21 Ngoài [Thanh Liên kiếm quyết] môn kiếm pháp này, Mặc Vũ đồng thời còn thu được từ trên người Trần Khôn một quyển [Nhân đồ kiếm quyết], đồng dạng cũng mở ra xem lấy thông tin về nó.
22 Nghe thấy đạo âm thanh quen thuộc này, Mặc Vũ ngay lập tức từ bên trong trạng thái vong ngã tỉnh táo lại, sau đó hắn cũng hơi có chút tiếc nuối, dù sao trạng thái như vậy không phải lúc nào muốn tiến vào cũng có thể tùy tiện tiến vào mà cũng cần có thời điểm.
23 Lạc Tú Phương về cơ bản thì toàn bộ nghiệp vụ, sản nghiệp của Thiên Kiếm tông đều thuộc về nàng quản lý, đối với vấn đề mà Mặc Vũ đưa ra, nàng trái lại là nắm bắt rất rõ ràng, cho nên nhanh chóng trả lời hắn:
“Môn phái của chúng ta sản nghiệp bao gồm tu luyện tài nguyên còn có tài phú thế tục phục vụ nhu cầu hằng ngày, đầu tiên là về tu luyện tài nguyên thì có hai cái quặng mỏ linh thạch quy mô nhỏ thuộc quyền sở hữu của chúng ta, còn tài vật thế tục thì đều tới từ thu nhập của một xưởng rèn đúc binh khí còn có một cái tửu lâu bên trong Lăng Phong Thành”.
24 Sáng sớm hôm sau, dưới sự hầu hạ của Cầm Hồng, Mặc Vũ đổi lại một thân trường bào màu trắng tinh, ống tay áo thêu lấy đồ án một thanh trường kiếm bằng chỉ tơ vàng cùng họa tiết bắt mắt, rất dễ nhận ra đây là đồ án tiêu chí đặc trưng của Thiên Kiếm tông, quanh hông quấn lấy một chiếc thắt lưng tử kim, phía trên còn treo lấy một chiếc ngọc bội bằng bạch ngọc, tóc cũng được búi cao gọn gàng để hắn bình thường cũng tương đối tuấn tú, nay lại càng tuấn tú hơn, đồng thời nhiều ra một cỗ thư sinh khí chất.
25 Rời đi [Nghị sự điện] cung điện, Mặc Vũ dẫn theo Lạc Tú Phương đi tới địa điểm tiếp theo, lần này hắn dự định tiếp tục đem [Luyện Đan thất] cùng [Tu luyện thất] hai trương kiến trúc tạp bài sử dụng.
26 Đầu lĩnh binh tên thật là Ngô Lôi, hắn chức vụ hiện tại là đội trưởng của đám binh lính phụ trách trông giữ cửa thành, nghe tới ‘giữ cửa’ thì ngay lập tức mọi người sẽ nghĩ tới công việc này có phần khổ sai, chất béo rất ít, nếu cho là vậy thì là nhầm to rồi, hơn nữa còn là nhầm nghiêm trọng, nên biết rằng nếu không phải Ngô Lôi có một vị đại ca gọi là Ngô Cương đang làm đội trưởng thị vệ cho thành chủ Lăng Phong Thành, tu vi đã là Kim đan cảnh sơ kỳ thì cái chức vụ mà ai cũng tưởng là khổ sai này, còn chưa đến lượt Ngô Lôi, một tên chỉ có Luyện khí sơ kỳ thực lực có thể vớt được vào tay đâu!
Ngô Lôi có thể đảm nhiệm đội trưởng chức vị, bản thân hắn cũng không hoàn toàn chỉ dựa vào đại ca hắn Ngô Cương trái lại còn tương đối tinh minh, đầu óc cùng tâm tư cũng khá linh hoạt, vượt qua một đám có tu vi cảnh giới ngang với hắn thậm chí cao hơn để giành lấy cái chức này, tuy có một phần là nhờ Ngô Cương đối với thành chủ nói khéo, nhưng hắn nỗ lực bỏ ra cũng không nhỏ.
27 Sau khi bắn xong pháo hiêu, không đến vài hơi thở thời gian, từ bên trong Lăng Phong thành đột nhiên vọt ra gần trăm đạo lưu quang.
Dẫn đầu là một nam tử, vóc người cao lớn, cực kỳ khôi ngô, trên người mặc lấy khôi giáp, tay cầm một thanh hắc thương trông rất uy mãnh, toát ra một loại khí chất thiết huyết rất đặc trưng mà chỉ binh lính mới có thể có được.
