41 Trong lúc hoảng hốt, cóngười ở bên tai cô nhẹ nhàng cười. Thanh âm lúc cao lúc thấp, tràn ngập từ tính. Hắn còn dùng tay vuốt ve lưng của cô, tiếp theo là tóc, tựa như bàn tay của mẹtrước đây, ôn nhu, không mang theo chút sắc tình.
42 Trong nhà thực yên tĩnh,hẳn là cũng chưa có ai rời giường đi? Vạn Quý Phi nhẹ nhàngđóng cửa lại, ánh mắt như tia laze quét một vòng quanh phòng trong, khi xácnhận không có người mới nhón giày cao gót rón ra rón rén hướng thang lầu dờiđi.
43 “Tiểu Phi, xuống ăn cơmtối. ” Trương Huệ Nghi gõ gõ vài cái lên cánh cửa, trong phòng một chút độngtĩnh cũng không có. Cô vẫn chưa từ bỏ ý định lại tiếp tục gõ, bên tai mớitruyền đến giọng nói mệt mỏi của con gái.
44 Vạn Quý Phi lao xuốnglầu, liền nhìn thấy bà nội cùng với Hoắc Duẫn Đình ngồi ở trên sô pha uống trà,hai người nói nói cười cười vui vẻ, hoàn toàn không có chút tàn dư mùi thuốcsúng.
45 Cảnh báo giải trừ, VạnQuý Phi trong lòng thiệt là vui nha, thấy ai cũng đều cười meo meo. Hôm đó saukhi Hoắc Duẫn Đình cáo từ, cô cảm thấy khẩu vị đột nhiên rất là ngon, cơm trưaăn hai chén cơm lớn, tâm trạng thật sự tốt lắm.
46 Từ chối ý định đưa cô trởvề của Hoắc Duẫn Đình xong, Vạn Quý Phi một mình ngồi xe bus trở lại trườnghọc. Lăn lộn qua hai giờ, điền xong xuôi hết thảy tư liệu yêu cầu, nộp lên, đợiđến khi rời khỏi phòng giáo vụ đã là giữa trưa.
47 Có vấn đề, nhất định cóvấn đề! Đã liên tục suốt nửa tháng, buổi tối cùng hắn hẹn hò luôn sớm tan cuộc. Vạn Quý Phi gảy gảy ngóntrỏ đặt lên bàn, hồ nghi nhìn chằm chằm nam nhân cách đó không xa đang tìm thứgì đó.
48 Đối với việc bà nội cố ýcản trở, Vạn Quý Phi đã từng tự mình kháng nghị với mẹ, sau đó cô nhận được mộtđoạn đối thoại thấm thía. “Tiểu Phi, từ nhỏ đến lớnchúng ta luôn để cho con tự do quyết định, dùng hết khả năng dẫn đường để chocon có một sự lựa chọn chính xác nhất.
49 Rất nhiều người lớn sẽlấy tiêu chuẩn những chuyện thời điểm của chính mình đã trải qua, đi cân nhắcchuyện mà đứa nhỏ nên làm cái gì, không nên làm cái gì.
50 Ngồi ngay ngắn ở độ caoba vạn thước bên trong khoang máy bay, Vạn Quý Phi mở ra cái túi mà Hoắc DuẫnĐình đưa cho cô. Bên trong có mấy bao đồ ăn vặt mà cô bình thường thích ăn, còncó một phong thư.
51 Cầm di động trên tay, VạnQuý Phi thật cẩn thận ấn số, sợ sẽ ấn sai. Mới hai ngày không gặp, không biếthắn có nhớ cô hay không? Hiện tại là thời điểm ăn tối, hắn đang làm gì? Có tiệnnghe điện thoại hay không? Một đường truyền chạy nhưbay, vượt qua eo biển ranh giới hai nước, ở trong ngàn vạn các đường truyềnmạch phức tạp khác, rốt cục cũng kết nối được với nhau.
52 Thời gian trôi qua thậtnhanh mới đó mà đã điểm tới mười giờ ba mươi, Vạn Quý Phi không thể không về kýtúc xá, mà Hoắc Duẫn Đình thì trọ tại khách sạn nào đó một đêm cách ký túc xánửa giờ xe.
53 Lấy nhiệt kế xăm soi 37. 9 độ, không tính là cao, Vạn Quý Phi mạnh mẽ nốc mấy ly nước vào bụng, lại đivọt phòng lấy nước ấm tắm. Bên trong phòng tắm có gương soi, trừ bỏ cổ, bộ ngựccũng có rất nhiều điểm hồng.
54 Đi một chuyến đến bệnhviện, thử máu sau đó chẩn đoán, chính xác mụn nước trên người Vạn Quý Phi kiachính là biểu hiện của bệnh thuỷ đậu. Chích một mũi vắc-xin, sau đó bốc thuốccô liền bị Hoắc Duẫn Đình túm rời đi.
55 Noel cả tuần được nghỉ,Vạn Quý Phi ở trong tình trạng ốm bệnh mà vượt qua. Ngày 31 tháng 12 là sinhnhật của cô, bởi vì không thể ra ngoài, hai người chỉ làm tiệc chúc mừng đơngiản.
56 Bởi vì tết âm lịch quáphi thường náo nhiệt, đề tài kết hôn mới lướt qua hôm bữa rất nhanh bị Vạn QuýPhi quên đi. Sang năm mới ngày đầu tháng ba, thu thập xong xuôi hành trang, bọnhọ rốt cục cũng xuất phát đi Pháp.
57 Vạn Quý Phi không hiểurượu, từ khi cô có chút nhận thức đối với loại đồ uống này, trước mắt chỉ làvài cái dụng cụ chứa những chất lỏng màu sắc bất đồng này, trừ bỏ tản ra hươngvị lan tỏa bên ngoài, không còn cái gì khác.
58 Ở Hoắc gia chỉ lưu lạimột tuần, bọn họ cũng không ra ngoài nhiều lắm, mọi người tựa hồ đều có chungnhận thức, chính là phần lớn thời gian ở trong nhà làm bạn với mấy lão.
59 Tân khách náo nhiệt, điệuWaltz lãng mạn, hương rượu thơm ngon, thức ăn tinh mỹ… Hắn nói câu: “Anh sẽkhông để cho hôn lễ này vô thanh vô tức (im hơi lặng tiếng) liềntrôi qua.
60 Chương 60 Gần tới tháng ba thờitiết ở Provence tương đối ấm áp, trong sân nhỏ một mảnh xanh nhạt, các loại hoacỏ xinh đẹp hiếm thấy tranh nhau khoe sắc đâm chồi.