21 Vệt sáng đỏ từ hướng Hỏa mạc bay qua xé nát bầu trời đêm trên Thổ quốc, vài người bắt gặp còn ngỡ là tinh tú hạ phàm, âm thầm chắp tay cầu nguyện vạn sự bình an.
22 “…Này…”…“Này!?. . . ”…Cơ thể cùng nguyên thần đau đớn đến cực độ thúc giục hắn tỉnh lại từ cơn mê. Cả người tê dại, mùi tro cùng mùi thịt cháy xộc vào mũi khiến hắn buồn nôn.
23 “Không lẽ nào… lôi kiếp này không phải lôi kiếp phi thăng thành tiên… mà là phi thăng thượng tiên!!?”Không chỉ mình Hi linh khiếp sợ, ngay cả Rết tinh cũng không tự kiềm chế được nữa, Hi Linh chưa kịp phản ứng, hắn đã nhảy lên trên nóc động Thanh Linh.
24 Một cơn gió nhẹ nhàng lướt qua tán hồng mai khiến cành lá lay động, vài cánh hoa theo gió thả mình rơi xuống, hòa với biển cánh hoa tạo thành một cơn mưa hoa rực rỡ trong ánh nắng chói chang.
25 Ba năm sau…Bình nguyên Đại Hạ của Thổ quốc. Không khí trong Trang gia thôn suốt nửa năm nay luôn bị bao phủ bởi một tầng u ám. Mặc dù đang giữa mùa gặt hái, đồng ruộng tươi tốt nặng trĩu những bông lúa vàng ươm, nhưng cả cánh đồng trải dài ngút tầm mắt lại không có lấy một bóng người gặt lúa.
26 Song Linh bình thản đứng giữa đám người đang quỳ lạy mình rối rít, không nhanh không chậm cất bước đi, không nhận bái lạy của bọn họ. Việc của nàng ở đây chỉ là trừ yêu, không phải là đến để được người ta tôn kính.
27 Màn đêm dài vô tận dường như vẫn tiếp tục kéo dài hơn, Động Rắn sau núi đêm nay sáng rực ánh đuốc, Đại Xà tinh có tên là Tuyên tức tối đi qua đi lại trong động, bộ da đẹp đẽ ả mới kiếm được dưới sự dày vò trong cơn thịnh nộ đã rách toác vài chỗ, để lộ bên dưới là lớp vảy xanh lục sáng bóng.
28 Kinh thành An Lạc của Kim quốc. Song Linh vén rèm nhung bên hông xe ngựa lên ngắm nhìn phố phường tấp nập bên ngoài, trong lòng muôn phần cảm khái. Ngũ quốc nàng đã đi hết bốn, chỉ còn Kim quốc này là chưa đặt chân đến lần nào…Khác xa với vẻ bình yên của Thổ quốc, dữ dội của Hỏa quốc, thâm trầm của Mộc quốc và phóng khoáng của Thủy quốc, Kim quốc nổi trội nhất chính là xa hoa giàu có, mặc dù địa hình đồi núi chiếm phần lớn diện tích khiến dân cư không thể trồng trọt, nhưng những mỏ khoáng sản cùng kim loại quý chính là tài sản khiến Kim quốc trở thành quốc gia giàu mạnh nhất ngũ quốc.
29 Phủ Quốc sư. Nói thì to chứ thực chất cũng chỉ lớn hơn nhà của một hộ khá giả trong kinh thành An Lạc một chút. Quốc sư Hi Linh được mệnh danh là quốc sư trẻ tuổi nhất trong lịch sử Kim quốc từ trước đến nay, không có đệ tử cũng không có đồng đạo, phần lớn thời gian đều ở trong hoàng cung, phủ đệ cũng chỉ là trưng cho có.
30 Phủ Thừa tướng. Đêm đã khuya nhưng thư phòng trong Đào viện của Trương Sinh vẫn còn đèn sáng, căn phòng rộng lớn bởi vì xếp chồng nhiều giá kệ sổ sách nên không gian có thể sử dụng vô cùng chật hẹp.
