21 Mưa vẫn cứ rơi. . mỗi lúc một nhiều. Và cô đang đứng giữa trời nhưng áo không ướt lấy một giọt. Cô thở dài. Xung quanh Kagome là chiếc lồng kính trải dài theo lối đi quanh khu vườn.
22 Thành phố đêm mưa thật yên tĩnh. Tất cả cửa nhà đều khép kín. Ngoài trời phủ lấy màn đêm đen, không gian nhường chỗ cho từng hạt mưa bắn tung tóe trên mặt đường.
23
Tiếng đồng hồ chạy đều từng giây. Và mỗi giây như trói lấy lòng anh.
Inuyasha nhìn trân trân vào cái đồng hồ.
Thời gian. . . . . thời gian là kẻ vô tình.
24 “Kikyou! Hãy mạnh mẽ lên. Hãy mang lấy miếng ngọc này. ”
“Vú. . . . “
“Hãy nhớ, dù đi đâu, về đâu, miếng ngọc sẽ bảo vệ cho con. Hãy luôn giữ nó bên mình.
25 Kagome. . . .
Kagome bừng mở mắt. Có ai đang gọi cô? Cô nhìn quanh. . . . không một bóng người. . .
“Mơ à. . . . ”Cô lấy tay ôm đầu. Chắc là thế! Từ ngày cô bước chân vào đây, Kagome biết rằng sẽ không có đêm nào ngủ yên giấc.
26 “Thưa ngài Naraku, đây là số hồ sơ được gửi đến sáng nay”
“Để đó đi!”
Viên quản gia cúi thấp đầu khép cánh cửa lại.
Một người đàn ông với mái tóc đen dài bước đến bên bàn làm việc.
27
“Con—đã chuẩn bị chưa?”
Kagome ngồi lặng trên ghế. Bóng tối khuất đi gương mặt của cô.
“Vâng!” Giọng Kagome vang lên mạnh mẽ.
Kagome đứng dậy vững chãi.
28 * Ngoài vườn nhà Taiyoukai*
Sesshoumaru đứng lặng người nhìn cây hoa nở rộ. Dường như năm nay hoa nở sớm bất thường. Trời vẫn còn lạnh nhưng hoa thì đã nở đầy trên cây.
29 “Miroku, ăn sáng nào !” Sango gọi vọng to lên lầu.
“Biết rồi!”
Cô mệt mỏi ngồi xuống sofa. Sango với bừa một tờ báo. Sự việc mấy ngay qua cứ như một cơn lốc ồ ạt kéo tới khiến cô choáng váng.
30 “Hình như là chỗ này” Kagome dừng lại trước khúc quanh của vườn mê cung. Cô hơi lưỡng lự nhưng sự tò mò đã khiến bước chân cô mạnh mẽ hơn. Len lỏi qua từng ngỏ ngách, cuối cùng Kagome đã đến nơi cần đến.
31 “Tôi không có ý định cho cô về nhà sớm đến vậy. Nhưng có lẽ điều trị ở nhà sẽ tốt hơn cho cô!” Vị bác sĩ đứng tuổi nheo cặp mắt sau gọng kính.
“Cám ơn sự quan tâm chăm sóc của bác sĩ trong thời gian qua” Kikyou cuối đầu chào lễ phép, Inuyasha hự thầm sau lưng cô.
32 “Chào buổi sáng cô Kikyou!” Hai người hầu nữ cúi đầu lễ phép.
“Chào hai chị “ Kagome mỉm cười, rủa thầm *Từ sáng tới giờ đây là lần thứ 28 mình phải chào họ.
33 Sango thở dài nhẹ nhõm. Xong vòng một. Giờ là đợi kết quả.
Một tiếng sau, danh sách đậu vòng một đã có.
Sango hồi hộp chờ đợi.
“Cô Sango!” Tên đầu tiên.
34 Thưa ngài Sesshoumaru, nhóm nhân viên mới đã đến!”
Sesshou đảo mắt nhìn lão Jaken già. Anh đặt tờ báo cáo xuống, thở dài. “Dẫn họ tới phòng nghỉ chờ tôi”
“Thưa vâng!” Jaken khẽ cúi đầu, lùi về phía cánh cửa.
35
Sesshou chớp mắt. Kí ức ấy lại trở về. Kí ức đáng ghét ấy. . .
Anh nhăn mặt. Tiếng gõ cửa liên tục khiến anh khó chịu.
“Có chuyện gì?”
“Thưa.
36
~~Cùng lúc đó
~Kagome chìm vào giai điệu tiếng đàn. Ít ra sở thích của cô cũng không bị thay đổi. Cô say sưa trong tứng khúc âm. Mọi thứ xung quanh đều trở nên vô nghĩa khi giai điệu bản nhạc vang lên.
37
Kagome lặng lẽ bước vào phòng ngủ. Cô nằm ạch xuống giường. Mệt mỏi. Đó là tất cả những gì cô trải qua hôm nay. Quá nhiều niềm tin đặt lên vai cô. Kagome khép mắt.
38 Sango khép cánh cửa phòng. Cô dựa vào, buông tiếng thở phào. *Ổn rồi Kikyou à! Ít ra cô ấy vững hơn chúng ta nghĩ*
“. Sa -- sango!”
Cô quay đầu về hướng tiếng nói ồm ồm vang lên.
39 Tóc.
Hạt nước trượt khỏi cánh hoa, thả mình trong không trung rồi thoắt tan vỡ. Cánh hoa chợt rung nhẹ theo làn gió se se lạnh. Màu trắng tinh khiết hòa dưới vầng trăng vàng.
40
~~“Vào đi !” Sesshou trả lời, mắt chăm chú vào xấp giấy tờ trên bàn.
Một đôi mắt xanh rụt rè nhòm vào phòng. “Ano. . . ”
Sesshou hạ thấp tờ giấy xuống, khẽ nhướng mắt lên.