21 - Hạo Thiên. Anh định nằm đây cho đến bao giờ hả?
Ở trên đồi thảo nguyên. Mùi hương hoa nhẹ nhàng, cùng những tán lá che nắng, Hạo Thiên cảm thấy được yên bình khi ở nơi đây.
22 - Hạo Thiên. Tạm thời ta nhờ ngươi chăm sóc cho con gái ta đấy!
-. . .
Nói rồi Kei đi khỏi căn phòng cùng với Zero và An Nhiên, để Linh Lan và Hạo Thiên ở lại căn phòng ấy.
23 - Hạo Thiên. . . . đ-đ-đồ. . . đ-đ-đồ biến tháiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!
- Cô cứ nói những gì cô thích, miễn cô cảm thấy vui là được.
Mặt Linh Lan đỏ lên, rất nóng, cô không thể kìm chế nỗi.
24 Ánh mắt màu đỏ. Mái tóc vẫn màu hồng nhưng chúng giống như muốn chuyển sang màu đỏ chói. Linh Lan đã mất đi sự bình tĩnh và không còn nhận thức được.
- Vậy là cô đối đầu với tôi nhỉ Linh Lan?
Vươn tay lên, một thanh kiếm bổng xuất hiện trong tay Hạo Thiên.
25 Xtttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttt!!!!!!!!!
- Quá yếu kém! Mau đứng dậy.
Một cây giáo đang chỉ thẳng vào mắt của Hương.
26 * Tiếng mở cửa *
- Ơ!!! Hạo Thiên. . . sao anh lại ở đây?
Liếc mắt nhìn Linh Lan, Hạo Thiên nhìn cô bằng ánh mắt vô cùng trầm ấm. Cậu đang ngồi trên bậc cửa sổ, trên tay cầm một quyển sách đang đọc dở.
27 - Um. . ý anh là sao? Em không hiểu lắm? Quyết định gì cơ?
- Ý hắn là con yêu hắn hay là Thiên Lộc đấy con gái!
- C-c-c-cái gì??????
Kei bước vào cùng nữ hoàng Alina.
28 - AAAAAAAAAAAAAAA! Biển Kìa!!!
Hoàng không thể giữ được sự hạnh phúc trong lòng, vì đó chính là lần đầu tiên cậu được nhìn thấy biển. Nhưng Hương lại không để ý lắm đến cảnh đẹp quanh đây.