61 Thấy Hạ Phù Dung còn không biết sai ở đâu, Hạ Tử Hiên càng tức giận rồi, "Cũng không phải nói ngươi đem Hạ Trì Uyển đá xuống xe ngựa, lại để cho sơn tặc thu thập Hạ Trì Uyển có gì sai.
62 "Tiểu thư, người làm sao vậy?" Thạch Tâm thấy tiểu thư nhà mình trên mặt có vẻ giận, lo lắng hỏi. "Không có việc gì. " Hạ Trì Uyển lắc đầu, bất kể như thế nào, đời trước nàng sai vẫn hoàn sai, giúp hai tên lang tâm cẩu phế Hạ Tử Hiên và Bộ Chiêm Phong đi lên.
63 Ngày hôm sau, Hạ Phù Dung sáng sớm đã dậy rồi, dựa theo Hạ Bá Nhiên phân phó, Hạ Phù Dung đi đến am miếu chép kinh niệm phật cho lão thái thái đã qua đời.
64 "Đại tỷ!" Tuy vẫn luôn ở một bên quan sát, nhưng Hạ Tử Hiên cũng thật không ngờ, con ngựa này lại nổi điên đến mức độ này, thật sự đã làm Hạ Phù Dung bị thương.
65 Thấy Thu di nương cũng bị ngất theo, Hạ Bá Nhiên càng bực mình hơn. Ở thời điểm mấu chốt Thu di nương lại vô dụng, quả nhiên không nên giao tướng phủ cho Thu di nương quản lý!"Có ai không, còn không mau đỡ Thu di nương xuống dưới đi, lại mời đại phu khác lại đây.
66 Mấy người Hạ Trì Uyển là cùng một thế hệ với Hạ Phù Dung, cho nên không cần canh giữ ở bên cạnh Hạ Phù Dung, trò chuyện bày tỏ quan tâm xong, liền rời đi.
67 "Không cần cố kỵ ta, ăn ngay nói thật đi. " Thấy dáng vẻ khẩn trương của hai nha hoàn, Hạ Trì Uyển cười nhếch miệng, càng thêm đắng chát. "Tướng gia, tướng gia đối xử với tiểu thư, không sâu đậm bằng các tiểu thư khác.
68 Hạ Tử Hiên tiến cung, chẳng những mời được ngự y, không hiểu sao còn nhận được một đạo thánh chỉ, được thưởng trăm lượng hoàng kim. Tuy nói phần thưởng không nặng, nhưng quý ở chỗ thân phận của người ban thưởng đủ phân lượng.
69 Hạ Trì Uyển cười híp mắt nhìn Hạ Tử Hiên, mắt cong cong giống như vầng trăng treo ở cuối chân trời. Hạ Trì Uyển rõ ràng cười đến là dịu dàng, ít nhất khuôn mặt nàng cũng không hề xấu xí đáng ghét, thế nhưng thấy nụ cười của Hạ Trì Uyển, Hạ Tử Hiên hơi run rẩy, sau lưng đổ mồ hôi lạnh.
70 Chính là như thế, hầu hết người Đại Chu quốc đều thường xuyên thảo luận về tình hình bệnh đậu mùa. Mỗi lần dịch đậu mùa xảy ra, lần nào cũng bị thần hồn nát thần tính.
71 "Tử Hiên, con cũng không thể làm bậy được đâu!"Thu di nương kéo tay Hạ Tử Hiên lại, theo như lời Hạ Tử Hiên vừa nói, Thu di nương đương nhiên hận, hận chết Hạ Trì Uyển, hận không thể để cho Hạ Trì Uyển chết không yên.
72 Hạ Bá Nhiên tuy không biết Hoàng Thượng vì sao lại phong thưởng cho Hạ Tử Hiên và Hạ Phù Dung, nhưng mà ngày hôm sau vừa lên triều thì Hạ Bá Nhiên đã biết rồi.
73 Nguyên bản Hạ Phù Dung vừa tỉnh dậy biết được cánh tay của mình có khả năng sẽ bị phế đi như vậy, suýt nữa thì đi tìm chết. Chỉ là, sau khi Hạ Tử Hiên khuyên Hạ Phù Dung vài câu, Hạ Phù Dung thay đổi trạng thái chán chường trước đó, đối với chuyện cánh tay bị phế, không có bất mãn giống như vậy nữa.
74 Có lẽ người bên cạnh sẽ chỉ cảm thấy câu nói vừa rồi của Bộ Chiêm Phong, chính là nhất thời sợ hãi thán phục mà thôi. Nhưng từ trong câu nói kia của Bộ Chiêm Phong, Hạ Trì Uyển cũng đã đọc lên dã tâm trong lòng hắn!Đúng vậy, nàng là thiên kim của tướng phủ, không phải thứ râu ria nữ nhi cửa nhỏ nhà nghèo!Bộ Chiêm Phong nhìn người đang lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, nhã nhặn lịch sự giống như một bức tranh mỹ nữ, Hạ Trì Uyển, trong lòng tán thưởng không thôi.
75 Hôm nay, lúc lên triều, Hạ Bá Nhiên bị người ta xem như trò cười mà đối đãi, ánh mắt hoàng đế nhìn Hạ Bá Nhiên như có lửa, khiến cho Hạ Bá Nhiên đứng ngồi không yên.
76 Nghe được lời nói của Hạ Trì Uyển, Hạ Bá Nhiên không biết mình nên tức giận hay nên cười nữa. "Ngươi đã biết đại tỷ ngươi gặp chuyện khó xử, vì sao không ra tay giúp nàng một lần chứ?"Hạ Bá Nhiên dường như đã cho rằng, hai biện pháp dùng rượu mạnh và dấm là do Hạ Trì Uyển nghĩ ra, cho nên Hạ Trì Uyển nhất định cũng có biện pháp giải quyết.
77 Sau khi tự mình tiễn Vu ma ma rời đi, tính tình Hạ Trì Uyển càng thêm yên tĩnh. Trong thời điểm mẫn cảm thế này, cũng chỉ có người Đại Tướng quân phủ nhớ đến nàng.
78 Kết cục của người điên kia không có thay đổi, như vậy nàng thì sao ?Hạ Trì Uyển hơi híp mắt lại, mệnh của ta do ta không do trời!Nếu như ông trời đã cho nàng cơ hội sống lại một lần, nàng tuyệt đối sẽ không đi vào con đường giống như kiếp trước.
79 Ba người Thu di nương mặt mày xanh mét đứng nguyên tại chỗ, kiêng kị Nghiêm Khải Mông nên đành phải trơ mắt nhìn Hạ Trì Uyển nghiêng ngả rời đi. "Bà ngoại!" Hạ Trì Uyển vừa đi vào Đại Tướng quân phủ, liền nhìn thấy Đại tướng quân phu nhân hiền từ ân cần.
80 "Thái hậu, thần nữ ở đây có một thứ thú vị, đặc biệt khoe ra, hi vọng có thể giải buồn cho thái hậu. "Trong tay Hạ Trì Uyển có một cái hộp gỗ nhỏ màu đỏ, mà thứ mà nàng muốn khoe ra, hiển nhiên là ở trong chiếc hộp này.