41 Editor: Yuè Yīng
***
Hứa Tình Thâm rụt cổ một cái, Tưởng Viễn Chu chuyển tay, ghì chặt bả vai cô. Hai người bước ra khỏi khách sạn, ngọn gió mang theo bông tuyết như một lưỡi dao sắc lẹm bay tới.
42 Editor: Yuè Yīng
***
Viền mắt Hứa Tình Thâm dần trở nên ươn ướt, cô đặt chiếc điện thoại di động vào trong túi xách, sửa sang lại trang phục, sau đó mở cửa xe.
43
Editor: Yuè Yīng
***
Hứa Tình Thâm phủi sạch sẽ tuyết trên bia mộ, sau đó đưa ngón áp út xoa xoa vào bàn tay bên kia, cái lạnh cắt da cắt thịt xuyên qua làn da mỏng lan tỏa khắp người.
44
Editor: Yuè Yīng
***
Mấy ngày sau.
Hứa Tình Thâm bẻ một miếng bánh mì, ăn từng chút một. Tưởng Viễn Chu đã quay về Cửu Long Thương, nhìn thấy dáng vẻ này của cô không khỏi mở miệng hỏi: "Sao tâm trí cứ để đâu vậy?"
"Không, không có mà.
45 Editor: Yuè Yīng
***
Tưởng Viễn Chu đứng ở cách đó không xa, anh không nghe thấy đối thoại giữa Hứa Tình Thâm và Đinh Nhiên. Anh chỉ nhìn thấy Hứa Tình Thâm đứng ở đó, để lại cho anh thấy một bên gò má, gió lạnh hất tung mái tóc buộc đuôi ngựa của cô lên rơi lòa xòa xuống mặt.
46 Editor: Yuè Yīng
***
Hai người tìm kiếm nhau trong bóng đêm, đêm nay Hứa Tình Thâm chủ động khiến cho Tưởng Viễn Chu muốn phát điên lên.
Bình thường cô cũng không mấy mặn nồng với chuyện này lắm, từ trước tới giờ chủ yếu là do Tưởng Viễn Chu dẫn dắt.
47 Editor: Yuè Yīng
***
Hứa Tình Thâm ngồi ở chỗ đó, như một pho tượng không hề có sức sống, Tưởng Viễn Chu liếc nhìn cô, thấy ánh mắt cô nhìn Ngô Tư phía đối diện chằm chằm.
48 "Miệng ở trên mặt, công dụng lớn nhất là để ăn. Có một số điều có thể nói, một số điều không thể nói, tôi thấy là cô cũng không phân biệt được. Cô không cảm thấy mình đúng là não ngắn sao?"
♥♥♥
Editor: Yuè Yīng
***
Trong thoáng chốc làn da giống như bị đóng băng, cảm giác lạnh lẽo xuyên qua da thịt ngấm vào trong giống như bị dao cắt.
49
Editor: Yuè Yīng
***
Hứa Tình Thâm cảm thấy đáy lòng chạm vào một vật mềm mại nhất. Người khác coi thường cô, bắt nạt cô bởi vì không ai có thể bảo vệ cô.
50
Editor: Yuè Yīng
***
Hứa Vượng vẫn là kiểu mẫu của sự trung thực, đang ngồi cạnh bàn ăn đứng dậy chào hỏi: "Tình Thâm đã về. "
"Lão Hứa, đây là Tưởng tiên sinh, mau đi kêu Minh Xuyên ra ăn cơm tối.