31 Đưa Song Linh trở về phủ Quốc sư, an bài với hạ nhân xong đâu đấy, Hi Linh liền gấp rút vào cung, hai người gần như chẳng tâm sự được gì nhiều. Tiếp tục mấy ngày, từ trong cung báo về nói quốc sự bộn bề, quốc sư phải trai giới cầu phúc cho bá tánh, vậy nên Hi Linh cũng chẳng hề trở về phủ.
32 Sương sớm vừa tan, vườn hồng mai được nắng vàng chiếu xuống thành một dải rực rỡ bao phủ Vô Thường cung. Hoa Linh thượng tiên mở mắt nhìn lên đình màn tinh xảo, hoàn toàn không có vẻ mông lung của người vừa tỉnh ngủ.
33 Một năm sau, Kim Quốc hoàng triều. Thư phòng phủ Quốc sư,“Tỷ tỷ, đêm nay là Trung thu rồi, chúng ta ra ngoài ngắm hoa đăng được không?” Căn phòng đơn giản thơm mùi giấy mới, bốn bức tường treo đủ các loại bảo kiếm lớn nhỏ khác nhau, nam tử tuyệt sắc ngồi bên bàn trà vui vẻ hướng đến nữ tử áo đen bên cạnh thư án đang nghiêm túc luyện chữ nói, thanh âm ấm áp, tư thái tựa như ánh mặt trời, chính là đương triều Quốc sư của Kim Quốc hoàng triều, Hi Linh.
34 Cơn gió lao xao lướt qua tán hồng mai mang theo một dải mưa đỏ rực, cánh hoa phiêu tán trong không trung, điểm tô trên nền trời xanh ngắt không một gợn mây vô vàn những chấm nhỏ li ti trải dài vô tận.
35 Sắc trời âm u nặng nề như sắp đổ mưa, từng cơn gió lạnh ngang qua, cuốn tung tay áo trong đám bụi mù. Song Linh đứng lặng nhìn vách đá dựng thẳng đứng, trước mắt là một khoảng đất rộng trơ trọi sỏi đen cùng một cái cây chết khô, nơi này theo như kể lại chính là hiện trường tìm thấy thi thể nạn nhân đầu tiên, cũng là con gái ông chủ quán trà.
36 Toàn thân Bạch Diện đều là màu trắng, hắn đeo một cái mặt nạ hình phụ nữ cười lớn che đi dung mạo thật sự, sau lưng hắn là hơn mười con rối có nhân dạng xinh đẹp đứng hầu.
37 Những ngày sau đó trôi qua không mấy yên bình. Sau khi bỏ lại nàng tại ngoài bìa rừng, cương thi và yêu tinh đồng loạt biến mất chẳng còn tăm hơi. Song Linh được đám yêu hồ thuộc hạ của Trương Sinh tìm thấy ngay sau đó, bọn họ có vẻ vừa phải trải qua một trận ác chiến, cả đám đều xộc xệch tả tơi nhưng không bị thương.
38 Nhân sinh tựa như nước chảy mây trôi, chỗ nào xuôi dòng, chỗ nào đổ thác, gặp ai, quên ai, chẳng ai biết được điều gì đang chờ ở phía trước. Song Linh đã chuẩn bị cho một trận quyết chiến, bằng mọi giá nàng sẽ tìm ra Bạch Diện, nếu có thể tiêu diệt hắn là tốt nhất, còn nếu không, nàng sẽ bỏ chạy để hắn đuổi theo về Thanh Sơn.
39 Thời gian kéo dài cho đến lúc sắc trời dần ngả màu vàng, số mộ huyệt được vun đắp đã xong gần một nửa, một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa bỗng phát ra làm kinh động hai người, ngay sau đó là trận sóng linh lực tỏa ra bốn phía, quét ngang qua thôn nhỏ thành một trận cuồng phong, thổi bay mái tóc rối bời của Song Linh.
40 Gió núi lạnh buốt. Càng về đêm, sương mù bao phủ ngọn núi càng dày. Một con cú vọ ẩn mình trong tán cây, hai con mắt sáng quắc như hai ngọn đèn vàng nhạt khoá chặt con mồi trong ánh nhìn nguy hiểm.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Trọng Sinh, Nữ Phụ, Nữ Cường
Số chương: 32