21 Thường Lộ Bân lần nữa ra mở cửa với khuôn mặt còn đỏ hơn mới vừa rồi, vẫn nằng nặc không cho Trần Hiểu Sắt vào nhà. Trần Hiểu Sắt thì cương quyết phải vào cho bằng được, hai người giằng co rất lâu không ai nhường ai.
22 Nửa đêm Trần Hiểu Sắt giật mình thức giấc thì thấy trên người dầm dề mồ hôi, ánh đèn khắp phòng sáng rực, trên màn hình vi tính đang chiếu những pha nhạy cảm, nữ chính đang cưỡi trên người nam chính, bộ phận nhạy cảm của họ được quay rất tận tường, nữ chính rên rỉ như sắp chết hay có thể nói là đang hưởng thụ.
23 Hai người cứ ngồi kình nhau như thế đến xế chiều thì Trần Hiểu Sắt để QQ sang chế độ ẩn, nửa tiếng sau đèn ảnh đại diện của Tống Á cũng tối đi. Trần Hiểu Sắt lại nghịch ngợm bật nick mình sáng lên, không lâu sau sau nick của Tống Á cũng sáng lên, đùa qua đùa lại như thế không biết chán cho đến lúc tan việc Tống Á mới nhắn sang cho cô một câu: "Còn muốn chơi nữa không? Nếu không muốn chơi nữa thì một tiếng sau gặp nhau ở chỗ cũ.
24 Tống Á cảm thấy như có ai đang cào nhẹ trái tim mình vậy, cô ấy đi xem mắt? Người con gái mà anh từng yêu thương biết bao bây giờ lại muốn dùng việc xem mắt để xử lý qua loa chuyện lớn cả đời mình ư?Trần Hiểu Sắt là một cô gái mạnh mẽ, đã từng vì tình yêu mà theo đuổi Tống Á suốt của quãng thời gian dài, cô ấy quật cường và cố chấp như thế đấy.
25 Liên Hạo Đông thì không nghĩ vậy, có quỷ mới tin à, nhưng dù thế nào cũng không thể lật tẩy ông cậu mình được, nghĩ vậy nên Liên Hạo Đông không muốn tiếp tục đề tài này nữa mà nói sang chuyện khác, "Gần đây con có để ý một cô gái, cậu đoán thử xem cô ấy là người thế nào?"Vương Kỳ Thần nói: "Tên ranh con còn có thể để ý loại con gái nào đây? Không phải vũ công thì cũng là ngôi sao đình đám mới nổi nào đó thôi.
26 Lẽ nào cô ấy không nhận ra chút tình cảm đang dần dần hình thành qua những hành động của mình sao? Xem ra, mức độ chậm tiêu của cô ấy không phải thuộc loại tầm thường.
27 Vì Liên Hạo Đông đi nhờ xe người khác tới nên hai người phải đón xe đi về. Trên đường đi Trần Hiểu Sắt nói với Liên Hạo Đông: "Anh đừng có quá đắc ý, tôi muốn đi về chung với anh là vì tôi đang giận Tống Á đã làm cho Sửu Sửu bị bệnh mà thôi.
28 Sáng sớm hôm sau, Liên Hạo Đông rời giường từ rất sớm vì anh còn có chuyện rất quan trọng cần làm. Trước khi đi Liên Hạo Đông vuốt đầu Trần Hiểu Sắt mỉm cười đe dọa: "Không được tắt điện thoại, không được nói mấy lời linh tinh vớ vẩn nữa, nếu không anh sẽ đem chuyện em ‘đã ngủ’ với anh nói cho tất cả người thân và bạn bè của em biết!"Trần Hiểu Sắt không lên tiếng vì cô đã bị anh chọc tức đến hôn mê.
29 Trần Hiểu Sắt không muốn hơn thua với súc sinh, ngồi chồm hổm xuống nhẹ nhàng vuốt ve chổ mặt nó bị đánh, răn dạy bằng phương thức đe dọa: "Lần sau nếu mi còn làm ẩu với người khác nữa, chị đây sẽ tà hết móng vuốt của mi đấy.
