81 Nhìn Đàm Dật Trạch giả vờ ngủ, Cố Niệm Hề đột nhiên nở nụ cười tự giễu, Cô còn tưởng rằng, người đàn ông này sẽ ở bên ngoài chờ cô một đêm. Hiện tại xem ra, cô chẳng qua chỉ là tự mình nghĩ nhiều mà thôiNgười đàn ông này, ngay cả đến mặt cô cũng không hy vọng muốn nhìn.
82 Hắn cắt ngang lời của Cố Niệm Hề, cũng thành công đem tầm mắt của cô hấp dẫn trên người của mìnhGiọng nói của Đàm Dật Trạch, so với bình thường khàn đi rất nhiều.
83 "Chị dâu, chị thật là ngốc. Dì Thư đã như vậy, chị lại càng phóng túng cho cô ta, cô ta sẽ được một tấc lại muốn tiến một thước! Chị trước kia không phải cái gì cũng nhường cô ta sao? Chị xem xem, hiện tại cô ta ngày càng không biết kiêng kỵ, trèo lên đỉnh đầu của chị!"Mạc Nghiên càng nói càng tức giận, nhìn chằm chằm Cố Niệm Hề, ánh mắt cũng không tốt đẹp gì, hận không thể ngay lập tức tạo cho Cố Niệm Hề một vết thươngNhưng bởi vì Mạc Nghiên nhìn Cố Niệm Hề, cho nên cô không để ý đến trên mặt Hoắc Tư Vũ đang có biểu tình đắc ýBiểu tình đắc ý này lại làm cho Cố Niệm Hề nhìn thấy rõMột khắc kia, khóe miệng của cô cười lạnhHơn nữa quanh người cũng phát ra khí lạnh, làm cho người đứng bên cạnh cảm thấy lạnh sống lưngĐặc biệt tầm mắt lại dừng lại lên bụng của Hoắc Tư VũVẻ mặt như vậy, làm cho Hoắc Tư Vũ cũng cảm thấy hốt hoảngChết tiệt, cô chỉ là muốn báo thù.
84 "Niệm Hề, ý cậu là muốn có đoạn băng ghi hình kia đúng không?" Lúc đầu tâm tình của Tô Du Du không được tập chung cho lắm, nhưng khi nghe Cố Niệm Hề nói câu này, tinh thần liền ngay lập tức tỉnh táo lại.
85 "Anh. . . Anh muốn làm gì. . . "Hoắc Tư Vũ thật vất vả mới đứng dậy từ trên ghế sa lon, lúc này mới chú ý đến vẻ mặt đáng khinh của người đàn ông kia, đang từng bước từng bước áp sát chính mìnhMà bên ngoài cửa, trai gái đều đứng ở đó.
86 Hoắc Tư Vũ từ trong ta xi bước ra, sớm đã không còn xinh đẹp như hôm qua. Lúc này cô lại giả dạng một người phụ nữ mang thai. Làn gió thoảng qua thổi vào vạt áo của cô, làm cho bụng của cô như ẩn như hiệnNgoại trừ sắc mặt, bên ngoài tái nhợt đến khác thường, Hoắc Tư Vũ so với ngày thường cũng không khác biệt là mấyNhìn Đàm Dật Trạch và Cố Niệm Hề ở ngoài cửa, Hoắc Tư Vũ có chút mất hứng, tay cũng không tự giác nắm chặt lấy tay của Đàm Dật NamGiờ phút này, cô hy vọng có thể sắm vai người vợ tốt của Đàm Dật NamÍt nhất là trước mặt Cố Niệm HềĐiều Hoắc Tư Vũ muốn thấy là sự tức giận của Cố Niệm Hề, nhưng đáp lại mong muốn của cô lại là sự xem thường"Yêu hôm nay anh cả cùng Niệm Hề sao lại tới đây?" Hoắc Tư Vũ vừa nói vừa cườiCô không nhớ rõ, hôm nay rốt cuộc là ngày quan trọng gì.
