41 Cứ như vậy một lúc lâu, họ mới buông nhau ra.
Hà Lệ Chân cúi đầu nhìn mặt đất, trên mặt vẫn còn vương nước mắt, trong lòng lại nghĩ, nói là luyện đẩy tạ, không biết giờ đã luyện đi đến cái gì rồi.
42 Đại hội thể dục thể thao chính thức bắt đầu vào lúc chín giờ rưỡi, trước đó một tiếng, sân thể dục đã chật kín người, trên khán đài mỗi lớp đều đầy băng rôn khẩu hiệu, xung quanh còn có cả bong bóng bay.
43 Hà Lệ Chân thấy mặt mình không nóng như những lần trước, nhưng cũng không lạnh, cả người như một nồi nước ấm, vừa bị Vạn Côn đun nóng, vừa bị ánh nắng nung nóng.
44 Kết quả thi đấu đẩy tạ của Hà Lệ Chân vô cùng thê thảm.
Tuy trước khi thi đấu, Vạn Côn đã nói cho cô biết những kỹ thuật quan trọng của môn đẩy tạ, nhưng quả tạ cũng chỉ văng xa có ba, bốn mét.
45 Khoảng bốn giờ cùng ngày, Lý Thường Gia muốn rủ Hà Lệ Chân ăn cơm tối, nhưng Hà Lệ Chân từ chối vì có việc, phải về trước.
Hà Lệ Chân mặc đồ thể thao, vừa rời trường liền tới thẳng siêu thị, mua một đống thức ăn, sau đó đem về nhà, rồi lại chạy ra chợ mua một đống rau củ, đến về nhà thì hai chân như muốn rụng cả ra.
46 Hà Lệ Chân tắm rửa xong liền thay một bộ quần áo khác đi ra. Cô vừa lau tóc vừa nói: “Cánh tay của anh có thể chạm vào nước không? Mệt mỏi cả một ngày rồi cũng phải tắm rửa một cái chứ!.
47 Hà Lệ Chân bị Vạn Côn ôm lấy từ phía sau, mãi vẫn chưa ngủ được.
Ban đêm rất yên tĩnh.
Hà Lệ Chân nhỏ nhẹ tán gẫu cùng cậu.
“Anh ra thế này rồi, chắc mai sẽ không thể tham gia đại hội thể dục thể thao được nữa.
48 “Thế à. ”
Hà Lệ Chân không dám nhìn thẳng vào mắt Lý Thường Gia, Lưu Hoa Đào bên cạnh nói: “Nếu cô Hà cũng đi dạo một mình, hay là chúng ta đi chung đi.
49 Đến ngày thứ ba kể từ hôm gặp ở công viên, cũng là ngày nghỉ lễ, Hà Lệ Chân bỗng nhận được điện thoại của Lý Thường Gia hẹn cô ăn cơm.
“Còn có thầy Lưu nữa, lần trước gặp còn nhiều chuyện chưa nói hết, nhân nghỉ lễ, nếu cô Hà không bận thì đi nhé?”
Ngày nghỉ lễ của Hà Lệ Chân, trừ mua đồ ăn nấu cơm cho Vạn Côn ra cũng chẳng có việc gì khác, nếu không rảnh rỗi đọc sách thì chỉ ngồi không.
50 Hà Lệ Chân thấy mình hiếm khi mới có dịp đến con phố nhộn nhịp này, mà còn một lúc nữa mới tới giờ hẹn Vạn Côn nên cô ghé vào một siêu thị lớn, đi dạo hơn nửa giờ.