30 Liên Hạo Đông đứng dậy nói với Trần Hiểu Sắt: "Em ở đây đợi anh một lát, anh đi gửi Miêu Miêu cho chú Lữ. "Trần Hiểu Sắt không trả lời. Miêu Miêu ngẩng đầu hỏi Liên Hạo Đông: "Chú ơi, chú không cưới dì Trương nữa có đúng không?"Liên Hạo Đông cười nói: "Ai nói chú muốn cưới cô ta?"Miêu Miêu áp đầu sát vào chân Liên Hạo Đông, cắn móng ngón tay nói: "Con nghe ông bà nội nói như vậy!"Liên Hạo Đông lập tức sa sầm mặt, liếc nhìn sang Trần Hiểu Sắt lo lắng sợ cô hiểu lầm.
31 Liên Hạo Đông nói: "Về sau, không cho phép em nói những câu như vậy, nếu không tự gánh lấy hậu quả!"Trần Hiểu Sắt giành lại thức ăn trong tay anh, bỏ một miếng thịt vào miệng, nói: "Nghiêm trọng như thế à? Anh đừng dọa tôi!"Liên Hạo Đông trịnh trọng gật đầu, bày tỏ việc này rất nghiêm trọng, tôi không phải đang hù dọa em.
32 Trần Hiểu Sắt tự mình đi đón Sửu Sửu, Liên Hạo Đông bị Vương Ngọc Lam điện thoại gọi về. Trong bệnh viện thú y, Tống Á đang đợi Sửu Sửu kiểm tra đợt cuối cùng.
33 Liên Hạo Đông còn có thói xấu là mỗi lúc mấu chốt, người khác sắp phát cáu thì anh lại bình tĩnh. Thấy người ta càng ngày càng vội anh còn hỏi vặn một câu: "Hồi hộp vậy à?"Người ta cũng phải hỏi anh: "Anh không hồi hộp chút nào?"Anh sẽ hỏi lại: "Anh hưởng thụ loại kích thích sắp tới giới hạn này.
34 Trần Hiểu Sắt chỉnh đốn ổn thỏa, vô cùng vui vẻ vì được ra khỏi cửa, lại bị Liên Hạo Đông giữ chặt trên tường. Anh dùng người mình đè lên người cô, nói: "Thật hối hận để em xuống giường.
35 Trần Hiểu Sắt biết cô ta tới tìm hiểu chuyện tố cáo tuyệt không phải là có ý tốt, liền mời khoảng hai giờ tới quán cà phê lầu mười chín. Nhìn từ lầu mười chín xuống, thành phố Bắc Kinh vẫn còn giữ lại sự dễ chịu sau cơn mưa, có không khí đầu thu.
36 Trần Hiểu Sắt đã làm đại vương trên núi của Liên Hạo Đông. Thật ra thì chỗ này vừa lạnh lại vừa âm u, cô cũng không thích. Là một người phụ nữ, hai cái nhà, hai con chó, cô thật không chăm sóc được.
37 Nhưng vừa hay là hôm nay Liên Hạo Đông tắt điện thoại. Đúng rồi, còn có người có thể hỏi. Sao cô lại quên chứ? Chính là Tiểu Trương. Trước khi Trần Hiểu Sắt chuyển tới đại viện, bình thường đều là Tiểu Trương thay cô cho Phi Hồ ăn.
38 Tiễn Trương Thiểu Vân, Trần Hiểu Sắt liền được mời vào một phòng khách khác, không lớn, nhưng rất kín. Chắc là phòng ông cụ Liên Kỳ Sơn dùng khi giải quyết công việc ở nhà.
39 Vương Ngọc Lam cũng đứng lên. Bà biết cô bé này không đơn giản. Bà kết luận cô bé cố gắng vươn lên này đều có chút lòng kiêu ngạo. Lấy dáng vẻ yếu đuối hấp dẫn sự chú ý của đàn ông, sau đó tỏ ra kiên cường khác thường.
40 Tác giả có lời muốn nói: Bộ hạ: Khúc dạo đầu bắt cá mập!Bộ hạ lấy thủ thưởng Liên Hạo Đông làm chủ, sẽ dính dáng tới rất nhiều việc quân. Cuộc sống hạnh phúc của hai người ở trong quân sẽ được miêu tả, đương nhiên không thể thiếu thịt.