87 Vì muốn có được cuộc sống như thế, Hoắc Tư Vũ dường như đã dùng hết tinh lực cả đời của mìnhNhưng đến cuối cùng, cô được cái gì?Nhìn quần áo rơi trên mặt đất, Hoắc Tư Vũ đột nhiên nở nụ cườiĐàm gia nhanh như vậy đã không muốn thấy cô sao?Ngay cả khi cô bị hành hung, cũng không xuất hiện nhìn đến một cái?Thậm chí, tất cả đều trơ mắt nhìn cô bị đuổi ra ngoài?Chẳng lẽ bọn họ nghĩ, chỉ cần đem cô đuổi ra khỏi nơi đây liền có thể an tâm sao?Nếu bọn họ thật sự nghĩ như vậy, thì đã sai mười phần!Hoắc Tư Vũ cô thật vất vả mới thành người bề trên, làm sao có thể dễ dàng gạt bỏ như vậyCố gắng chống đỡ chính bản thân mình, Hoắc Tư Vũ đem quần áo trên mặt đất nhặt lên, sau đó bỏ vào va ly, rồi chậm rãi bước đi.
88 Mấy ngày hôm nay rời khỏi Đàm gia, Hoắc Tư Vũ vẫn đều hỗn loạnTối hôm trước, cô còn cho là mình bị cảm. Cũng nghĩ đến bị Thư Lạc Tâm đánh đến đầu óc choáng váng, cả người mệt mỏi.
89 Cố Niệm Hề lảo đảo chạy đến cửa , quả nhiên như là mình đoán, người đứng ở cửa chính là Đàm tham mưu trưởng nhà côTuy rằng người đàn ông này không mở miệng nói chuyện, nhưng Cố Niệm Hề rất rõ ràng có thể nhận ra được tâm tình của hắn không mấy tốt"Lão công, anh đã trở về?"Cố Niệm Hề không nghĩ nhiều, tiến lên hai bước, đi đến bên cạnh người hắn"Ân" Hắn thuận miệng trả lời một câu, liền xoay người bước vào trong nhàNhìn Đàm Dật Trạch thần sắc không tốt, Cố Niệm Hề cũng không biết nên làm như thế nào mới tốt, bởi vì cô cũng không biết mình đã làm sai chuyện gìĐàm Dật Trạch giống như tiểu tức phụ bước vào phòng ngủ, cô giúp hắn cởi xuống quân trang xanh biếc, sau đó liền kéo lấy tay hắn: "Lão công, chúng ta ăn cơm thôi!""Em đến bây giờ vẫn chưa ăn cơm?" Cúi đầu nhìn cô gái trong lòng ngực cặp mắt tràn đầy chờ mong, đôi mắt đen tối của hắn rõ ràng phai nhạt đi rất nhiềuĐặc biệt, khi nghe được câu cô nói mình chưa ăn cơm, cặp mắt của hắn lại hiện lên tia lo lắng"Ân, cũng không phải là người ta muốn chờ anh trở về hay sao!" Môi mỏng khẽ nhếch ở bên cạnh hắn nỉ non, nhìn qua như bộ dạng làm nũngCho dù tâm hắn có lạnh như thế nào, chợp mắt cũng bị cô làm cho ấm"Sẽ không phải là lão công đã ăn no rồi chứ?" Nhìn thần sắc của người đàn ông rõ ràng đã cải thiện rất nhiều, Cố Niệm Hề nhanh chóng bổ sung một câu"Còn chưa ăn" Nhìn vật nhỏ tức giận trong lòng ngực, Đàm Dật Trạch cảm giác lửa giận trong lòng mình cũng nhanh chóng bị dập tắtXem ra, vật nhỏ trời sinh đã là khắc tinh của Đàm Dật Trạch hắn!Nói ba xạo vài câu liền có thể làm cho hắn bại trận"Kia vậy nhanh đi, hôm nay em mua cho anh xương sườn, nhìn anh mấy ngày hôm nay gầy như vậy, hẳn là phải bồi bổ mới đúng!" Cố Niệm Hề nhìn khóe miệng của hắn có nụ cười, liền an tâm bắt đầu bưng thức ăn lênHắn thấy cô vội vàng đi ra ngoài, Đàm Dật Trạch phát hiện Cố Niệm Hề trong thế giới của hắn, làm cho hắn ngay cả tức giận cũng không có sức.
90 "Lão già kia anh lại không đứng đắn. Em nói cho anh biết, dì cả mẹ của em còn chưa đi, anh đừng có mà loạn tưởng" Bình thường nếu như Đàm tham mưu trưởng tới đón cô, sau khi trở về nhà điều trước tiên làm chính là ôn tồn vỗ về một phenCho nên hôm nay Đàm tham mưu trưởng xum xoe đến đón cô, khi dì cả mẹ vẫn còn chưa đi.
