21 Mấy ngày ở đây thực làm Vương Triều Vân thức tỉnh không ít, chẳng hạn làm cô nhớ đến những chuyện trước kia, từ lúc còn bé có những sự kiện gì đã diễn ra nhưng lại quá sức mơ hồ, không rõ ràng.
22 "Cảm ơn em!" Triệu Tử Đằng chăm chú quan sát vẻ mặt Vương Triều Vân một lượt đầy vẻ mong chờ.
Lần này cô không hề có ý định né tránh, ngược lại còn nhìn trực diện vào đôi mắt anh, thẳng thắn hỏi một câu không nặng không nhẹ: "Về việc gì?"
"Cảm ơn em vì đã để cho anh được gặp lại em.
23 Ánh mắt Tống Hàn nhìn Triệu Tử Đằng không khách khí:
"Triệu Tử Đằng, mời cậu rời khỏi nơi này. " Giọng nói lạnh lẽo tựa như mặt hồ đóng băng nghìn năm, lại là dáng vẻ cao ngạo, không xem ai ra gì ấy.
24 "Chúng ta cần phải thu tóm được dự án lớn nhất ở Đài Bắc, tuyệt đối không để rơi vào tay Triệu thị. " Khuôn mặt nghiêm túc, không hề dao động cùng với ngữ khí quyết liệt của Tống Hàn khiến Dương Đình Hy cũng phải ngạc nhiên.
25 "Để anh gọi người đến đưa em về. "- Vương Thành Nhân vừa dứt lời liền đưa điện thoại lên tìm dãy số chuẩn bị gọi thì bị Vương Triều Vân ngăn lại:
"Không cần, em muốn đi dạo một tí rồi mới về, em tự bắt taxi sau.