28 Thấy Ngô Cương một tay cầm Hắc Thương phóng như bay lao về phía mình, tốc độ vô cùng nhanh, thế tới cũng cực kỳ hung mãnh, Mặc Vũ không hề tỏ ra e ngại hay hoảng sợ, hắn bình tĩnh nắm chặt lấy Xích Diễm Kiếm trong tay, bắt đầu điều động pháp lực trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, ngoài miệng vẫn không quên đối với Ngô Cương dội nước tiểu trào phúng:
“Ngô thống lĩnh, ngươi đây là bị ta nói trúng tâm tư, thẹn quá hóa giận, muốn giết người diệt khẩu?”
“Tiểu tử, miệng lưỡi bén nhọn, chờ bản thống lĩnh đem ngươi đầu lâu ngắt xuống, xem ngươi còn có cách nào uốn ba tấc lưỡi!?” Biết nói không lại Mặc Vũ, Ngô Cương chỉ văng ra một câu uy hiếp cùng đe dọa liền im miệng không nói thêm gì nữa.
29 Cầm trên tay trường thương, Ngô Lôi sau khi tận mắt chứng kiến đại ca của mình bị Mặc Vũ giết chết, hắn không kìm được phẫn nộ ra tay đánh lén Mặc Vũ mà hoàn toàn quên mất đi việc bản thân hắn chỉ là một tên Luyện khí cảnh, so với Mặc Vũ một tên Kim đan cảnh cường giả, hắn cho dù là con kiến cũng không bằng.
30 Lạc Tú Phương mắt phượng chăm chú nhìn lấy khuôn mặt anh tuấn của Mặc Vũ, nàng thực sự bị hắn tự tin cùng bá khí khiến cho thật sâu rung động, nàng mới đầu còn thực sự không cam lòng trở thành hắn nô lệ, thế nhưng lúc này, Lạc Tú Phương bỗng nhiên cảm thấy rằng có một người chủ nhân như vậy cũng không phải là một việc quá tệ.
31 Lạc Tú Phương hiển nhiên gặp quá nhiều tình cảnh như vậy, nếu là bình thường, nàng hẳn còn muốn bật cười, thế nhưng đứng bên cạnh còn có nàng chủ nhân là Mặc Vũ, cho nên chỉ đành hắng giọng một tiếng đánh thức tên tiểu nhị này.
32 Nghe được lời của Lạc Tú Phương, Mặc Vũ cũng không khỏi sửng sốt ngẩn ra một chút, hắn cũng chỉ là muốn đùa với nàng, ai biết Lạc Tú Phương vậy mà đồng ý hắn điều kiện.
33 Trông thấy hai người bộ dạng không hiểu, Mặc Vũ cũng nhận ra bản thân dùng từ có mức quá tân tiến, hắn quên mất rằng mình lúc này không còn ở địa cầu mà đã xuyên không đi tới Huyền Thần đại lục cho nên mới thuận miệng nói ra.
34 Lăng Phong thành chủ nghe được Mặc Vũ nói Ngô Cương tạo phản, hắn không thể không giật mình kinh hãi, hai mắt trợn trọn lên kém chút nữa liền muốn lăn ra ngoài.
35 Những ngày tiếp đó, Mặc Vũ cùng Lạc Tú Phương tạm thời chưa có ý định rời đi Lăng Phong thành mà ở lại [Thực Vi Tiên] bên trong, mà buổi tối thời điểm hôm đó cũng là lúc Lạc Tú Phương lần đầu tiên trở thành Mặc Vũ ấm giường nha hoàn, chỉ là để Lạc Tú Phương có chút thở phào đồng thời có phần tiếc nuối đó là Mặc Vũ cũng thật sự chỉ đem nàng trở thành ấm giường nha hoàn theo nghĩa đen mà không có đem nàng một mực ăn đi, tất nhiên nàng trong quá trình làm ‘ấm giường’ cũng không tránh khỏi một trận bàn tay heo ăn mặn của hắn đem toàn thân nàng sờ một cái toàn bộ khiến nàng hơi thở gấp rút, hô hấp không khoái, toàn thân nóng hổi, cả người thiếu điều muốn nhũn ra thành nước.
36 Từ khi các món ăn do Mặc Vũ viết ra được [Thực Vi Tiên] chế biến thành thành phẩm, mỗi ngày tửu lâu một dạng đều là thu cả đấu vàng vào túi, Mặc Vũ tiếp tục dọc theo mạch suy nghĩ của mình xuất nhiều tiền thuê nhân công bất kể ngày đêm chế tạo lò nung nhiệt độ cao cho xưởng rèn đúc.
37 Đám khách khanh còn đang muốn tiếp tục chửi đổng một trận cho sướng cái miệng, dù sao lâu lâu mới có dịp được như các bà các chị chửi đổng, ai biết Mặc Vũ mở miệng nói câu này, cả đám đồng loạt liền nghẹn lời.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Dị Giới, Võng Du
Số chương: 50
Thể loại: Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 26