91 "Cô Lưu, có chuyện gì vậy?" Người đầu tiên chú ý đến sự vội vàng của cô Lưu là Đàm lão tham mưu trưởng"Lão tham mưu trưởng, người kia. . . " Trong lúc nhất thời, cô Lưu cũng không biết xưng hô với đối phương thế nào"Ai tới!" Thư Lạc Tâm cảm thấy nghi hoặcCô Lưu dù sao cũng là người ở Đàm gia này đến nửa đời, có người nào mà bà chưa từng gặp qua?Có thể làm cho bà trở nên lúng túng như vậy, rốt cuộc là ai?"Phu nhân, tôi.
92 "Lão công, em đã về!" Cố Niệm Hề vừa về đến nơi đã thấy Đàm tham mưu trưởng nhà mình mặc bộ quần áo ở nhà ngồi trên ghế salonLúc này cô còn ngửi thấy được một mùi hương thơm mát.
93 "Du Du cậu cùng Lăng nhị gia quen nhau sao?" Cố Niệm Hề tiến lên, mắt thấy Lăng nhị gia đi tới gần Tô Du Du, cười như gió xuân. Nhưng Tô Du Du lại mang vẻ mặt tái nhợt, giống như là nhìn thấy quỷ"Chúng mình.
94 Nhận được điện thoại của Đàm Dật Nam, đúng lúc Cố Niệm Hề cũng đang định đi đến đó bàn bạc tỉ mỉ về việc hợp tác"Uy, tôi là Cố Niệm Hề!" Ngắn gọn mà xa cáchKhông phải cô không biết là Đàm Dật Nam gọi tới, mà là bởi vì cô cảm thấy được bọn họ vốn không còn gì để nói'Niệm Hề, là anh" Lời nói này của Đàm Dật Nam, mang theo quyến luyện vô cùng"Tôi biết, em chồng.
95 Khi nhận được tin nhắn của Cố Niệm Hề, Đàm Dật Trạch đã tan việcTrợ lý Tiểu Lưu hôm nay vốn đã hẹn hắn, đến tân gia ngồi một chút, thuận tiện xem mấy cô gái vừa đến tuổi trăng tròn.
96 Sáng sớm hôm sau, Cố Niệm Hề nhìn thấy căn phòng sáng rỡ, đầu óc nhất thời choáng vángLúc này nên làm thế nào cho tốt?Hôm nay sẽ trình lên phương án hợp tác, buổi chiều bắt đầu chính thức trả giá.
97 Lúc Sở Đông Ly quơ quơ mấy túi thức ăn trước mặt Đàm tham mưu trưởng. Cố Niệm Hề theo bản năng nhìn về phía Đàm Dật TrạchTrong nháy mắt, Cố Niệm Hề có cảm giác, đồng tử của người đàn ông này đang co rút lại.
98 "Lão công, em giúp anh thu dọn, anh muốn cái gì, cứ nói cho em một tiếng?" Cố Niệm Hề theo Đàm Dật Trạch vào phòng ngủ, liền nhìn thấy người đàn ông nào đang hướng về phía giường có cánh hoa hồng kia như đang suy nghĩ điều gì đó.
99 "Uy, có chuyện gì?" Thật ra nhiệm vụ lần này, Đàm Dật Trạch sớm không bị có trong danh sách. Hắn muốn đi, chẳng qua chỉ là muốn nhìn xem trong lòng vật nhỏ hắn chiếm bao nhiêu phần, cũng muốn nhìn một chút vật nhỏ có giữ hắn lại hay không?Nhưng Đàm Dật Trạch vẫn là thất vọng, bởi vì hắn cuối cùng cũng không nghe được vật nhỏ lấy cớ giữ hắn lạiThật ra, Đàm Dật Trạch cô đơn nhiều năm, bản thân hắn cũng đã hình thành thói quen.
100 Nghĩ có thể như vậy, Đàm Dật Trạch liền cầm lấy điện thoại di động, ấn số trợ lý Tiểu Lưu"Đàm tham mưu trưởng xin chào. Xin cho hỏi có chuyện gì?" Vừa thấy được điện thoại của nhân vật này, đầu của Tiểu Lưu lại một trận đau nhức.