261 (mình không dịch được tên chương :]]]] Theo màn ảnh quay đến gần hơn, cảnh tượng vốn đã kịch liệt có vẻ càng thêm chói mắt. Vương Trung Đỉnh hôn môi khi thì thô lỗ cấp bách, khi dịu dàng say đắm, ra vào vừa dũng mãnh vừa cường hãn.
262 Vương Trung Đỉnh nghi hoặc, "Làm sao cô lại ở hội sở đó?" Chu Lê biết nếu mình không nói, Phùng Mục Chi cũng nhất định sẽ bán đứng nàng, cho nên chỉ có thể thành thật thừa nhận.
263 Bản lĩnh lăng xê tin tức của Phùng Mục Chi trong giới này mọi người đều biết, thông qua một phen hợp tác của nàng cùng phóng viên, hình tượng nữ doanh nhân tài giỏi mà Chu Lê mất gần hai năm khổ tâm gây dựng liền sụp đổ, một lần nữa bị chụp lên cái mũ dựa vào thân thể ăn cơm bẩn.
264 Đáy mắt Hạ Hoằng Uy chợt phủ lên một tầng sương mù dày đặc, thanh âm lại như càng thêm thâm trầm. "Náo loạn nửa ngày chính là cậu. " Hàn Đông xấu hổ cười: "Phải, tôi vẫn luôn cảm ơn trong lòng đối với Hạ cảnh quan.
265 Cái này, Du Minh ngăn như thế nào cũng đều không nổi nữa. Hạ Hoằng Uy túm lên áo Hàn Đông, giống xử trí một con tử cẩu, không khoan nhượng kéo ra bên ngoài.
266 Đang nghĩ ngợi, Hàn Đông bên kia lại mở miệng hỏi lần nữa. "Chân em rốt cuộc làm sao vậy?" Vương Trung Đỉnh trầm mặt không nói lời nào. Hàn Đông đột nhiên nghĩ ra gì đó, mạnh vỗ trán một cái.
267 Bởi vì khai thông khó khăn, Vương Trung Đỉnh chỉ hàn huyên với cha mẹ nuôi Hàn Đông một lúc. Trong đó họ không hề chủ động đề cập qua bất cứ chuyện gì của Hàn Đông, cũng không hỏi qua tình hình của hắn gần đây, giống như hoàn toàn thờ ơ.
268 Đang nghĩ ngợi, xe Vương Trung Đỉnh liền từ cách đó không xa tiến lại đây. Thần kinh Hàn Đông lập tức cứng lại. Vương Trung Đỉnh lay mở cửa kính xe, hướng về phía Hàn Đông nói: "Lên xe.
269 Không ngờ có nhiều người không biết JB thế :( JB là viết tắt của ji ba (鸡巴) là con chim nha :v chim gì tự biết :3 hình như mình càng ngày càng lầy rồi =.
270 Kế tiếp Hạ Dương Trác lên sân khấu. Nếu cậu và Hàn Đông ở trong phim là phát tiểu, như vậy tuổi hai người tất phải xấp xỉ. Tuy rằng cùng thuộc lớp người trẻ, nhưng mà khoảng cách mười tuổi vẫn là khiêu chiến không nhỏ đối với Hạ Dương Trác.
271 ( nhắc lại chút, nhị là hành động ngớ ngẩn, ngốc nghếch : ))) Trước khi đi một ngày, Vương Trung Đỉnh ở nhà thu dọn đồ đạc. Tây Tây chạy tới làm trợ thủ cho cha, bận bịu suốt hai giờ, thở hồng hộc hỏi Vương Trung Đỉnh: "Ba ba, đuôi sam thúc thúc sao không thu dọn?" "Hắn đang bên ngoài uống rượu cùng bằng hữu.
272 Sáng sớm hôm sau, Hàn Đông vừa tỉnh lại liền lật thân bám lên người Vương Trung Đỉnh. "Trung Trung, em phát hiện ra một chuyện. " Vương Trung Đỉnh như tỉnh như không hừ nói: "Chuyện gì?" "Em phát hiện em mỗi lần uống rượu xong, sáng hôm sau thức dậy cúc hoa đều có chút đau.
273 Ba chiếc chuyên cơ chậm rãi hạ cánh xuống tiểu đảo. Mọi người nhìn ra ngoài cửa sổ máy bay thấy đảo nhỏ xinh đẹp giống như chốn thiên đường, tất cả nhanh chóng hô hào chụp ảnh.
274 Ở chương 267, đoạn cuối Hàn Đông nói với VTĐ: "Cái này gọi là nồi nào úp vung nấy, em nhanh như vậy, đối với lớn nhưvậy cũng không thích hợp, đúng không?" Thật ra phải là: "Cái này gọi là nồi nào úp vung nấy, em chặt như vậy, đối với lớn như vậy cũng không thích hợp, đúng không?" Chân thành xin lỗi vì sự tắc trách.
275 Chạng vạng, một máy bay thương vụ cấp hoàng kim hạ cánh xuống sân bay tiểu đảo, kích thước khổng lồ cùng vẻ ngoài xa hoa xa hoa này chiêu tới ánh mắt thăm dò của vô số người.
276 Lúc Hàn Đông trở về phòng, Tây Tây đã thông báo xong xuôi tình huống cho Vương Trung Đỉnh. Sắc mặt Vương Trung Đỉnh có thể suy nghĩ là biết. "Thế nào?" Hỏi Hàn Đông.
277 Sáng sớm hôm sau, Hàn Đông liền bị cảm. Lúc ăn cơm còn cố ý ồn ào, "Cái mũi bị ngạt, ăn gì cũng không có vị. " Vương Trung Đỉnh lạnh lùng, "Xứng đáng, cho em tối đêm còn mặc thu khố chạy ra ngoài.
278 Mấy màn ảnh sắp quay xong rồi, Hàn Đông mới phát hiện Du Minh không tới. "Minh Nhi đâu?" Hỏi Hạ Dương Trác. "Không rõ lắm, sáng sớm gọi điện thoại đã không có người tiếp, Lỗ đạo diễn thúc giục tôi đến, tôi không thể đi tìm anh ấy.
279 "Ý của anh lần này cũng là Vương Trung Đỉnh gây nên?" Nguyên Trạch cân nhắc không ra, "Động cơ phóng hỏa ở đâu?" Trợ lý rụt rè nói: "Ngài lần trước. .
280 Khi Hàn Đông cùng Vương Trung Đỉnh chạy tới, Hạ Hoằng Uy đã không thấy đâu, còn lại một mình Du Minh ngồi bất động trên ghế sa lon, mặt không còn chút máu.