221 Đội xe đến Nam viên, khúc đệm không vui trước đó đã khói mây tiêu tán, không ai nhắc đến ả MC không biết mình là ai kia nữa. Tâm tình Cao Thiên Hà chẳng tốt đi được đến đâu, cắn răng chịu đựng đến cuối yến tiệc, liền mượn cớ sức khỏe rời đi trước.
222 Vừa lên xe chuẩn bị rời khỏi Nam viên, điện thoại trong túi Lương Tiểu Lâm chợt vang lên, là điện thoại của phó trưởng ban tuyên giáo thị ủy kiêm chủ nhiệm ban đối ngoại thành phố, Tiêu Ba.
223 Tuy mới rời nhà 6 ngày, nhưng 6 ngày qua xảy ra nhiều chuyện thế này, Thẩm Hoài cảm giác như mình rời đi cả thế kỷ, gặp lại dung nhan thanh mị của Trần Đan và ánh mắt ngóng trông của tiểu Lê, thêm Kim tử luồn dưới ống chân chạy loạn, càng khiến hắn cảm nhận rõ rệt sự ấm áp dâng trào trong trái tim: Về nhà thật tốt.
224 Đối mặt với vấn đề mà Thẩm Hoài đưa ra, Tống Hồng Quân cũng chìm vào suy tư, muốn nói khát cầu với tiền bạc chỉ là vì hưởng thụ nhân sinh, vậy thì tài phú hắn gom góp được trong mười năm qua đã đủ để hắn vung vẫy trong chốn đèn mờ rượu đỏ cả đời.
225 Phan Thạch Hoa tự nhiên sẽ không hy vọng hai thị trấn Mai Khê và Hạc Đường hợp nhất. Thẩm Hoài trực tiếp đề ra chuyện gộp hai thị trấn trước mặt Đàm Khải Bình, Hùng Văn Bân.
226 Dương Ngọc Quyền lâm thời triệu tập hội nghị thường ủy khu, gộp hai thị trấn, thống nhất quy hoạch khu công nghiệp hai bên công lộ Mai Hạc chỉ là một nghị đề; nghị đề còn lại chính là làm sao để thành tích trong đợt kêu gọi đầu tư lần này có thể nhanh xuống đến địa phương.
227 Tối nay có tiệc mời Tống Hồng Quân dưới danh nghĩa cục đầu tư Đường Ấp. Sau cuộc họp, Thẩm Hoài và Chu Dụ, Viên Hồng Quân trực tiếp ngồi xe đuổi tới khách sạn Bằng Duyệt.
228 Hai chiếc xe đi thẳng tới Vạn Tử Thiên Hồng, qua song xe, nhìn thấy gương mặt tú mỹ của Dương Lệ Lệ và tròng mắt như phát sáng của Thẩm Hoài, Tống Hồng Quân lải nhải: “Ài, tôi biết vì sao cậu cứ thủ mãi ở cái chỗ chó ăn đá gà ăn sỏi này rồi.
229 Mới đi ra khỏi nhà Đàm Khải Bình, lúc nhận được điện thoại của Phan Thạch Hoa thì đã sắp mười giờ. Hùng Văn Bân biết hôm nay thường ủy khu Đường Ấp sẽ tổ chức họp bàn chuyện hai thị trấn gộp lại, cũng biết giờ này Phan Thạch Hoa gọi điện tới, quá nửa là nói chuyện an bài chức vụ cho Chu Minh.
230 Trong quán trà, Hùng Văn Bân và con rể nói chuyện với nhau khá lâu. Đến sau cùng thấy hắn thực sự quyết tâm xuống Mai Khê, mới cầm “cục gạch” từ trong túi công văn ra, nói: “Con nghĩ thông rồi là tốt, để ba gọi điện cho Thẩm Hoài nói trước một câu…” Chu Minh gật gật đầu, nhìn nhạc phụ gọi điện thoại.
231 Mặc dù đã đêm khuya nhưng khí trời vẫn rất nóng bức, khiến tâm lý con người cũng nôn nóng bất an, phảng phất như một đoàn cỏ tranh, chỉ chờ mồi lửa là bùng lên.
232 Giữa trưa, lấy xong phê chuẩn mới từ trên tỉnh trở về, cả cơm trưa cũng chưa được ăn, Thẩm Hoài và Thiệu Chinh mua tạm bánh mỳ và mấy chai nước khoáng vừa đi trên xe vừa ăn.
233 Yến rượu mừng công, một là chúc mừng khu công nghiệp chính thức treo biển đi vào hoạt động, hai là mừng công cục đầu tư Đường Ấp và Mai Khê kêu gọi đầu tư thành công.
234 Thẩm Hoài ngừng xe chuẩn bị thả Chu Dụ xuống, chợt Chu Dụ lại hỏi: “Có phải thời gian này cậu định thuê trọ gần đây?” “Sao thế?” Thẩm Hoài hỏi. “Thời gian này có hai lần bắt gặp Trần Đan với em trai cô ấy… nhìn hai người khá giống nhau, là chị em đúng không?” Chu Dụ hỏi.
235 Trong đêm, lúc mẹ Trần Đan đi qua đoạn đường tối, bị một chiếc motor đi ngang qua khúc cua đâm phải từ đằng sau, xương hông trái bị gãy, nhiều chỗ bị rạn, may mắn là vết thương trên mặt chỉ là ngoài da, không ảnh hưởng quá nghiêm trọng.
236 Không có ai muốn bị người khác chỉ tay vạch cước lên đầu. Kẻ hưởng thụ sự mỹ diệu mà quyền thế đưa lại, đối với quyền thế càng có khát vọng mãnh liệt như Phan Thạch Hoa thì lại càng không.
237 Nếu Phan Thạch Hoa đã đá quả bóng xuống cho Tưởng Lợi Quân, bắt Tưởng Lợi Quân đứng ra xử lý, Thẩm Hoài không cần thiết phải tiếp tục ngồi đây chờ đợi nữa.
238 Buổi chiều Trần Đồng về nhà thăm ba, lúc hoàng hôn mới đến trong xưởng xin nghỉ, đến phòng làm việc của Thẩm Hoài báo luôn chuyện xử trí vụ vòi vĩnh phong bì ở bệnh viện khu.
239 Ngày mai Trần Đan còn phải dậy sớm lên bệnh viện thăm nom mẹ, hôm nay cũng mệt mỏi cả ngày rồi, bèn cùng tiểu Lê về phòng nghỉ trước. Trời vào thu, ban đêm dần mát mẻ hẳn lên.
240 Đến hoàng hôn, một mình chạy tới quán mì nhỏ trước cửa tiểu khu ăn bát mỳ rồi về nhà xem sách, nhìn tài liệu. Đến 9h, đám Tôn Á Lâm, Dương Hải Bằng thúc dục gấp quá, mới đồng ý tới Vạn Tử Thiên Hồng uống rượu.
Thể loại: Trọng Sinh, Nữ Phụ, Nữ Cường, Đô Thị, Ngôn Tình
Số chương: 50