, tay dài duỗi ra liền cầm tờ giấy vào trong tay.
Phùng Liên Dung muốn giật lấy, tay hắn liền giơ lên cao.
116 Editor: Linh
Có điều Chu thái y tuổi tác đã cao, thể lực không bằng lúc trước, khoảng thời gian trước đã có ý về hưu, Phùng Liên Dung cũng không muốn làm phiền ông, ngày hôm sau nghe nói Kim thị đã vào cung, liền dẫn theo Kim thái y đến Cảnh Nhân cung.
117 Chung ma ma vốn không hay xuất môn, nhưng tình thế nghiêm trọng, bà cũng vội vã đi theo ra ngoài.
Trên đường, Phùng Liên Dung nhẹ giọng hỏi Chung ma ma: “Ma ma cảm thấy nhặt được cái rễ cây đó có khả năng là ngoài ý muốn không?”
Chung ma ma nói: “Nô tì cảm thấy không có khả năng, bình thường rễ cây ở đâu cũng có, nhưng hình rồng, nô tì lớn tuổi như vậy chưa từng thấy, hơn nữa, loại chuyện này.
118 Chung ma ma vội vàng xung phong nhận việc nói: “Nương nương rước đừng gấp, nô tì đi xem. ”
Bà dẫn theo Kim Lan đi ra ngoài.
Chung ma ma muốn xác nhận lại cho nên đầu tiên là đến chỗ Tôn Tú, Tôn Tú nghe nói Chung ma ma đến liền nhanh chóng mởi vào, ân cần hỏi han: “Nương nương của các ngươi thế nào rồi? Bảo nàng phải bình tĩnh, Bạch Lan dù sao cũng là một nô tì, chớ đừng xúc động.
119 Tay nàng nắm chặt lại, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, ánh mắt hơn trừng lên, giống một con gà trống nhỏ đang giận dữ.
Triệu Hữu Đường nhìn ngược lại cảm thấy có chút muốn cười.
120 Editor: Linh
Tuy rằng trong cung mấy ngày nay cẩm y vệ vẫn còn đang điều tra, nhưng đã cách khỏi cung điện của chúng phi tần. Trần Tố Hoa cảm thấy an toàn, trong lòng lại âm thầm đắc ý, ngày ấy nàng ta cực kỳ cẩn thận, lấy thân phận quý nhân che dấu, bất tri bất giác đi đặt rễ cây, quả nhiên là làm rất tốt!
Người khác đến bây giờ vẫn hoàn toàn chưa phát hiện ra.
Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 100